Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Tỉnh Lại Ở Thập Niên 80: Có Con Với Người Đàn Ông Lưu Manh

Chương 34:

« Chương TrướcChương Tiếp »
“Mẹ! Mẹ mau trả tiền cho họ đi! Đau chết con rồi!” Hồ Diệu Quốc gào to, không chịu đau nổi.

Cha cậu ta bị đánh gãy chân đã trực tiếp ngất xỉu trên đất rồi.

“Trong nhà đâu còn đồng bạc nào! Toàn bộ bị cha con đánh bạc hết rồi, mẹ đi đâu tìm tiền!” Hồ Quế Phân tức tối.

Nếu không phải bởi vì như thế này, sao bà ta lại thường xuyên nhân lúc Tưởng Hán không có nhà mà đến chỗ Hồ Dao vơ vét, con nhỏ chết tiệt đó cũng rất hào phóng với bà ta, mỗi lần đều nghe lời bà ta trộm tiền của Tưởng Hán cho bà ta.

“Đều tại con chị cả đê tiện đó của con, những chuyện này đều do nó làm! Sao nó không dứt khoát chết cho rồi! Chấm hết luôn!”

“Biết thế lúc đầu mẹ nên dìm chết nó! Nó chính là một mối họa! Bây giờ còn kêu đám khốn nạn này tới hại chúng ta!”

Vào lúc này, Hồ Quế Phân vẫn không nhịn được trách cứ Hồ Dao, toàn là nguyền rủa oán độc.

“Chúng ta bảo chị hai đưa tiền! Mau đuổi họ đi!” Hồ Diệu Quốc không nghe lời chửi rủa ngày qua ngày của bà ta, cắt ngang lời bà ta, cậu ta không muốn bị người ta đánh nữa.

“Diệu Quốc, chị hai con sống ở nhà chồng không ra sao cả, nếu mẹ lại đi đòi tiền nó, nó sẽ rất khó xử.”

Đối với Hồ Xảo, Hồ Quế Phân lại không đối xử như Hồ Dao.

“Con đã sắp bị người ta đánh chết rồi!” Hồ Diệu Quốc không quan tâm Hồ Xảo khó xử hay không: “Chị cả còn không phải bị chị ấy xô mới ngã thành như thế sao! Đều là chị ấy hại! Nếu không phải như vậy, chị cả cũng không cần gả cho Tưởng Hán!”

Sắc mặt Hồ Quế Phân thay đổi: “Diệu Quốc, con nói bậy gì vậy! Chị hai con đẩy nó, nhưng vết thương đó của nó không phải do chị hai con làm!”

“Con đang nói chuyện từ mấy năm trước cơ, chị cả cũng bị chị hai xô, con nhìn thấy cả rồi!”

So với Hồ Xảo, thực ra cảm quan Hồ Diệu Quốc dành cho Hồ Dao tốt hơn một chút, lúc cậu ta còn nhỏ, Hồ Dao vẫn luôn chăm sóc cậu ta, cũng dịu dàng với cậu ta, sẽ không giống như Hồ Xảo, ỷ Hồ Quế Phân cũng thương cô ta mà cái gì cũng đối chọi với cậu ta.

“Hôm đó chiếu phim, chị cả dẫn con đi xem, sau đó có thanh niên trí thức gì đó gọi chị ấy, con ăn hạt dưa xong đi tìm chị cả lấy thêm liền nhìn thấy chị hai xô chị cả xuống sườn núi, chính là chị hai!”

“Mau bảo chị hai lấy tiền đi!”

Sắc mặt Hồ Quế Phân trở nên khó coi, đã trôi qua lâu như vậy rồi, nếu để người ngoài biết những chuyện này, cũng không biết sẽ đồn khó nghe cỡ nào.

Bản thân Hồ Xảo ở nhà chồng cũng bị ghẻ lạnh, rất coi thường nhà bọn họ, chồng của Hồ Xảo lại là thanh niên trí thức lúc đầu thích con nhỏ Hồ Dao chết tiệt đó, nếu làm ầm lên, còn không biết sẽ phiền phức cỡ nào!

“Mẹ biết rồi, Diệu Quốc, con khoan nóng vội, mẹ sẽ đi tìm chị hai con nói thử!” Hồ Quế Phân sợ Hồ Diệu Quốc bất chấp tất cả nói lung tung, trước tiên vỗ về cậu ta đã.

Bây giờ hung thần Tưởng Hán đó quay về rồi, bà ta cũng không thể đi tìm Hồ Dao như vậy, lúc đầu Tưởng Hán đã nói Hồ Dao được bán cho anh, từ nay về sau không có chút quan hệ gì với bà ta nữa.

Cũng chỉ Hồ Dao đã sinh cho anh một đứa con trai, có át chủ bài, cho nên Hồ Dao ầm ĩ đòi gặp bà ta đòi về nhà họ Hồ, Tưởng Hán mới mắt nhắm mắt mở.

Nhưng chuyện lần này quá đà rồi! Hồ Quế Phân không khỏi có hơi hối hận, nghĩ xong lại không khỏi oán hận Hồ Dao.

Có thế nào cô cũng xảy ra chuyện ở nhà họ Hồ! Vết thương đó của cô rõ ràng không phải do họ làm! Hồ Xảo đã đẩy cô thật, nhưng cô cũng chỉ ngã một cái, vết thương trên trán của cô ai biết từ đâu mà ra! Còn nằm chết dí ở đó.

Bây giờ Hồ Quế Phân vẫn chưa biết Hồ Dao đã khỏi, thầm nghĩ tìm cơ hội lại đi dỗ phỉnh cô nữa.

Những năm nay, Hồ Quế Phân cũng nhìn ra, Tưởng Hán vẫn có vài phần nhẫn nại với Hồ Dao, nể tình Hồ Dao thân với người mẹ này, chắc anh cũng sẽ không so đo với bà ta nữa, nói thế nào bà ta cũng vẫn là mẹ vợ của anh!