Chương 41

Trì Sơ thấy thế, sớm đã không đành lòng.

Nhưng nghĩ đến cảnh cô bị ức hϊếp thành ra như vậy rồi cũng không chịu mở miệng, anh giận cô quá cố chấp, lại cảm thấy lòng đố kỵ như lửa lan trên đồng cỏ, hận không thể đùa cô đến chết dưới háng của mình.

Anh đương nhiên hiểu rõ, nếu anh làm như vậy chỉ đẩy hai người vào hoàn cảnh không thể cứu vãn được nữa, nhưng nếu anh không làm thế, chẳng lẽ cô sẽ chấp nhận anh sao?

Anh là người thông minh, nhưng cũng không đoán được vì sao Diêu Ngữ Hề lại đến tìm mình, nhưng khi nghe được lời chất vấn của cô, trong nháy mắt anh đã hiểu ra----

Cô không định giả vờ câm điếc, cô đến là để ngả bài với anh, mà câu trả lời kia, tất nhiên không phải là điều anh muốn nghe.

…..

Một khi đã như vậy, dứt khoát làm cho cô chán ghét mình đi.

Cô nhất định hận anh thấu xương, từ đây về sau, anh cũng không cần si tâm vọng tưởng.

Suy nghĩ như vậy, giống như không khí hít vào đều mang hương vị chua xót, Trì Sơ không hề ép hỏi cô nữa, mà đôi tay anh nắm chặt eo cô gái, bế cô đặt lên ngăn tủ, từng chút từng chút xâm chiếm lấy cô.

Mới đầu cô còn có thể miễn cưỡng chống trả, nhưng dần dần, hai chân trở nên mềm nhũn không còn sức lực buông thỏng xuống dưới, hai cánh tay nhỏ bé cũng theo bản năng mà vòng lên ôm lấy cổ của chàng trai, giữa hai chân bị người xuyên xỏ mạnh mẽ không nhịn được muốn điên lên.

Mông nhỏ no tròn bị ép sát trên mặt tủ, thịt mông đều bị ép đến bẹp. Bởi vì hạ thể đã ướt đầm đìa, cáh mông cọ sát trên mặt kim loại, thậm chí còn nghe được âm thanh nhép nhép đầy dâʍ đãиɠ.

Cùng với tiếng phốc phốc từ âʍ đa͙σ, thân thể và da^ʍ huyệt đều bị đánh phát ra những âm thanh dân loạn, hơi thở nặng hề hổn hển của chàng trai, tiếng khóc rên nức nở của cô gái… Cửa phòng thay đồ không đóng, mà xa xa vẳng lại tiếng nói chuyện và bước chân ngày một gần----

Cô gái lập tức tái mét, cả người run lên, đường hành lang thịt mềm kẹp chặt gậy thịt trong nháy mắt. Trì Sơ dùng ý chí mạnh nhất mới có thể giữ lại không bắn tinh ra ngoài, anh vội vàng dùng môi lấp kín miệng cô, nuốt hết những tiếng kêu rên hừ hừ đầy mê người của cô vào bụng.

Cúi đầu nhìn một cái, chỉ thấy cô run rẩy như bị điện giật, bộ ngực thở dốc phập phồng, đôi mắt giàn dụa nước khi đạt được kɧoáı ©ảʍ mở thật to, vừa nức nở vừa mềm mại như bông mà tiết lên trên thân gậy thịt của anh.

Trì Sơ ôm ngang người đẹp lên, nhặt lấy quần áo rơi vãi trên mặt đất, chuẩn bị đưa cô vào phòng tắm bên trong phòng thay đồ.

Tiếng bước chân ngày càng gần, dường như là mấy đội viên đội bóng, vừa đi vừa nói chuyện phiếm:

“Không phải nói là sáng nay Trì Sơ đến tập luyện ở đây sao, sao bây giờ không thấy cậu ấy đâu?”

“Chắc cậu ấy đi ăn sáng rồi… Ai da, tớ nói này, các cậu vừa rồi có nghe thấy âm thanh kỳ lạ không?”

Chân dưới khựng lại, anh lập tức bước nhẹ hơn. Diêu Ngữ Hề vốn còn đang giãy giụa, lúc này cũng nằm im gọn lỏn trong ngực anh, cử động nhẹ cũng không dám, cô sợ mấy người kia đi vào kiểm tra.

Dáng vẻ dựa dẫm ngoan ngoãn này làm tim Trì Sơ nhũn ra, tiện thể còn có chút cảm giác chua xót. Im lặng không tiếng động, anh bước nhẹ, chỉ mong thời gian cô nằm ở trong ngực mình lâu hơn, lại nghe thấy một đội viên nói chuyện:

“Làm gì có tiếng lạ, đừng nói nhiều, đi tập trước đã.”

Bọn họ dường như trực tiếp thay quần áo tại đây, cũng ko ai đi vào phòng thay đồ, tiếng bóng bang bang sau đó vang lên, mọi người bắt đầu tập luyện, thỉnh thoảng nói với nhau hai ba câu, tình cờ lại nói đến tin đồn của Trì Sơ và Diêu Ngữ Hề.

“Không thể tưởng tượng được là Tiểu Diêu có tình mới quên người cũ, tớ còn nghì là em ấy muốn theo đuổi đội trưởng đến lúc tốt nghiệp luôn chứ.”

------ Lộ Dĩ Ninh là đội trưởng đội bóng rổ, mọi người trong đội đều gọi anh ấy như vậy. Bọn họ cũng là người chứng kiến Diêu Ngữ Hề từ lúc bắt đầu nhập học đã điên cuồng theo đuổi Lộ Dĩ Ninh, lúc này nửa trêu nửa cảm khái:

“Đúng là có mới nới cũ, hoa nhà không thể so với cỏ dại à.”

“Cậu ít nói xàm đi.” Người nọ nói đùa hình như bị bạn đẩy một cái:

“Đội trưởng không thích Tiểu Diêu, còn nữa, hôm đó ở ktv, tớ nhận ra, khẳng định là Tiểu Diêu có ý với Trì Sơ.”

Tuy đều là mấy cậu trai trưởng thành rồi, nhưng nhiều chuyện lên thì cũng rất máu, nghe thấy vậy lập tức có người hùa theo:

“Đúng vậy đó! Nếu không sao Trì Sơ dám hôn em ấy?”

“Nếu em ấy không thích Trì Sơ, sớm đã tát cho một phát rồi, sao còn cho Trì Sơ sắc mặt tốt chứ?”