Năm nay gia đình Bảo Ngọc đón một cái tết xum vầy trọn vẹn.
Bảo Thiên trở về nhà vào ngày 28 tháng chạp. Bảo Ngọc thì hoàn toàn khỏi bệnh, có một ông xã yêu chiều hết mực. Ông bà Bình khỏi nói cũng biết là vui quên trời đất.
Tình hình bên nhà Quốc Thắng thì lại không khác mấy so với mọi năm. Bà Quỳnh Như công tác ở Nhật. Người Nhật ăn tết theo dương lịch nên thời điểm này họ vẫn làm việc bình thường. Là nữ cường nhân cuồng công việc thì ngày nào cũng như ngày nào mà thôi. Quỳnh Hoa đã bay đi du lịch nước ngoài với bạn bè. Vì vậy Quốc Thắng và Bảo Ngọc đón giao thừa tại nhà ba mẹ vợ. Cả nhà quay quần bên mâm cơm, không khí đầm ấm khiến ông bà Bình cười tủm tỉm mãi.
Bảo Thiên nhìn thấy vẻ hạnh phúc trên khuôn mặt rạng ngời của chị, cuối cùng tâm tình cũng thả lỏng, chính thức tiếp nhận ông anh rể.
Không thể không nhắc đến ngoại hình của cậu ta sau vài tháng không gặp. Nhớ đến thời điểm đấu khẩu giữa cậu ta và Quốc Thắng khi còn bên Úc, Quốc Thắng đã thẳng thừng chê bai cậu nữ tính, ẻo lả. Bảo Thiên vô cùng tức tối, cuối cùng quyết tâm cắt mái tóc óng mượt mà mình đã nuôi một thời gian dài. Tông đơ hai bên, chỉ để mái dài 4 phân, vuốt keo dựng đứng. Nhìn vào gương, cậu ta tự nhận mình rất ngầu, manly cực đỉnh, phụ nữ nhìn thấy chỉ có xịt máu mũi.
Hôm nhìn thấy Bảo Thiên, Bảo Ngọc vô cùng phấn khích, sờ đầu đinh cậu ta mãi:
- Đẹp trai quá đi.
Cậu nhướn nhướn mắt nhìn anh rể, như muốn nói: “Giờ thì ai tỏa ra testosterone mạnh hơn?”
Không ngờ Quốc Thắng đáp lại ánh mắt khıêυ khí©h của cậu ta bằng câu nói:
- Chúc Anh Đài phiên bản hiện đại.
Bảo Thiên tức giận:
- Anh có ý gì?
- Cậu biết thế nào gọi là “gái giả trai thất bại” không? CHÍNH LÀ THẾ NÀY.
Vừa nói anh vừa chỉ từ đầu đến chân cậu ta. Bảo Thiên muốn gϊếŧ người. Tiếc là đánh không lại. Quốc Thắng là kiểu người mà chỉ cần gồng cơ lên cũng đủ khiến đối thủ thối lui ba bước. Cậu ta chỉ có thể đấu khẩu:
- Còn hơn King Kong lại bày đặt mặc quần áo.
- Ồ? Thế cậu có muốn thử IQ với King Kong không?
Ba ngày tết, trong khi Bảo Ngọc đóng đô dưới bếp ăn đủ các món mẹ nấu thì em trai và anh rể chơi cờ …. Tỷ Phú. Lần đầu tiên nghe nói có kiểu đấu IQ bằng trò này. Hai vợ chồng Bảo Ngọc ăn ngủ tại nhà ông bà Bình suốt ba ngày. Bởi vì trò chơi mãi không chấm dứt được.
Nhìn thấy cảnh tượng này Bảo Ngọc chợt nhận ra, chồng mình là một đứa trẻ to xác đáng yêu.
****
Sau cú dọa sanh non lúc 36 tuần thì siêu quậy bé nhỏ vô cùng ngoan ngoãn nằm trong bụng mẹ. Ngoan tới mức 40 tuần vẫn chưa chịu ra ngoài.
Quốc Thắng, ông bà Bình và bà Quỳnh Như đứng ngồi không yên. Ngày nào cũng chuẩn bị sẵn tinh thần đưa Bảo Ngọc nhập viện.
40 tuần 3 ngày, vị giáo sư bác sĩ vẫn theo dõi thai kỳ của Bảo Ngọc chỉ định đưa cô lên bàn mổ. Thời đại bây giờ chuyện sanh mổ cũng không hiếm, phải nói là vô cùng bình thường. Vì thế Bảo Ngọc cũng không lo lắng gì mà rất anh dũng thẳng tiến bệnh viện.
Phu nhân đại gia lại nhất quyết không chịu đến bệnh viện quốc tế gần nhà, vì nghe đồn chỉ được cái đắt tiền chứ còn xảy ra chuyện đều phải chuyển đến Từ Dzũ xử lý. Vị đại gia trẻ tuổi đấy thì lại nổi tiếng chiều vợ, nói đi đông tuyệt đối không dám đi tây nên hoàn toàn nghe theo chỉ đạo của bà xã.
Bảo Ngọc chọn sanh ở Bệnh Viện phụ sản Hùng Vương khiến anh thở phào nhẹ nhõm vì cứ sợ vợ cương quyết đến Từ Dzũ nằm hành lang.
Ngày nhập viện hai vợ chồng gặp tình huống cười ra nước mắt. Nhìn thấy bà bầu mặt mũi non choét đến làm thủ tục, cô hộ lý thở dài: “Bao nhiêu tuổi mà bầu với bì, học không lo học, ham vui sớm thế?”. Cô ta nhìn sang Quốc Thắng đứng cạnh: “Cậu đẹp trai, lớn tuổi rồi, chắc cũng nắm luật chứ hả?”. Bảo Ngọc híp mắt thành hai đường cong:
- Chị ơi, hồ sơ của em đây. Em đủ tuổi rồi chị ạ.
Cô hộ lý nhìn nhìn vào năm sinh, nhíu mày:
- Không khai gian đấy chứ?
- Em có cầm cả chứng minh thư đây ạ.
Quốc Thắng đen mặt, cố kiềm chế không đập bàn. Cái bản mặt của bà cô này nhìn anh chỉ thiếu nước nói anh “hϊếp da^ʍ”. Thật hết sức quá đáng.
Anh xoay sang vợ, nhéo hai má hồng hào trắng mịn như trẻ con của cô vợ:
- Có phải là mẹ em lúc làm khai sinh đã viết nhầm rồi không? Anh không muốn bị tù vị tội dụ dỗ trẻ vị thành niên đâu.