Chương 12: Dùng sức cắm chết cô

(Chưa beta nên sẽ có nhiều lỗi😅)

=======================

Diệp phu nhân dắt con trai xuống lầu. Cậu nhóc mang cặp sách nhỏ đang chuẩn bị đi nhà trẻ.

"Ông xã, anh lái xe đưa con đi học đi."

Người phụ nữ ở trên lầu đã thay đổi bộ quần áo khác, lại là váy kiểu dáng bảo thủ.

Đinh Thanh phát hiện Diệp phu nhân này rất truyền thống. Ra ngoài chưa bao giờ mặc quần áo lộ vai, thậm chí ngay cả váy cũng rất ít mặc. Hơn nữa đều là kiểu dáng đơn giản, che khuất mắt cá chân, màu sắc trầm tối.

Sửa soạn bản thân giống như một nữ tu sĩ già.

Lần trước lúc cô xúi giục Diệp phu nhân mua áo ngủ, cô ấy đã nói với cô, phụ nữ đã kết hôn ăn mặc kín đáo bảo thủ là sự tôn trọng cơ bản đối với chồng.

Phụ nữ đã có chồng còn ăn mặc mát mẻ lộng lẫy sẽ hấp dẫn đàn ông phạm tội, đây gọi là không an phận nên hiện nay cưỡng bức với nɠɵạı ŧìиɧ mới có thể xảy ra thường xuyên như vậy, chồng làm việc bên ngoài cũng sẽ không yên tâm.

Đinh Thanh nghe Diệp phu nhân nói lý do từ chối một hồi, bên ngoài thì trả lời vài câu, hùa theo cô ấy. Nhưng trong lòng cô căn bản là không thèm để ý.

Bởi vì cô chính là một cô gái không an phận.

Sướиɠ là được, quản nhiều như vậy làm gì?

"Được." Người đàn ông mặt không đổi sắc từ trên sôpha đứng dậy, đút tay vào túi quần, rồi lại chạm đến cái qυầи ɭóŧ ướt dầm dề kia. Anh giống như bị điện giật vội lấy tay ra.

Đinh Thanh thấy được động tác nhỏ của anh, cô chỉ cười cười.

Qυầи ɭóŧ và video là cô chuẩn bị sẵn cho anh đêm nay tự an ủi, hy vọng anh sẽ hưởng thụ thật tốt một chút hương diễm ban đêm này.

Vừa soái vừa dài vừa biết làm như vậy mà chỉ thuộc về một người phụ nữ, lại là một người vợ mẫu mực không hiểu phong tình, quá phí phạm của trời.

Trên sopha còn dính nước của cô, Đinh Thanh lấy một gói khăn giấy từ trong túi xách ra, lau sạch nước của mình, trên mặt là nụ cười sạch sẽ vô hại như em gái nhà bên.

Cao trào qua đi tiểu huyệt còn đang co rút.

Dòng nước chảy trên qυầи ɭóŧ.

Nước này, đều là của Đinh Thanh vì chồng của Diệp phu nhân mà chảy. Mà cô ấy lại hoàn toàn không biết gì cả, nắm tay con trai đi đến bên cạnh đôi nam nữ có gian tình này.

Diệp Thịnh hất lại mái tóc rũ xuống.

"Em ở nhà nghỉ ngơi, anh sẽ về sớm."

Thanh âm người đàn ông trầm ổn.

Nhưng những lời này, ai cũng không biết đến tột cùng là đang nói với ai.

Một giây trước cô gái nhỏ bị chồng cô đùa bỡn, giữa hai chân còn đang mềm nhũn, sắc mặt ửng hồng cọ xát hai chân mình, còn có da^ʍ thuỷ nhưng cô không muốn lau.

Cũng may Diệp phu nhân xuống kịp thời, nếu không có khả năng cô sẽ bị Diệp tiên sinh cắm chết ấy chứ. Cánh tay với lực đạo ngang ngược như vậy, từng chút cắm cô lêи đỉиɦ du͙© vọиɠ.

Đinh Thanh liếʍ liếʍ đôi môi khô ráo, một đôi mắt đen lại nhìn chằm chằm người đàn ông.

Diệp Thịnh đối diện với tầm mắt của cô, cô gái lúc nãy ngồi trên người anh, dạng rộng hai chân bộ dáng phóng đãng, đôi vυ" bự loả lồ đong đưa, tiếng thở dốc và rêи ɾỉ chịu không nổi vang lên không ngừng ở bên tai anh, da^ʍ thuỷ tràn đầy chảy từ lòng bàn tay của anh xuống làm anh xao động khó nhịn.

Eo vặn da^ʍ như vậy.

Anh muốn cắm cô.

Dùng sức cắm chết cô.

Cái lỗ nhỏ dâʍ đãиɠ này, ở trước mặt vợ anh còn dám trắng trợn táo bạo quyến rũ anh như vậy.

Cũng may, lúc này Diệp Thịnh đưa lưng về phía vợ mình, cô ấy nhìn không thấy ánh mắt bọn họ đang quấn lấy nhau, đang ở trong trạng thái kí©ɧ ŧìиɧ nóng bỏng.

"Vâng." Diệp phu nhân dáng người cao to vững chãi của chồng, "Vậy lúc anh đi ngang qua siêu thị có tiện thì mua chút đồ ăn về nha, chỗ siêu thị chúng ta thường đi ấy, đồ ăn ở đó rất tươi."

Diệp phu nhân quả nhiên là điển hình của mẹ hiền vợ đảm.

Bình thường chồng rất ít khi ở nhà với cô ấy, bởi vì bận rộn. Nhưng chỉ cần có chút thời gian rảnh đều tình nguyện đi mua đồ nấu ăn với cô. Phụ nữ mà bọn họ quen biết đều hâm mộ cô ấy được gả cho một người chồng tốt như vậy, cô ấy rất thoả mãn.

Tuy rằng cũng có phụ nữ có ý tưởng không an phận với chồng mình, nhưng Diệp Thịnh là tên cuồng ma vô cùng sủng vợ, ngoại trừ cô ấy thì phụ nữ bên ngoài đều làm như không nhìn thấy, lạnh nhạt quyết tuyệt.