Chương 7

Edit: Tạo Nghiệp

Không lâu sau đó, Từ Toa liền nói cho Ngụy Kim biết là cô đã tìm được việc làm rồi.

Ngụy Kim nhìn cô: "Làm gì đó?"

Từ Toa đã có kinh nghiệm làm việc hai năm, bất quá sau khi được gả cho Ngụy Kim, cô đã nghỉ ngơi hơn một năm rồi: "Ở câu lạc bộ, làm tài vụ."

Ngụy Kim lại hỏi thêm mấy vấn đề, chờ đợi từ trong miệng Từ Toa lúc nghe được cái tên của câu lạc bộ, tay anh đang gắp thức ăn bỗng ngừng lại.

Câu lạc bộ kia chính là sản nghiệp của Thẩm Thành, Thẩm Thành rất thường xuyên đi đến đó đánh golf, anh còn cùng với Thẩm Thành đi đến đó hai lần.

Ngụy Kim đem đôi đũa đang cầm trên tay liền buông xuống, nhìn Từ Toa: "Đi làm ở câu lạc bộ sẽ rất mệt, em tới công ty của anh làm đi, lúc đó anh sẽ an bài cho em những công việc nhẹ nhàng hơn."

"Trước kia đã ngồi trong văn phòng cả hai năm, em muốn thay đổi môi trường làm việc một chút." Từ Toa nói, "Như vậy sẽ không làm phiền đến ông xã."

Ngụy Kim nói: "Em qua công ty cũng đâu phải là ngồi trong văn phòng."

"Cái này không giống nha, môi trường ở câu lạc bộ thì càng tốt hơn chứ.", Từ Toa nói, "Hơn nữa nghe nói ông chủ rất dễ tính nga, chỉ cần hoàn thành công việc của chính mình thật tốt, thời gian còn lại còn có thể đi chơi đánh cầu nữa."

Ngụy Kim nhìn vẻ mặt "ý đã quyết" của Từ Toa, mày nhướng lên.

Đối với anh thật là nhiệt tình, lại cũng càng ngày càng có thêm chủ ý cho riêng mình.

Ngụy Kim không thích cô thay đổi như vậy, nhưng anh tự biết nếu chính mình lại tiếp tục nói thêm, Từ Toa nhất định sẽ tức giận.

Anh đi làm đã đủ mệt lắm rồi, không nghĩ lại đối mặt thêm với tiểu tử Từ Toa này nữa.

Anh lạnh mặt cơm nước xong xuôi, Từ Toa liền biết anh tức giận rồi.

Từ Toa cũng không quan tâm anh nữa, thích làm gì thì làm, trước kia là bởi vì cô quá quan tâm đến anh, khiến anh hiểu lầm cô và nghĩ rằng cô là một người phụ nữ không có chính kiến cho riêng mình.

Từ Toa cầm chén để vào bồn rửa chén, về phòng lấy hai túi đồ xách lên người.

Lúc đi ngang qua bên người Ngụy Kim, mắt Ngụy Kim ngắm liếc cách ăn mặc của cô một cái, sau đó bình thường quay lại xem TV.

"Em đi đây." Từ Toa nói một tiếng.

Ngụy Kim không thèm để ý mà gật đầu, cũng không thèm liếc mắt nhìn Từ Toa một cái.

Từ Toa ra đến cửa, vừa đóng cửa lại liền quay mặt đối với cửa làm cái mặt quỷ với Ngụy Kim.

Tức giận đi, tiếp tục tức lên đi, cô nương ta đây vẫn đi đó, làm gì được.

Từ Toa không phải là đi đến nơi đánh cầu lông mà thường ngày cô vẫn đi, mà là hôm nay cô đã thành công nhận được lời mời từ câu lạc bộ.

Cái câu lạc bộ này thực sự rất lớn nga, còn thêm rất nhiều hạng mục quyền lợi cho người làm.

Từ Toa đã tính toán hết trước rồi còn thêm môi trường quen thuộc nữa, cô cũng rất thích đánh cầu lông nữa.

10 giờ rưỡi cô về đến nhà.

Ngụy Kim còn chưa đi ngủ, mặc một bộ pijama màu xanh đen cổ lật, đang tựa đầu vào giường bấm điện thoại.

"Ông xã ơi, em đã về rồi đây." Từ Toa nói.

Ngụy Kim ngẩng đầu nhìn cô một cái, nhàn nhạt liền tiếp tục cúi gầm mặt xuống bấm điện thoại.

Từ Toa vừa thấy, liền biết anh vẫn còn tức giận.

Nói thật, cô thực sự cảm thấy rất mới mẻ.

Cô mà có thể làm cho Ngụy Kim tức giận lâu đến như vậy à, thật là khó lường mà.

Từ Toa cầm quần áo ngủ, đi đến phòng tắm tắm rửa. Bởi vì hôm nay làm việc ra rất nhiều mồ hôi, cô liền đem đầu mình gội rửa thật sạch, ở phòng tắm sấy tóc một lúc rồi mới đi ra ngoài.

Ngụy Kim đã nằm xuống, chỉ để lại ánh đèn le lói ở đầu giường cho cô.

Trước kia đều là Từ Toa ngủ trước, hoặc là hai người ngủ cùng lúc, chưa bao giờ cảm nhận được một Ngụy Kim cẩn thận như vậy.

Vậy mà Từ Toa lại có chút cảm động, cô ở trong lòng cười nhạo một tiếng. Lên giường, ngay lúc trèo qua người Ngụy Kim, mắt đang nhắm lại đột nhiên mở bừng lên.

Chú ý đến váy ngủ trên người Từ Toa, bàn tay to lớn liền chụp tới, đem Từ Toa đẩy ngã xuống giường, chính mình đè ép ở trên.

"Ăn mặc mỏng manh như vậy, là muốn làm cái gì đây?" Con ngươi đen nhánh của Ngụy Kim nhìn chằm chằm Từ Toa.

Từ Toa nâng cánh tay lên, như con rắn bò lên đôi vai rộng lớn của anh, sau đó lần lần theo cổ áo mà sờ soạng đi vào, gãi gãi nơi trên cổ nghiên nghiên: "Ông xã thử đoán xem xem, là em đang muốn làm gì nào?"

Ngụy Kim không nhúc nhích, nhìn cô một hồi lâu mới nói: "Từ Toa, anh đang nghi ngờ là mình bị lừa hôn, bộ dạng bây giờ của em, mới là em chân thật đấy."

Cực kỳ lớn mật với nhiệt tình, rất có chính kiến, mấu chốt là tính tình thay đổi không ít.

"Em còn hoài nghi là chồng em không được ấy chứ, thời điểm mấu chốt như vậy mà nói râu ria nhiều thế."Từ Toa nói.

"Đến bây giờ mới hoài nghi, có phải là chậm quá rồi hay không?" Ngụy Kim mạnh mẽ đem bầu ngực cao ngất của cô xoa xoa trong lòng bàn tay, "Ăn mặc như vậy là câu dẫn anh sao, cho rằng là anh sẽ hết tức giận?"

Từ Toa biết là sẽ không thể đối nghịch cùng anh được, nên rốt cuộc đêm nay cô rất yêu cầu anh. Cô nâng thân mình lên để sát vào mặt anh, hôn hôn lên khóe môi anh: "Vậy ông xã không còn tức giận nữa sao?"