Chương 86

Ầm! Lại một tiếng động lớn vang lớn, Lý Hạo đi đôi giày bằng da dành riêng cho Tuần Kiểm Ti, vừa cứng lại vừa kiên cố.

Một cước này hạ xuống, vừa vặn va chạm với nắm đấm của Trần Kiên.

Nắm đấm của Trần Kiên cũng cứng rắn đến đáng sợ.

Rắc!

Lại có một tiếng vang nhỏ, Lý Hạo đau thốn, cảm thấy xương chân như bị đánh nứt.

Thế nhưng hắn vẫn cắn răng chịu đựng, coi như không có chuyện gì xảy ra, lần nữa mượn lực, không khác gì một con vượn, dập dờn nhảy lên. Hắn xem nắm đấm của Trần Kiên thành điểm tựa cho mình, chân hắn trực tiếp đạp lên điểm tựa khiến cơ thể có điểm giữ để xoay tròn.

Bấy giờ, người ngoài mà nhìn vào thì sẽ thấy có vẻ Trần Kiên đã túm được chân Lý Hạo và vung hắn xoay vòng.

Nhưng thực tế lại hoàn toàn không phải như vậy.

Trần Kiên có cảm giác nắm đấm của mình đã bị chân Lý Hạo bắt được!

Dính vào nhau!

Lý Hạo dùng nắm đấm làm điểm tựa, xoay tròn rồi lượn một vòng, nhún chân một cái nhảy lên không trung, hai chân điên cuồng bạo cước!

"Ba ba ba!"

Không khí nổ vang không ngừng.

Sắc mặt Trần Kiên ngưng trọng, tức khắc lấy hai tay ôm đầu, bảo vệ chỗ yếu, tận dụng thời gian để chuẩn bị đánh trả một quyền.

Hai người, ngươi đến ta đi, đại chiến khắp khu vực tập thể lực.

Lý Hạo lần nữa dồn sức đá xuống, Trần Kiên tức khắc tránh đi, tiếng nổ ‘rầm’ vang lên, vách tường bị Lý Hạo đá thủng một lỗ lớn.

. . .

Ngay khi hai người đại chiến.

Ngoài cửa lúc bấy giờ có mấy người đang quan chiến, đều cảm thấy khó mà tin nổi.

Liễu Diễm trợn mắt, nghiêng đầu liếc mắt nhìn Lưu Long, sắc mặt Lưu Long cũng đờ đẫn, ánh mắt mê mang, hồi lâu sau mới lên tiếng: "Năng lượng thần bí... hiệu quả lần đầu tiên quả thật rất tốt!"

Ngoài ra không còn gì để nói.

Lý Hạo của ngày hôm trước trông phế như thế nào, mọi người đều đã tận mắt thấy được.

Lý Hạo của ngày hôm qua hấp thu năng lượng thần bí xong liền tiến bộ hẳn, tuy vẫn còn rất kém so với mọi người trong đội, nhưng ít nhiều cũng đá được Liễu Diễm một cước.

Lý Hạo của ngày hôm nay... Nếu Lưu Long không chắc chắn về thời gian thì có lẽ ông ta đã tự hoài nghi bản thân, liệu có phải mình đã vài năm rồi không gặp Lý Hạo.

Khá lắm, chỉ sau một đêm đã khóa nhập Trảm Thập rồi!

Tuy còn hơi non nớt và có vẻ thiếu kinh nghiệm, nhưng đối thủ lần này lại vừa vặn để Lý Hạo phát huy, một lá chắn không thiện tấn công, rất thích hợp để Lý Hạo thể hiện hết sức mạnh của mình.

Liễu Diễm trợn mắt.

Cút mọe ngươi đi!

Đâu phải chúng ta chưa từng hấp thu năng lượng thần bí, nào có hiệu quả tốt như vậy, nếu hấp thu hai khối đã có thể trở thành võ sư Trảm Thập, thế thì trong Tuần Dạ Nhân làm gì còn tồn tại cấp độ Tinh Quang sư nữa.

Võ sư Trảm Thập một khi thăng cấp, thường thường đều sẽ trực tiếp lên Nguyệt Minh!

Chính vì vậy nên Tuần Dạ Nhân mới tổ chức các buổi tuyển chọn hằng năm, mục đích là hy vọng một số võ sư cơ bản có thể tham gia dẫn nhập năng lượng vào cơ thể, thành công trở thành Nguyệt Minh Sư.

Đương nhiên, Phá Bách thì quá khó, chẳng hạn như Lưu Long, nếu ông có thể dễ dàng thăng cấp như thế thì Tuần Dạ Nhân đã coi ông ta là bảo vật mà cúng bái rồi.

Đáng tiếc Lưu Long lại hấp thu rất nhiều năng lượng thần bí mà vẫn không thể thăng cấp, khiến Tuần Dạ Nhân thất vọng và bất lực, đành phải từ bỏ việc tiếp tục hỗ trợ Lưu Long, để mặc ông ta dẹp đường hồi phủ.

Lúc trước ở Tuần Dạ Nhân, Lưu Long cũng không tính là khách qua đường, tuy nhiên một thời gian dài không cách nào tấn cấp mà cứ phải ở đó chờ đợi thật sự cũng rất ngột ngạt, cho nên chính Lưu Long đã lựa chọn quay trở lại Ngân Thành.

Cảnh giới Trảm Thập cũng là quần thể mà Tuần Dạ Nhân thích thu nhận nhất.

Chỉ tiếc là võ sư khó thành, một khi tu luyện đến Trảm Thập thì tuổi tác cũng không còn trẻ nữa, cùng với sự phát triển của siêu năng, kỳ thực có rất nhiều người khó có thể chịu được sự dày vò khi luyện võ, chỉ hận không thể lập tức trở thành Siêu Năng Giả.

Những kẻ có thể tĩnh tâm luyện võ không tính là quá nhiều.

Lúc này, Vân Dao vốn nãy giờ chưa lên tiếng bỗng hỏi khẽ: "Các ngươi có thể cảm nhận được năng lượng thần bí trong cơ thể hắn không?"

Trong tình huống bình thường, dạng tân thủ như Lý Hạo, khi hấp thu năng lượng thần bí thì sẽ có một quá trình liên tục rò rỉ ra ngoài.

Ngay cả Lưu Long thì bên ngoài cơ thể cũng có năng lượng thần bí, cả đội săn quỷ đều có.

Đây là lý do tại sao Lý Hạo có thể nhìn thấy ánh sáng sao quanh người Siêu Năng Giả.

Mà Viên Thạc thì Lý Hạo lại không thấy.

Theo lời Vân Dao vừa nói, ánh mắt Lưu Long khẽ thay đổi, ngay sau đó, như nghĩ tới điều gì, ông ta đột nhiên cười lạnh, "Đệ tử của Viên Thạc quả nhiên đều không tầm thường. Lão đầu tử ấy, võ sư đều sắp tuyệt diệt vậy mà cả ngày còn giấu giấu giếm giếm, không muốn đưa tay ra hỗ trợ võ sư đồng đạo!"

Lưu Long không khỏi nghĩ đến Viên Thạc.

Bởi vì tình trạng của Viên Thạc cũng y hệt vậy!

Mỗi lần hấp thu năng lượng thần bí xong thì không một ai cảm giác được gì, tựa như tất cả năng lượng đều đã bị Viên Thạc hấp thu hoàn toàn.

Người trong nội bộ Tuần Dạ Nhân cũng biết chuyện này, mọi người đều nghi ngờ Viên Thạc sở hữu một bản Dẫn năng nhập thể pháp cường đại, có điều tiếc là Viên Thạc không nguyện ý nói ra, cũng chẳng ai có thể ép buộc ông ta nói.

Trước đây, họ chỉ nghĩ có thể là do Viên Thạc quá mạnh.

Nhưng hôm nay mới phát hiện ngoài thân thể Lý Hạo cũng không cảm nhận được năng lượng thần bí.

Thực lực của Lý Hạo có thể so với Viên Thạc được sao?

Điều này có nghĩa là gì, Lưu Long lập tức hiểu rõ.

"Cả ngày hôm qua, tiểu tử này đến tìm Viên Thạc hai lần. Cũng không biết là hắn vừa mới học hay là đã học từ lâu. Ta còn nghe nói Viên Thạc đã truyền lại một số bí thuật khác cho hắn, thậm chí còn không thèm nể mặt mũi Tuần Dạ Nhân mà thẳng tay đả thương nghiêm trọng một người khi tên kia dám nhìn trộm ông ta dạy đồ đệ!"

Tin tức của Lưu Long cũng rất linh thông, chuyện ở cổ viện ông đã nhận được.

Liễu Diễm thấp giọng hỏi: "Lão đại, ý ngươi là Lý Hạo học được bí thuật của Viên lão?"

Bí thuật hấp thu siêu cấp?

E rằng đây chính là bí thuật mà bất kỳ ai cũng ao ước!

Theo lý thuyết, hoài bích kỳ tội, Viên Thạc có một bí thuật lợi hại như vậy, dù ông ta có là một bậc thầy cổ văn minh thì cũng sẽ thu hút sự chú ý của vô số người. Thế nhưng đến nay Viên Thạc không chịu giao bí thuật ra mà vẫn sống rất dễ chịu, có thể thấy được lão nhân gia này có không ít thủ đoạn.

"Ừm!"

Lưu Long gật đầu, ông chỉ có thể nghĩ như vậy.

Ông ta có chút hâm mộ, cũng có phần chán ghét Viên Thạc.

Thực ra ông ta và Viên Thạc đều tính là người quen cũ, quan hệ giữa cha ông và Viên Thạc rất tốt, khi còn nhỏ ông từng được cha mình dắt theo tới gặp gặp Viên Thạc vài lần, mong rằng Viên Thạc có thể nhận làm học trò.

Nhưng Viên Thạc đã từ chối.

Theo lời Viên Thạc thì ông ta chỉ thích dạy những người thông minh, ngay cả khi những người thông minh có nhiều ý tưởng và không nghe lời cho lắm thì vẫn tốt hơn là dạy những kẻ ngu ngốc mà mạnh!

Chỉ còn thiếu điều chưa chỉ thẳng vào mặt Lưu Long mà mắng ngươi là đồ ngu ngốc thôi!

Cứ như vậy, Lưu Long đã kết thù với Viên Thạc khi còn bé.

Bây giờ, giới võ sư đã gần như tuyệt diệt.

Lưu Long có tâm muốn để cho giới võ sư ở Ngân Thành đứng vững, thậm chí khi Tuần Dạ Nhân không muốn đóng quân ở thành phố nhỏ như nơi này thì ông vẫn ít nhiều cho Ngân Thành sự bảo hộ. Kết quả lão đầu tử Viên Thạc thì hay rồi, nội tình hùng mạnh nhưng lại kiên quyết không chịu bỏ xuống dù chỉ là một cọng lông!

Không nói đến bí thuật siêu cường, lão già này ngay cả bí kíp võ đạo cũng không nguyện góp một cuốn!

Đôi khi Lưu Long không thể hiểu được Viên Thạc!

Cần gì phải vậy?

Giữ lại những thứ đó đối với Viên Thạc chẳng có ích lợi gì lớn, nhưng đưa ra có thể giúp giới võ đạo phát triển, không phải tốt hơn sao?

Ngân Thành quá nhỏ, quá ít cường giả, nếu sản sinh được một số nhân tài thì chẳng phải khi ngươi ra ngoài cũng có mặt mũi hơn à?

Dạy học ở Ngân Thành cổ viện nhiều năm, thế nhưng Viên Thạc không bao giờ dạy võ mà chỉ dạy văn, đây cũng là điểm bị nhiều người chỉ trích. Thậm chí trong số đồ đệ ít ỏi mà Viên Thạc thu nhận cũng có những người không được ông ta dạy võ.

Ngược lại, Lý Hạo chẳng những được Viên Thạc dạy võ đạo, mà hơn hết còn được ông truyền thụ Ngũ cầm thuật.

Nếu Lý Hạo không gia nhập đội săn quỷ, hắn vẫn có thể sử dụng nó như một phương pháp hiệu quả để cường hóa cơ thể mình, có điều không có năng lượng thần bí bổ trợ thì luyện vậy chứ luyện thêm nhiều năm nữa, e rằng cũng chẳng tới đâu.