Chương 65: Phiên ngoại 3

Edit: Tạo Nghiệp

"Ông chủ, hôm nay anh có thể tan tầm sớm một chút đi đón Bao Quanh được không?" Từ Toa nói, "Em hiện tại vẫn còn đang ở bờ biển, chỉ sợ về không kịp."

Bao Quanh là con gái của Từ Toa cùng với Thẩm Thành, năm nay đã ba tuổi.

Còn Ngụy Kim đến bây giờ, anh vẫn luôn chưa có được một đứa con cho riêng mình.

"Được." Thẩm Thành nói, "Sau khi đón Bao Quanh, có muốn anh tới đón em về không?"

"Không cần đâu." Từ Toa nói, "Em lái xe tới."

Đây không phải lần đầu tiên Thẩm Thành tới đón con gái tan học về, cực kỳ có kinh nghiệm.

Còn chưa tới thời gian tan học về của Bao Quanh, những người khác đã đứng chờ trước cửa nhà trẻ rồi.

Tới đúng thời gian tan học, trước trường đều là ba mẹ của các bạn nhỏ cùng chờ tiểu bảo bối nhà mình tan học.

Thời gian 5 năm trôi qua, khí chất đàn ông càng ngày càng trầm ổn càng thêm nghiêm nghị, thân hình cao lớn đĩnh bạt, đứng ở giữa một đống người, hết sức thu hút sự chú ý của người khác.

Bao Quanh tan học ra tới, liếc mắt một cái liền thấy được Thẩm Thành, tức khắc múa may vẫy vẫy cánh tay ngắn ngủn nhỏ nhắn của chính mình: "Ba ba!"

Thẩm Thành cũng phất phất tay.

Lúc sau chờ khi đem Bao Quanh lên xe ngồi rồi, bên ngoài vẫn còn có người bàn tán sôi nổi.

"Kia không phải là Thẩm Thành sao?"

"Hình như là vậy, anh ta có con gái khi nào vậy chứ?"

"Ba ba." Bao Quanh ngồi ở trên đùi Thẩm Thành, hai tay nắm lấy tây trang sang trọng của người đàn ông, "Ma ma đâu?"

"Ma ma con đi chơi cùng bạn tốt rồi, còn chưa có trở về nữa." Thẩm Thành dùng ánh mắt ôn hòa mà nhìn cô bé.

Nói đến bạn tốt, Bao Quanh lập tức kiêu ngạo mà ưỡn ngực: "Ba ba, hôm nay con lại có thêm mấy người bạn mới nữa đó."

Thẩm Thành hỏi: "Trai hay gái?"

"Là con gái," Bao Quanh nói, "Con đem chocolate tặng cho mấy bạn, mấy bạn đó rất thích, ngày mai con có thể mang thêm chocolate cho mấy bạn đó nữa được không?"

"Mấy bạn nhỏ không thể ăn quá nhiều đồ ngọt," Thẩm Thành dùng một tay xoa đầu cô bé, "Ngày mai con có thể mang đồ ăn vặt khác để chia sẻ cho mấy bạn."

Thời điểm tới cơm chiều, một nhà bốn người tụ họp, lại thiếu vắng một người.

Từ Toa ở với bạn thân cùng nhau dùng cơm chiều ở bờ biển luôn, để lại hai người đàn ông ở nhà chăm sóc một đứa nhỏ.

Hai người này không hoang mang chút nào, bởi vì bọn họ đã có kinh nghiệm sẵn rồi.

Đứa nhỏ này tuy rằng không có quan hệ huyết thống với chính mình, nhưng Ngụy Kim đối với cô bé cũng yêu thương không thua kém gì so với Thẩm Thành và Từ Toa hết.

Lúc này, anh đem một cái chén cơm đáng yêu đưa tới cho Bao Quanh đang ôm lấy cổ mình: "Được rồi, đoan đoan chính chính, ăn cơm không bỏ thừa."

"Ăn cơm không thừa, nghe theo pa pi." Bao Quanh cầm lấy cái muỗng nhỏ của chính mình, múc ăn.

Ngụy Kim ngồi vào vị trí của chính mình, cũng cầm lấy đôi đũa: "Gọi điện thoại cho Toa Toa chưa?"

"Gọi rồi," Thẩm Thành nhìn thoáng qua Bao Quanh đang chuyên tâm ăn cơm, "Cô ấy phỏng chừng còn muốn ở lại, tối mới có thể trở về."

"Dặn dò cô ấy đừng có uống rượu không?" Ngụy Kim nói.

"Cái này tôi có thể quên sao?" Thẩm Thành nhìn anh một cái.

Từ khi biết sau khi Từ Toa uống rượu xong sẽ múa thoát y, anh cực kỳ khẩn trương cũng không thua kém gì so với Ngụy Kim.

Nếu không phải Từ Toa đã từng oán giận anh, cho chính mình cô thời gian ở một mình quá ít, phỏng chừng là anh đã tới thẳng bờ biển, ở cùng với Từ Toa.

Nếu là tới buổi tối, một người phụ nữ ở bên ngoài, không quá an toàn.

Thẩm Thành ăn cơm xong, đem Bao Quanh để lại cho Ngụy Kim chăm sóc, liền ra ngoài lái xe đi.

Từ Toa đang bị bạn tốt xúi giục đi quán bar, nhận được điện thoại của Thẩm Thành, liền ngoan ngoãn mà cùng trở về với anh.

"Em thật không có uống rượu mà, anh khẩn trương như vậy làm gì." Từ Toa xem xét anh.

Thẩm Thành đang lái xe nói: "Anh không phải là không yên tâm về em, mà là không yên tâm về bạn tốt của em."

Tửu lượng của Từ Toa không tốt, mà còn rất thích uống.

Hơn nữa lỗ tai lại mềm, bạn bè tốt nói hai câu liền không ngăn cản được, cô nhất định nghe theo.

Từ Toa nghĩ đến mấy người chị em hay rủ cô uống, không nói nữa.

Buổi tối chờ Bao Quanh ngủ rồi, Ngụy Kim thò qua tới ôm lấy Từ Toa: "Bà xã, cũng sinh cho anh một đứa con trai đi."

Từ Toa sảng khoái mà đáp: "Được nha."

Cho con gái một đứa em trai không phải tốt sao.

Hơn nữa hai ông xã của cô đều rất biết cách săn sóc, cùng với cô cùng nhau chăm sóc đứa nhỏ, giáo dục đứa nhỏ.

Cô dần trở nên mù mờ bởi lời nói anh.

Sau khi sinh Bao Quanh ra, Từ Toa đúng thật là không thao tổn nhiều tâm tư.

Thời điểm vào ngày thường Thẩm Thành cùng Ngụy Kim ở nhà, trừ bỏ việc cho con bú sữa, loại sự việc như đổi tã giấy như vậy đều không cần cô phải động tay đến, có thể nói là cực kỳ an nhàn bớt lo.

Thẩm Thành ở bên cạnh tay từ vạt áo cô sờ lên, vυ" nơi này so với trước khi cô sinh con còn hiện lên đầy đặn hơn.

Không chờ trong chốc lát, trước ngực Từ Toa đã chôn hai cái đầu.

Thời điểm hiện tại Bao Quanh vẫn còn chưa có cai sữa, sữa Từ Toa rất nhiều.

Hai người đàn ông này sớm muộn gì cũng vì cô mà chia sẻ nhau, tranh thủ không để lãng phí một giọt nào.

Từ Toa cảm giác hai cái núʍ ѵú chính mình so với trước kia còn lớn hơn một vòng, cũng không biết có phải hay không là bởi vì trong đó có sữa, hay là bị hai người đàn ông này hút quá nhiều.

Chân cô dần dần tách rộng ra.

Giữa hai chân, Thẩm Thành chôn đầu xuống.

Người đàn ông này ngày càng thuần thục mà ngậm lấy âm đế cô, đầu lưỡi linh hoạt tiến sát bên trong......

________________

PS: Kết thúc rải hoa 🌺🌺🌺~~~

Văn trung có chút thu phí của chương làm ta cảm giác có chút không hài lòng, nhưng đã không thể sửa đổi ~ cứ như vậy đi.

Cảm tạ các ngươi một lòng duy trì theo dõi, bút tâm.

--------------

Cuối cùng cũng kết thúc haizzz 😩😩

Chúc mấy nàng đọc truyện xong vote và comment sẽ nhanh chóng có bồ hehe :)))