Chương 8

Nhưng bây giờ nàng ta còn có thể chịu đựng, chứng tỏ kí©h thí©ɧ vẫn chưa đủ.

"Trưởng công chúa cũng thật là ngốc đến đáng yêu, nghe nói vòng tay bị hỏng liền đem vòng của bản thân cho ta, sợ ta bị Hoàng thượng trách phạt. Nhưng vòng tay này cũng chỉ là một vật trang trí, hoàng thượng sao có thể vì chút chuyện nhỏ này mà tức giận với ta?"

Tay Đức phi nắm vòng tay bắt đầu phát run, môi dưới bị cắn đỏ tươi.

Mắt thấy Đức phi sắp phá phòng ngự, ta thừa thắng xông lên:

"Đức phi nương nương đây là làm sao vậy?”

Đức phi đột nhiên bạo khởi, vòng tay vàng trong tay bị nàng dùng sức nện trên mặt đất, lăn tới bên chân của ta.

Ta nhặt vòng tay lên, nhẹ nhàng lau đi bụi bặm dính trên đó, đưa nó cho Thúy Nhi phía sau.

"Kiều Khuynh Từ, ngươi ở trước mặt ta đắc ý cái gì?"

Đức phi tức giận đến cả người phát run, hốc mắt đỏ phảng phất có thể nhỏ ra máu:

"Ngươi mê hoặc Hoàng Thượng thì thôi, cả trưởng công chúa cũng không buông tha!”

“Lúc hoàng thượng còn là Vương gia ta đã là trắc phi của người, nhiều năm như vậy nếu không do ngươi đột nhiên xuất hiện, người Hoàng Thượng sủng ái nhất sẽ chỉ là ta!"

Đức phi thật sự thích Tô Phất, điều này làm cho ta có chút bất ngờ.

“Ngươi đừng nghĩ hoàng thượng sủng ái ngươi mà muốn làm gì thì làm, cho dù Hoàng thượng sủng ái ngươi như thế nào nhưng khi biết ngươi phá hỏng đồ hoàng thượng ban thưởng, Hoàng thượng chắc chắn sẽ không tha cho ngươi!”

Không hổ là trắc phi của Tô Phất, ngay cả mặt tốt nhất của Tô Phất cũng biết rõ ràng.

Ta nhìn chằm chằm Đức phi, sau khi cơn giận của Đức phi qua đi, lý trí trở lại chút ít, bị ta nhìn chằm chằm khiến trong lòng có chút sợ hãi:

"Ngươi...... Ngươi nhìn chằm chằm ta làm gì?”

Ta nhếch miệng cười: "Đức phi nói có lý, nhưng mà ta cái gì cũng không có làm, hoàng thượng tại sao phải gây khó dễ cho ta chứ?"

Đức phi nhất thời không đuổi kịp mạch não của ta, nói: "Ngươi làm hỏng vòng tay vàng Hoàng thượng ban thưởng, còn thông đồng với trưởng công chúa giúp ngươi giấu diếm..."

Ta chỉ chỉ vòng vàng trong tay Thúy Nhi: "Vòng tay không ở đây? Tốt lắm.”

Đức phi vẫn không kịp phản ứng: "Đó là vòng tay của trưởng công chúa, là vì giấu diếm..."

“Ngươi nghe ai nói?”

Đức phi có chút nóng nảy: "Ngươi vừa mới chính mình nói ngươi làm hư vòng tay hoàng thượng ban thưởng, sau đó cùng trưởng công chúa đổi vòng tay, là vì..."

Ta buồn cười vì sự chậm chạp của nàng ta.

Đức phi này thật sự là rất đơn thuần, nếu như không phải Tô Phất đối với chuyện nạp phi không có hứng thú, thì trong cung này tùy tiện nạp vào mấy nhân vật lợi hại, Đức phi sợ là đến chết cũng không biết mình phạm vào tội gì.

Ta cũng không thừa nước đυ.c thả câu với nàng ta nữa, trực tiếp ngắt lời: "Ta đã từng nói những lời như vậy sao?"

Đức phi gấp đến độ giậm chân một cái: "Ngươi rõ ràng vừa mới nói!”

"Thúy nhi, ngươi vừa mới nghe ta nói những lời này sao?"

Ta nghiêng đầu nhìn về phía Thuý Nhi.

Thúy Nhi mắt nhìn mũi, miệng nhìn tâm: "Không có, nương nương vừa rồi cái gì cũng chưa nói, nô tỳ cái gì cũng không nghe thấy, nô tỳ chỉ nghe thấy nương nương đánh rắm.”

Ta: "......”