Chương 36: Tinh Thiết Kiếm!
Trước mắt là một tòa viện tử cực kỳ rộng lớn, ở trước viện tử được đặt một tấm bia đá cực lớn rất có khí thế, trên đó ghi ba chữ "Cung Phụng Các" thật to! Đây chính là nơi mà biết bao nhiêu đệ tử doanh huấn luyện tại Băng Phong Cốc mơ ước cả đời! Cho dù Lăng Phong trước mắt không cần phải tiến vào Cung Phụng Các, nhưng nhìn thấy nơi mình từng mộng tưởng, trong lòng hắn vẫn kích động không thôi.
- Ừ, đại ca, chúng ta vào đi thôi!
Lăng Phong dừng lại một chút, lập tức mỉm cười:
- Được!
Cho dù là Cung Phụng Các thì sao chứ? Bản thân mình thân mang hai vũ khí bí mật kiếm linh cùng Thuật Luyện Sư a. Hắn dám khẳng định nếu mình nguyện ý công khai thân phận Thuật Luyện Sư mà nói, chỉ sợ Băng gia sẽ dùng nghi thức long trọng mà hoan nghênh mình trở thành trưởng lão Cung Phụng Các ngay lập tức! Dù sao vị Thuật Luyện Sư mà Băng gia hiện tại đang cung phụng bất quá chỉ là sơ cấp Thuật Luyện Sư thôi, Lăng Phong tin tưởng thực lực trải qua Sang Sư dạy dỗ của mình tuyệt đối sẽ không kém hắn!
Thủ vệ cổng chính Cung Phụng Các chứng kiến Khải Ân trực tiếp đi vào, ngay cả Lăng Phong bên cạnh hắn cũng không đưa ra nghi vấn, những người này có ánh mắt rất chuẩn: lần đầu tiên Khải Ân tiến vào Cung Phụng Các là do đại trưởng lão tự mình dẫn vào, bọn họ bất quá chỉ là thủ vệ bình thường, nào dám đắc tội với đồ đệ của đại trưởng lão chứ?
- Di, Trần Hàng, ngươi đi đâu vậy!
Vừa bước vào cổng chính, hai người Lăng Phong liền thấy được một thân ảnh quen thuộc ...- Trần Hàng!
Trần Hàng chứng kiến hai người Khải Ân, sợ hãi chuồn qua cửa phụ, muốn tránh hai người bọn họ, lại không nghĩ tới sẽ bị Khải Ân phát hiện. Hắn ngẩng đầu lên, lộ ra nụ cười lấy lòng:
- Là Khải Ân huynh đệ a? Ngươi hôm nay sao lại rảnh rỗi đến Cung Phụng Các thế? Nghe nói ngươi đang tiếp thụ dạy bảo của đại trưởng lão mà.
- Ai là huynh đệ của ngươi?
Khải Ân trừng mắt.
- Vâng vâng vâng, ta tự nhiên không xứng... ngài nếu không có việc gì thì ta tựu đi trước vậy?
Trần Hàng bị Khải Ân răn dạy, cũng không dám có bất cứ phản bác gì. Bộ dáng rụt rè sợ hãi khiến Lăng Phong vừa buồn cười vừa tức giận, đây mà là Trần Hàng ỷ vào thân phận chị mình diễu võ dương uy trong doanh huấn luyện sao?
- Không có việc gì thì cút đi, nhìn ngươi là ta thấy bực rồi.
Trần Hàng lên tiếng, cuống quít ly khai.
- Đại ca, ngươi đừng kỳ quái, loại người này chính là như thế, lúc thế lực so với người ta mạnh hơn thì liền không ai bì nổi, khi yếu thế liền ăn nói khép nép! Phi, thứ không ra gì!
Lăng Phong cười cười, hắn hiện tại đã hoàn toàn không đem chị em Trần Hàng để ở trong lòng ... lấy thực lực cùng tiền vốn hắn nắm hiện nay, muốn đối phó hai người đó căn bản không cần phải tốn hao khí lực quá lớn.
Khải Ân đi trước dẫn đường, Lăng Phong bước tới khu vực trung tâm Cung Phụng Các, trước mắt là ba tòa lầu các, phân biệt thành "Thần Binh Các", "Bí Kíp Các", "Tu Luyện Các" !
- Trong Thần Binh Các này tồn trữ các loại vũ khí, Bí Kíp Các là nơi giữ các binh pháp bí kíp mà Băng gia tìm được bao năm qua, Tu Luyện Các là nơi chuyên dùng để tu luyện!
Khải Ân giải thích nói:
- Đại ca, trước hết đệ dẫn huynh đi thăm Thần Binh Các a?
Lăng Phong gật đầu.
Mỗi một lầu các đều có người thủ vệ, sau khi nhìn thấy Khải Ân đưa lệnh bài ra, thủ vệ liền chủ động cho qua. Tiến vào lầu các, trước mắt một mảnh tinh quang lập lòe! Lầu các này thiết kế phi thường xảo diệu, ánh sáng bên ngoài không xuyên suốt vào được góc nào cả, mà trải qua một vài kính chiết xạ thiết kế ở nơi bí mật, do đó cả lầu các khắp nơi đều sáng ngời.
Vũ khí!
Vũ khí chỉnh tề chất thành đống!
Mỗi một chuôi vũ khí đều được bao phủ bằng một hộp thủy tinh trong suốt, dưới có bệ đỡ cao. Lăng Phong nhìn qua một lượt, thấy trước mặt mỗi loại vũ khí đều có ghi chép kỹ càng:
- Thần Binh Ngô Câu, do đại gia chủ đời thứ mười của Băng Gia Băng Trạch Thành đánh bại cường giả bát tinh thú nhân ngưu đầu tộc Kim Tư ở bình nguyên Thần Thú!
Chuôi vũ khí này là móc câu, toàn thân lóe lên màu đen u ám, mặt ngoài hiện ra lam quang, rõ ràng có tẩm kịch độc.
- Thần Binh Thính Vũ, do đại trưởng lão đời thứ ba của Băng gia Băng Hạo Thiên đánh bại cường giả bát tinh Vu Nguyệt tại Thần Nguyệt Công Quốc!
Thần Binh Vọng Nguyệt, do đại trưởng lão đời thứ năm của Băng gia Băng Việt Thu chiếm được từ tay cường giả bát tinh Minh Tàng!
Trong này, mỗi một chuôi vũ khí đều có lai lịch riêng của mình, nếu không phải là do lịch đại cường giả Băng gia sử dụng, thì là do sau khi quyết đấu tỷ thí, chiếm được của địch nhân! Mỗi một chuôi vũ khí đều đại biểu cho lịch sử vinh quang của Băng gia!
- Đại ca, huynh ở đây chọn lựa một thanh vũ khí a?
Khải Ân đề nghị nói:
- Ở đây mỗi một đệ tử ©υиɠ Phụng Các đều có tư cách chọn một món vũ khí! Binh khí của ta được đại trưởng lão tặng, cho nên vẫn còn một chỗ trống có thể chọn một thanh.
Giữa huynh đệ với nhau không cần phải khách sáo, Lăng Phong cũng không già mồm cãi láo, tinh tế lựa chọn thần binh. Mỗi thanh vũ khí đều được sử dụng tài liệu khan hiếm mà chế tạo thành, nếu không phải sắc bén thì cũng có chỗ đặc dị khác, có một ít trong số đó bởi vì đánh trận quá mức kịch liệt mà có bộ phận bị thương tổn. Ánh mắt Lăng Phong đảo qua số thần binh, thời gian lưu lại mỗi chuôi không giống nhau, bỗng nhiên, hắn dừng bước!
Hắn bị một thanh trường kiếm trong số đó hấp dẫn!
- Thần Binh Tinh Thiết, chất liệu không rõ, do trăm công tượng tốn thời gian ba năm đem nguyên liệu hòa tan, bởi vì nguyên liệu cực kỳ cứng rắn, sau lần đầu tiên thành hình thì cũng vô pháp tiếp tục tân trang thêm cái gì nữa, thật là chuyện đáng tiếc! Mỗ từng mượn nó bái yết cường giả thiên hạ, chiến vô số cường giả, chỉ tiếc lúc tuổi già lại bại trong tay Thánh Vực cường giả Tư Nạp, đáng tiếc! Đáng tiếc!
Mắt thấy hàng chữ này, một cổ khí phách cuồng liệt đập vào mặt, chữ này đều do người dùng tự mình lưu lại, trong hàng chữ có lưu lại chút khí tức của người đó.
- Đại ca, huynh thích thanh kiếm này sao? Kiếm này là do đại trưởng lão đời trước Băng Hành Liệt sử dụng, hắn là người duy nhất trong lịch sử Băng gia đem Thốn Kích Quyết tu luyện đến tầng thứ tám, đáng tiếc......
Khải Ân cũng không có nói đáng tiếc cái gì, Lăng Phong cũng không hỏi, tinh thần của hắn đã bị chuôi Tinh Thiết này hoàn toàn hấp dẫn! Độ dài Tinh Thiết ước chừng một mét hai, thân kiếm rộng lớn, hào quang u ẩn, ước chừng nguyên nhân là do tài liệu quá cứng rắn, lại không có khai phong! Dù là như thế, thì thanh trường kiếm này cũng đủ để cho người cầm quét ngang thiên hạ. Ngẫm lại tràng cảnh năm đó Băng Hành Liệt một kiếm trong tay, bái yết thiên hạ anh hùng, Lăng Phong nhịn không được nhiệt huyết sôi trào, nam nhân là phải như thế, trường kiếm phải đi vạn dặm!
Nhẹ nhàng lấy Tinh Thiết ra, thân kiếm một khi đặt lên tay thiếu chút nữa là không cầm được, thoạt nhìn Tinh Thiết Kiếm không phải rất dài, nhưng cực nặng, thô sơ giản lược mà nói phỏng chừng tối thiểu phải trên trăm cân! Tinh Thiết Kiếm có chút rung động, phảng phất như không muốn thuần phục. Lăng Phong thử thăm dò phóng ra một tia chân lực tiến vào trong, chậm rãi, thân kiếm ngao lên, cuối cùng an ổn lại.
Trong truyền thuyết, một thanh thần binh sau khi được cường giả chân chính dùng qua, sẽ có một chút linh tính, xem ra lời này cũng không phải là giả!
Khải Ân cũng cảm thán nói:
- Đại trưởng lão từng nói qua chuôi kiếm này lựa chọn người tài, trong số thần binh tuyệt đối là tồn tại đỉnh. Hắn năm đó cũng muốn chọn nó, nhưng mà không thể hàng phục được linh tính của nó, đại ca huynh......
Lăng Phong mỉm cười:
- Thần binh có linh, tự nhiên hiểu cách chọn chủ!
Lời này của hắn hàm ý đem bản thân mình so sánh giỏi hơn đại trưởng lão, có thể nói là cực kỳ cuồng ngạo, ngược lại Khải Ân lại không biết được có chỗ nào là quá phận.
Run tay đâm nhẹ, thân kiếm không ngừng run rẩy, mỗi lần run lên đều có một cổ kiếm khí cường hoành bắn ra! Tinh Thiết Kiếm này có thể gia tăng lực sát thương cực lớn cho người sử dụng, trừ việc có khai phong được ra ngoài hay không, thì có thể nói là hoàn mỹ!
Lăng Phong vui nhưng không lộ quá mức, cẩn thận tìm hiểu sau đó mới đem Tinh Thiết Kiếm thu hồi vào trong Tiết Vân.
Kế tiếp, Khải Ân lại dẫn Lăng Phong đi thăm Bí Kíp Các. Bí Kíp Các này là nơi góp nhặt chân võ quyết tứ phía của lịch đại Băng gia, tuy rằng sau khi tu luyện Thốn Kích Quyết rất khó chuyển đổi sửa tu chân võ quyết khác, nhưng mà tham khảo những chân võ quyết này lại có thể mở rộng nhãn giới của mình, hiểu rõ hiệu quả bất đồng trong việc tu luyện các chân võ quyết, từ đó về sau vạn nhất gặp phải địch nhân tương ứng thì cũng có thể tùy cơ ứng biến. Thoáng mở ra, Lăng Phong có chút tiếc nuối, ở trong này hắn không có phát hiện ra nguyên tố chân võ quyết mà mình hiếu kỳ nào cả.
Ngoại trừ bí kíp ra, còn có một phần là sổ tay của các cường giả Băng gia, bên trong ghi lại tình hình đối chiến với các cường giả bất đồng, mỗi một cuộc chiến đều được ghi chép miêu tả tường tận. Lăng Phong xem và tán thưởng không thôi, Băng gia có thể đứng sừng sững nhiều năm, tuyệt không phải là hư danh, lại càng không phải các loại nhà giàu mới nổi đột nhiên phất lên có thể so sánh, chỉ nhìn một cách đơn thuần vào sưu tầm của Cung Phụng Các liền không cần phải bàn cãi.
Lăng Phong tùy ý lật xem một vài bí kíp, Khải Ân máy móc đem lời của đại trưởng lão nói với mình lúc đó chuyển cáo lại cho Lăng Phong. Hắn chỉ ngón tay vào một quyển bí kíp bìa đen:
- Đại bộ phận bí kíp trong này cũng không bằng Thốn Kích Quyết chúng ta tu luyện, nhưng thứ này là bản ngoại lệ! Đây là thu thập được của đại trưởng lão Băng Hành Liệt trong lần đối chiến đầu tiên, lúc ấy đối thủ của hắn có được thân pháp quỷ dị khó lường, cơ hồ khiến cho đại trưởng lão Băng Hành Liệt suýt chết! Bằng vào nhiều năm kinh nghiệm, Băng Hành Liệt đánh bại người nọ, mà người nọ trước khi chết đem quyển bí kíp này giao lại cho hắn, hy vọng hắn hỗ trợ mình tìm được người thừa kế thích hợp.
Thân pháp?
Lăng Phong trong lòng vừa động, hắn nghĩ tới Hồ Ảnh Biến của hồ tộc Phúc Khắc Tư, lúc ở trong câu lạc bộ, ấn tượng của Hồ Ảnh Biến đối với hắn thật sự là quá sâu sắc! Hắn tò mò lật qua lật lại quyển bí kíp màu đen, càng xem càng si mê.
- Đại ca, quyển bí kíp "Mê Tung" này tuy rằng mạnh mẽ, nhưng mà mạch luân yêu cầu của nó cùng với mạch luân Thốn Kích Quyết của chúng ta bất đồng, căn bản không có xuất hiện điểm chung nào cả, cho nên chúng ta cũng không thể tu luyện quyển bí kíp này.
Nói chung, sau khi tu luyện một bộ chân võ quyết, thì khí mạch bản thân sẽ cố định, do đó chỉ có thể thi triển một loại mạch luân! Chân Võ Giả nhiều nhất chỉ có thể lựa chọn một ít chân võ quyết có yêu cầu mạch luân tương đối gần để phụ trợ mà thôi. Mà yêu cầu mạch luân của bản Mê Tung này cùng với Thốn Kích Quyết hoàn toàn trái ngược, người của Băng gia tự nhiên không thể tu luyện!
Có điều Lăng Phong tu luyện là thứ gì? Đó chính là Tinh Diễn Quyết do Sang Sư truyền thừa!
Mặc dù trong miệng Sang Sư nói Tinh Diễn Quyết rất bình thường, nhưng sau khi tu luyện, Lăng Phong mới biết được Tinh Diễn Quyết này thực sự là quá bất phàm! Khí mạch của hắn hiện tại hòa hợp, căn bản không có cố định, điều này mang ý nghĩa hắn có thể thi triển đủ loại mạch luân!
Nói cách khác, chướng ngại tu luyện Mê Tung đối với hắn mà nói căn bản không phải là vấn đề!
Lăng Phong cũng không có nói rõ điểm này với Khải Ân, hắn biết rõ để cho người khác tiếp nhận việc trong cơ thể mình ký sinh một linh hồn thể thật sự là quá khó khăn, ngay cả hắn nhiều lúc cũng thường xuyên có cảm giác đang nằm mộng. xem tại TruyenFull.vn
Lật xem thêm một chút, Lăng Phong buông quyển Mê Tung xuống, bởi vì Khải Ân nói:
- Đại ca, huynh nếu cảm thấy hứng thú từ nay về sau có thể thường xuyên đến xem, bây giờ để đệ dẫn huynh đi thăm Tu Luyện Các cuối cùng.