“ Nhiệt liệt chào mừng tàu Thiên An Môn, chúng tôi đã chờ các bạn lâu rồi…”
" Thành thực xin lỗi, gần nhất bè lũ Đế Quốc tổ chức tuyến phong tỏa ngày càng chặt chẽ, nhà mắy sản xuất chiến đấu cơ ở Greenlandbị châm tiến độ không ít, hơn nữa, để tránh bị Đế Quốc phát hiện, chúng tôi cũng phải hết sức cẩn thận trên đường vận chuyển....."
Đây là chuyến vận chuyển lớn cuối cùng nhằm bổ sung cho hạm đội, trên tàu chở một số lượng lớn chiến đấu cơ kiểu Tia Chớp, đây là những chiếc vừa mới được nhà máy ở Greenland cho ra đời, chủ yếu số chiến đấu cơ này sẽ được bổ sung hoặc tăng cường cho các trung đội chủ lực, qua đó tăng mạnh khả năng tác chiếc của hạm đội Đồng Minh.
Cũng lúc này, những hoạt động luyện tập có liên quan đến phương án công kích cũng như việc rút kinh nghiệm để hoàn thiện phương án cũng diễn ra cao trào ở tất cả các đơn vị......
Tăng cường độ huấn luyện trước khi bắt đầu chiến dịch đã là truyền thống của hạm đội Đồng Minh, cho dù phương án tác chiến cuối cùng vẫn chưa được xác định hoàn toàn, nhưng hiện nay vẫn có thể áp dụng một số các bài huấn luyện đặc biệt để thích ứng, từ khi Thụy Sâm trở về với đại bản doanh Đồng Minh, toàn bộ nhiệm vụ huấn luyện cho các đơn vị chiến đấu cơ hoàn toàn giao được đạt lên vai anh, do thời gian còn lại rất ngắn ngủi, thêm vào đó sự xuất hiện của vũ khí mới đã đẩy hạm đội Đồng Minh rút vào bí mật, việc lợi dụng thực chiến để huấn luyện và chỉnh hợp các hạm đội vẫn chưa được hoàn toàn giải quyết, các vị trí trên hạm vẫn còn thiếu sự nhuần nhuyễn trong phối hợp và đặc biệt là thiếu hẳn kinh nghiệm tác chiến, còn số phi công chiến đấu, đại bộ phận đều là lũ chim non không hơn không kém, cho dù một số đã được tung vào thử lửa ở giai đoạn đầu, nhưng theo cách đánh giá của Thụy Sâm, bọn họ vẫn còn xa mới đủ tiêu chuẩn, điều này có thể thấy rõ qua những cuộc tập trận thực binh cùng phi đội chín – đám phi công trẻ bị đánh cho tơi bời hoa lá, tâm phục khẩu phục.
Sau khi nếm mùi đau khổ, cảm nhận rõ sự đáng sợ của những đơn vị tinh nhuệ, đám phi công trẻ vốn hếch mũi lên trời trước những thành tích đạt được trong giai đoạn giằng co cùng Hạm đội Đế Quốc trước đây ( Phải biết là rất nhiều phi công Đế Quốc cũng là lính mới vừa được bổ sung cấp tốc nên về chất lượng phi công mà nói hai bên tương đương nhau) đã trở nên thành thật hơn nhiều, ngoan ngoãn lao vào điên cuồng luyện tập dưới sự chỉ huy của Thụy Sâm, cho dù không biết nhiệm vụ tác chiến tiếp theo như thế nào, nhưng từ những “đường dây lính” vẫn có thể nghe được phong thanh rằng quy mô sẽ rất lớn, chẳng ai muốn chết sớm bao giờ......
Tiếp theo việc hoàn thiện phương án, không thể không nói còn rất nhiều điều phải bàn.
Tiến sĩ Cole-El Emerson, người bị đưa về cùng với Thụy Sâm và Sonia từ thiên hà New London, lúc này đối với Đồng Minh quả thực là một vật báu vô giá, sự lo lắng của Thụy Sâm đối với loại ngư lôi xung động năng lượng kiểu MK7 mới này hoàn toàn không phải là không có cơ sở. Trong nội bộ Đồng Minh cũng có rất nhiều người tỏ ý lo ngại khi đặt hết hy vọng vào một loại vũ khí chưa được thử nghiệm trong thực tế, đặc biệt là trong một chiến dịch mang tính sống còn như thế này, bộ chỉ huy tối cao của Đồng Minh cũng biết làm điều đó là quá mạo hiểm, nhưng tình thế bắt buộc, có thể nói Căn cứ Omega đã ép Đồng Minh vào bước đường cùng, bọn họ cũng chẳng còn cách nào khác, quyết chiến với Đế Quốc chỉ là vấn đề sớm hay muộn mà thôi. Mà càng kéo dài thì sự phát triển của tình huống càng khiến cho Đồng Minh gặp nhiều bất lợi hơn. Cho nên, cho dù biết là mạo hiểm, bộ chỉ huy tối cao của Đồng Minh cũng vẫn quyết tâm thực hiện trận đánh này.
Bây giờ đúng là buồn ngủ gặp chiếu manh, ngay trước khi bắt đầu chiến dịch, bên tình báo đưa đến trước mặt họ một siêu chuyên gia trong lính vực du hành trong trường gấp khúc không gian. Tuy rằng vị chuyên gia này cũng không thể giúp gì nhiều cho việc tổ chức thực nghiệm ngư lôi xung động năng lượng MK7, nhưng những lý luận của ông ta bổ sung vào lý thuật và thực nghiệm trên mô hình ảo là không gì so sánh nổi. Cuối cùng, tuy rằng sự nghi ngờ vẫn còn tồn tại, nhưng tiến sĩ Li Puman đã có thể vỗ bộ ngực cam đoan, ngư lôi xung động năng lượng MK7 có hy vọng thành công, đương nhiên, phải phù hợp với một số điều kiện nhất định.
Ngoại trừ những vấn đề về ngư lôi MK7, những hiểu biết khác về hệ thống “Kẻ tuần tra vũ trụ” ví dụ như nguyên lý hoạt động, khoảng cách thời gian giữa hai lần thực hiện xuyên không gian, tín hiệu siêu không gian đặc trưng, thậm chí ngay cả một số tham số về vũ khí chủ yếu của căn cứ Omega, hệ thống Lạc Nhật, cũng được Emerson đưa ra, những thông tin này nhanh chóng được chỉnh hợp vào phương án và góp một phần không nhỏ trong việc hoàn thiện nó.
Tuy không hề nói gì, biểu hiện cũng rất bình thường, đều là những nhà khoa học, mọi người đều biết rõ, đối với tiến sĩ Cole-El Emerson mà nói, làm như vậy, kỳ thật là cực kỳ thống khổ, do đó mọi người ai cũng cẩn thận tránh né đám luận về vấn đề tấn công căn cứ Omega, đem hết tinh lực tập trung hoàn thành nhiệm vụ, dù sao hệ thống “Kẻ tuần tra vũ trụ” cơ hồ đã ngưng kết tâm huyết một đời của tiến sĩ, bây giờ chính ông ta lại góp phần để tổ chức phá hủy nó.
Thụy Sâm còn một lo lắng khác, vấn đề về lực lượng, anh thẳng thắn đề cập suy nghĩ của mình với thượng tướng Martin, tướng quân cũng chỉ lờ mờ nói cho biết vấn đề này đang được thương lượng để giải quyết, việc này do phu nhân Almeida tự mình đảm nhiệm, khu vực được lựa chọn để phục kích, có khả năng sẽ một lần nữa được điều chỉnh, từ thiên hà XY-99 chuyển sang thiên hà Cockran......
" Thiên hà Cockran? Chẳng phải đó là…? Tướng quân, chúng ta liệu có thể......" Cái nhìn của vị tướng cắt ngang câu nói của Thụy Sâm, nhưng làm cho anh chàng cảm thấy nôn nao.
" Mọi việc đều có khả năng, chúng ta phải kiên nhẫn chờ đợi tin tức của phu nhân, trước mắt quá trình đàm phán tiến triển thuận lợi, sẽ rất nhanh có tin tức truyền lại đây." Tướng quân Martin lộ một nụ cười thần bí.
Thụy Sâm là người thông minh, chỉ cần nhắc đến thiên hà Cockran là anh đã lập tức phản ứng ngay, nắm bắt được ý tưởng mà tướng quân Martin không nói ra, chả trách phu nhân Almeida gần đây bận đến mất mặt.
Thiên hà Cockran có vị trí mấu chốt là vì nó là biên giới giữa Đế Quốc và Liên Bang. Hiện lực lượng của các hạm đội Đồng Minh sau khi tập kết cũng chỉ mới xấp xỉ mới lực lượng cơ động hộ tống của căn cứ Omega, hoàn toàn không phải là chiếm ưu thế tuyệt đối, bài toán số đếm này , Thụy Sâm biết làm, bộ chỉ huy Đồng Minh đương nhiên biết làm, bộ tham mưu của Đế Quốc chắc chắn cũng sẽ làm, nếu nắm chắc phần thắng, điều kiện tiên quyết là phải có ưu thế tuyệt đối về binh lực, đến lúc đó, cho dù quy mô của chiến dịch có phức tạp đến đâu, chỉ cần lực lượng trong tay anh chiếm ưu thế đủ lớn, hoàn toàn có thể đứng trên thế bất bại, khả năng phản ứng trước những sai lầm có thể phạm phải cũng lớn hơn nhiều, điểm này cũng không khó hiểu, Thụy Sâm vẫn còn nhớ câu chuyện về rùa và thỏ ngày xưa, ngụ ý của nó thì đã rõ, nhưng Thụy Sâm lại nhìn nhận ở một góc độ khác, con thỏ vì sao dám ngủ, chẳng phải vì nó có ưu thế quá lớn nên mới không cần tính toán gì mà ngủ sao? Thực chất nếu con thỏ không ngủ, thì cho dù nó có đi vài bước dùng lại ngáp một cái, nghỉ ngơi một chút, uống chén trà rồi chạy tiếp, phần thua vẫn là của rùa.
Trước đây, mối lo lắng chủ yếu của Thụy Sâm là phải tìm biện pháp tách rời căn cứ Omega và hạm đội hộ tống của nó, bởi lẽ cho dù có tập trung toàn bộ các hạm đội, Đồng Minh vẫn chưa có khả năng hình thành ưu thế binh lực nếu đối đầu với cả hai đối thủ cùng lúc. Nhưng rõ ràng là điều này khó khăn hơn nhiều so với việc dụ hạm đội 13 của Đế Quốc rời khỏi căn cứ Trân Châu Cảng, bởi vì căn cứ Omega hoàn toàn có thể duy chuyển, thậm chí nó chẳng những có thể xuyên siêu không gian mà còn có thể mang theo cả hạm đội hộ tống thực hiện xuyên siêu không gian. Cuối cùng, sau thất bại cay đắng của căn cứ Trân Châu Cảng, Đế Quốc chắc chắn đã học được những kinh nghiệm xương máu, mong muốn dùng cùng một kỹ xảo đánh lừa bọn họ, nằm mơ đi!
Nhưng ngay khi tướng quân Martin nhắc tới thiên hà Cockran, Thụy Sâm hiểu ngay, môi lo lớn nhất về vấn đề binh lực của anh xem ra có khả năng giải quyết, cho dù khả năng của Đồng Minh là hữu hạn, một mình đối kháng với căn cứ Omega thậm chí còn chưa có lợi thế, nhưng nếu Liên Bang can thiệp, sự khác biệt sẽ đảo người, vả lại, cũng không thể yêu cầu Đồng Minh một mình độc lực đối kháng với Đế Quốc đúng không?
Có thể nói sự phát triển của Đồng Minh từ đầu đến nay là hoàn toàn không cô độc, nếu không lợi dụng chiến tranh giữa Liên Bang và Đế Quốc, không được Liên Bang cung cấp kỹ thuật, vật tư, nhân viên, tình báo, thậm chí cả chiến hạm và chiến đấu cơ, Đồng Minh tuyệt không khả năng chỉ trong vài năm ngắn ngủi phát triển lớn mạnh như ngày hôm nay, tuy rằng từ khi Liên Bang và Đế Quốc ký hiệp nghị đình chiến, quân đội Liên Bang không tham chiến nữa, nhưng điều này hoàn toàn không có nghĩa Liên Bang không gián tiếp giúp đỡ Đồng Minh trong cuộc chiến với Đế Quốc, ngoài việc viện trợ qua các tuyến đường bí mật, chỉ riêng việc phần lớn binh lực của Đế Quốc kiềm chế ở biên giới với Liên Bang cũng có ý nghĩa rất lớn, thậm chí đứng về bản chất mà nói, Đế Quốc cho tới bây giờ vẫn phải tác chiến trên cả hai mặt trận, chẳng qua là thứ tự ưu tiên đã có sự thay đổi.
"Nhưng như vậy cũng có nghĩa là Liên Bang sẽ chủ động phá vỡ hiệp định đình chiến với Đế Quốc, ở cơ cấu nghị viện như Liên Bang, chủ động thổi bùng lên ngọn lửa chiến tranh liệu có phải là dễ dàng, nếu không có quyền tiến hành chiến tranh, thậm chí tướng quân Hamilton cũng chẳng có khả năng điều động quân đội tham chiến cơ mà?" Thụy Sâm nghi hoặc hỏi.
" Đương nhiên là như thế." Thượng tướng Martin nói," Có điều, tướng quân Hamilton chắc chắn sẽ có quyền tiến hành chiến tranh, nếu là vài năm trước điều này có lẽ là không có khả năng, nhưng bây giờ đã khác, Thụy Sâm, cậu phải hiểu rằng, kế hoạch Omega không chỉ là mối nguy hiểm chết người đối với chúng ta, thậm chí sự uy hϊếp của nó với Liên Bang đáng sợ hơn nhiều. Vả lại hiện nay tình huống của Liên Bang cũng đã khác nhiều so với mấy năm trước, sau những bài diễn thuyết của phu nhân Almeida, dư luận đã hoàn toàn nghiêng về phía chúng ta, tỷ lệ dân chúng tán thành tham chiến đã chiếm đa số, thêm vào sự uy hϊếp của Omega, thông qua quyết định chiến tranh hầu như là sự lựa chọn duy nhất, nghị viện Liên Bang dù sao cũng không phải là lũ ngốc, bọn họ chắc chắn có thể nhìn ra tính nguy hiểm nếu để Đế Quốc xây dựng thêm vài ba căn cứ Omega nữa, sau khi chúng ta chuyển cho họ tất cả thông tin chi tiết, tôi nghĩ, Liên Bang còn nôn nóng khai chiến hơn là chúng ta, hiện tại cái họ cần là một cơ hội chắc thắng mà thôi."
" Sau đó......" Vị tướng nhìn sâu vào mắt Thụy Sâm nói," Cuộc chiến tranh kéo dài đến như vậy, cũng có thể kết thúc được rồi...”