Chương 79

"Nạp!" Quát khẽ một tiếng, Lý Hạo cắn răng, khai triển toàn bộ Thổ nạp thuật.

Một luồng năng lượng ôn hòa từ ngọc kiếm nhanh chóng rót vào trong cơ thể.

Dòng nước ấm ấy cấp tốc chảy xuôi toàn thân.

Vốn năng lượng thạch đao còn đang chuyển động tán loạn khắp nơi, lúc này lại hệt như tiểu đệ nhìn thấy đại ca xuất hiện, đột nhiên an tĩnh lại, không còn mãnh liệt trùng kích thân thể Lý Hạo nữa.

Một khắc sau, tinh quang năng bắt đầu tu bổ huyết quản, các mao mạch bị vỡ trước đó đang dần dần khép kín lại.

Các cơ quan nội tạng bị tổn thương bởi xung kích của năng lượng thạch đao cũng chậm rãi quy vị, thương thế được chữa lành.

Lý Hạo thở phào nhẹ nhõm.

Suýt chút nữa hắn đã tự chơi chết mình.

Cẩn thận mấy cũng có lúc sơ sót, chủ yếu là do hắn đã quá chủ quan, sai lầm này tuyệt đối không thể có lần thứ hai!

Thở dốc hồi lâu, đợi tới khi cảm thấy thân thể ổn định như ban đầu, lúc bấy giờ Lý Hạo mới dám đứng lên.

Hắn muốn luyện tập Ngũ cầm thuật, hôm nay không chỉ chủ luyện Vượn thuật mà còn phải tập thêm Hùng đấu thuật.

Hùng đấu thuật tập trung nhiều vào việc nâng cao sức mạnh thể chất.

Không phải nhằm vào động tác nhanh gọn linh hoạt.

Thạch đao tác động mạnh đến vậy cũng đồng nghĩa với việc tính chất công kích của năng lượng thần bí sẽ trở nên hung hãn hơn, cho nên thật ra luyện Hổ đấu thuật mới là cách làm tốt nhất. Nhưng động tĩnh do Hổ đấu thuật gây ra quá lớn, bác gái dưới lầu lại quay xe, tự mình bịa chuyện sau lưng hắn thì hỏng.

Hùng đấu thuật, đấu là phụ, ổn định là chính.

Trông thì hơi khờ khờ ù lì, nhưng một chưởng giáng xuống thì ngay cả lão hổ cũng phải nằm sấp!

Triển khai Hùng đấu thuật, động tác Lý Hạo không nhanh nhưng mỗi một bước, mỗi một chưởng đều giống như dùng hết sức mạnh toàn thân.

Năng lượng trong thạch đao và ngọc kiếm đã trung hòa, bắt đầu dung nhập vào khắp mọi ngóc ngách trong cơ thể.

Đặc biệt là tay chân!

Lúc này, Lý Hạo mơ hồ nhìn thấy một ổ khóa... không, không phải một ổ khóa, mà là khắp nơi trên người hắn đều tồn tại xiềng xích, khóa chặt chính hắn!

Khóa siêu năng!

Mở khóa siêu năng, sau đó ngươi có thể chính thức bước vào lĩnh vực thần bí người người ngưỡng vọng ấy.

Trước đây khi hấp thu tinh quang năng, hắn cũng từng mơ hồ cảm nhận được, hiện tại lần nữa lại trông thấy mớ xiềng xích đó.

Những sợi dây xích này đã tự khóa lại, ngăn năng lượng thần bí xâm nhập vào một số khu vực cốt lõi, ví dụ như bộ não và trái tim đều không cho phép số năng lượng này truyền vào hạch tâm.

Đây cũng đồng nghĩa với việc Lý Hạo không thể thăng cấp siêu năng trong thời điểm hiện tại, không thể mở được khóa thì hấp thu bao nhiêu năng lượng thần bí cũng chỉ tổ cường hóa nhục thân.

"Ầm!"

Lý Hạo giậm nhẹ chân, hắn còn tưởng động tác không lớn nhưng nào ngờ ngay sau đó, sàn nhà ầm ầm vang lên!

Sức mạnh tăng lên rồi!

Hơn nữa còn mạnh lên rất nhiều, đến nỗi khiến Lý Hạo có chút ăn không tiêu, hơi mất khống chế.

Cả ngày hôm nay hắn đã tăng lên quá nhanh.

Buổi sáng thì hắn hấp thu năng lượng thần bí để cải thiện một lượt, sau đó lão sư thăng cấp, dẫn dắt hắn đột phá cảnh giới. Đến tối thì hắn lại hấp thu năng lượng từ thạch đao và ngọc kiếm để trung hòa, nhất thời sức mạnh toàn thân của hắn lại bắt đầu tăng lên.

Chỉ trong một ngày ngắn ngủi, thực lực của hắn đã mạnh hơn hôm qua ít nhất là gấp mấy lần, thậm chí có khi còn nhiều hơn.

Bảo sao có thể không mất khống chế được?

Dưới lầu, giọng bác gái lại sắc bén vang lên: "Tiểu Hạo, ngươi lại làm cái gì? Chó cũng đưa ra ngoài rồi, sao vẫn ầm ĩ như thế?"

Lý Hạo cứng họng, không liên quan gì đến chó mà!

"Dì à, tủ lạnh bị đổ, ta dựng lại ngay!"

Lý Hạo cũng hét lớn.

Lúc này dưới lầu mới yên tĩnh trở lại, Lý Hạo lau mồ hôi trên trán, không ngờ lại vô tình làm dây máu me ra khắp mặt. Vừa nãy mao mạch bị vỡ nên đương nhiên tay hắn dính không ít máu.

Lý Hạo không quan tâm đến những chuyện đó, có điều động tác bay nhảy đã giảm bớt lực.

Ban đầu sống ở đây, hắn cảm thấy rất tốt, hàng xóm ở lâu nên cũng có cảm tình.

Nhưng bây giờ Lý Hạo vừa luyện võ lại vừa mất tập trung.

Nếu sau mùa mưa này mà ta vẫn còn sống thì nhất định phải lấy một ít tiền đổi sang căn nhà lớn hơn, tốt hơn nên đổi thành nhà biệt lập, bằng không thì muốn yên tĩnh luyện võ cũng không được. Vẫn là ở bên chỗ lão sư là tốt nhất, độc môn độc viện, muốn làm gì thì làm, dằn vặt thế nào thì dằn vặt. Không ai quản!

Tất nhiên, những thứ này để sau rồi nói.

Nếu sắp tới mà hắn chết trong tay huyết ảnh thì cũng chẳng còn mạng mà tính toán gì nữa!

"Phi!"

"Vυ"t vυ"t!"

Tung quyền, xuất chưởng.

Lý Hạo cố gắng không giậm chân, thế nên mặc dù vẫn còn động tĩnh nhưng đã nhỏ đi đáng kể, hẳn là sẽ không làm ồn tới hàng xóm bên dưới.

Xương cốt rung động, mỗi một lần xuất thủ đều có thể mang theo một màn âm thanh trầm đυ.c.

Gân cốt cùng vang lên!

Tất nhiên, những thứ này đều có thể kiểm soát được, nếu không mỗi khi võ sư ra tay cứ liên tục vang âm thanh thì rất dễ bị nhắm mục tiêu và nhìn thấu các chiêu thức.

Chỉ là hiện giờ Lý Hạo còn chưa hoàn toàn kiểm soát được sức mình.

Sức mạnh đột ngột tăng lên khiến hắn có phần không tự chủ được, như thể một đứa trẻ nhặt được búa tạ, đi đứng trở nên loạng choạng, không giữ nổi thăng bằng.

Lý Hạo luyện đủ mười hiệp Hùng đấu thuật.

Kéo dài nửa giờ rồi mới từ từ dừng lại.

"Chỉ mới hấp thu một chút đã khiến ta mất nửa giờ tiêu hóa, cảm giác còn mạnh hơn rất nhiều so với hai khối năng lượng thần bí ban sáng."

Lý Hạo nhìn thạch đao và kiếm ngọc ở một bên, ánh mắt hơi biến đổi.

"Hình như thứ trong thạch đao cũng là năng lượng thần bí mang tính công kích, có điều không hoàn toàn giống với hàng tồn của đội săn quỷ, có vẻ chất lượng cao hơn nhiều."

Lúc này, hắn không tiếp tục hấp thu nữa.

Ngay cả khi hắn điên cuồng hấp thu thì cũng cần có một quá trình chuyển hóa, từ giờ đến 18 chỉ còn vài ngày, thực sự không đủ thời gian để hắn kịp thuế biến. Hiện tại có thể đạt tới cảnh giới Trảm Thập đã là tốt lắm rồi.

Hơn nữa tiến bộ quá nhanh khiến hắn lo lắng về việc bị người ta phát hiện điểm bất thường.

Cần có thời gian để tiêu hóa từ từ!

"Ta không thể nhưng lão sư thì khác. Không phải ông ấy nói muốn thăng cấp siêu năng thì cần có rất nhiều năng lượng thần bí sao? Chẳng phải thứ ông nói là năng lượng thần bí mang tính công kích, chính là sức mạnh ẩn chứa trong thạch đao?"

Lý Hạo rơi vào trầm tư.

Ngọc kiếm thì lão sư đã biết rồi.

Thạch đao thì hắn chưa nói, nhưng có lẽ lão sư cũng đã đoán được.

Thở hắt ra, Lý Hạo quyết định vẫn nên sớm kể cho lão sư thì hơn. Hắn vẫn luôn lo lắng về thế lực phía sau huyết ảnh có thể mạnh ngoài sức tưởng tượng.

Dù sao thì rất có khả năng đối phương đã lấy đi binh khí của những gia tộc khác. Một khi chúng phát hiện được bí mật trong đó, có thể không hoàn toàn là dạng năng lượng thần bí này, nhưng nếu chúng có thể lợi dụng nó thì nói không chừng còn cường đại hơn cả Nhật Diệu!