Sherry và Kiba được người của thương hội Lexus mời vào phòng riêng ngay khi mới bước vào tòa nhà. Cô đã có hẹn trước với người chủ quản tổ chức lần đầu đấu giá này.
Căn phòng nhỏ nhưng rất ấm cúng và lịch sự với một bộ bàn ghế tiếp khách đặt trên một tấm thảm da thú. Bên cạnh đó là một cái lò sưởi kiểu cổ điển trang nhã. Hiện tại vẫn còn là mùa ấm nên lò sưởi không được sử dụng. Trên trần căn phòng được gắn một viên thủy tinh năng lượng dùng làm đèn chiếu sáng.
Kiba đã rất kinh ngạc khi nhận thấy ban đêm trong thành Nogias lên đèn không khác gì các thành phố hiện đại với các trụ đèn bên trong chứa những viên thủy tinh năng lượng. Sherry giải thích cho anh rằng những viên thủy tinh này phẩm chất vô cùng kém và ngoại hình cũng không đẹp, so giá trị còn không bằng những viên đá quý thô mà cô mua cho Kiba. Vì vậy những viên thủy tinh này được tận dụng làm thiết bị chiếu sáng.
Kiba có chút thán phục nhìn vào những chiếc đèn sử dụng thủy tinh năng lượng này. Những viên đá dù nhỏ nhưng vẫn có đặc tính chuyển hóa nguyên lực trong không khí thành ánh sáng tinh khiết. Thật là một phát minh hay và thích hợp với hoàn cảnh đặc thù của hành tinh này, so ra thì tiết kiệm và ít gây hại hơn nhiều so với đèn dầu nến các kiểu.
Đón tiếp hai người là một người đàn ông da đen lớn tuổi. Sherry và ông thân mật ôm nhau rồi thả ra. Lúc này ông mới bước đến đưa tay chào Kiba.
"Vincent Rutherford, quản lý của thương hội Lexus chi nhánh Thánh tộc." – Vincent tự giới thiệu.
Kiba vô cùng hữu nghị bắt tay ông và cũng tự giới thiệu.
"Kiba... vì vấn đề trí nhớ tôi không biết họ của mình. Rất vui được gặp ngài."
Vincent cười phá ra. Thái độ thoải mái tự nhiên của ông khiến Kiba hơi ngạc nhiên. Ông gật đầu.
"Tôi đã có nghe nói về tình huống của cậu."
Đúng lúc này, cánh cửa phòng bật ra, một ông lão có vẻ là người Thánh tộc râu dài và trắng xông vào.
"Bọn họ đến chưa ?"
Vừa hỏi xong, lão nhìn thấy Sherry và Kiba đang đứng đó thậm chí còn chưa kịp ngồi. Ngay lập tức lão xông đến nắm chặt hai vai Kiba, miệng thì hỏi Sherry.
"Là cậu ta đúng không ?"
Sherry đưa tay lên che miệng, gật đầu cười. Còn Vincent thì đưa tay day day trán, thở dài ngao ngán.
"Lão Lin à, ông ít nhất cũng phải cho người ta ngồi xuống uống miếng trà rồi từ từ nói chuyện chứ."
Nhận ra mình hơi có điểm quá phấn khích, lão Lin bối rối thả Kiba ra. Lão gãi đầu.
"Ờ phải nhỉ, xin lỗi cậu lão già này hơi lú lẫn mất rồi. Hai người ngồi đi, lại đây ngồi xuống đi..."
Vừa nói lão vừa nắm tay Kiba dẫn anh đến và gần như cưỡng bức ấn anh xuống ghế. Kiba cười khổ, anh có thể đoán được nguyên nhân vì sao anh được chào mừng đến như vậy.
Sau khi những người khác cũng đã an vị, Vincent một lần nữa hướng Kiba giới thiệu.
"Lão già nóng tính này tên là Lin, là người trước đây Roland theo học việc..."
Roland là tên cha nuôi của Sherry, điều này thì Kiba cũng biết. Vậy ra đây là một trong những đại sư kim hoàn đứng đầu của thương hội Lexus, người năm xưa đào tạo cha Sherry.
"Cậu có muốn đến làm việc chung với tôi không ?" – Như chứng minh lời Vincent, lão Lin lại quay sang nhìn Kiba, mắt nóng bỏng.
Anh còn chưa kịp trả lời thì Sherry đã bất mãn lên tiếng.
"Anh ta là người của trang trại Sherry !"
Lão Lin nóng nảy phất tay.
"Biết rồi, không ai thèm giành rể với cô đâu. Ý ta là lâu lâu đến cùng nhau thảo luận chia sẻ về kỹ thuật rồi cùng nghiên cứu..."
"Có mà anh ấy thì chia sẻ kỹ thuật còn ông học tập thì đúng hơn." - Sherry bĩu môi.
Lão Lin mặt hơi đỏ, Kiba lên tiếng giải vây cho lão.
"Thật ra tôi cũng rất muốn có cơ hội được thảo luận và học hỏi thêm nhiều điều từ một đại sư kim hoàn. Dù sao tôi cũng chỉ mới tự mày mò chút đỉnh, vẫn còn thiếu sót rất nhiều kinh nghiệm."
Đây là Kiba thật sự nghĩ như vậy chứ không phải giả vờ khiêm tốn. Nếu tính ra anh chỉ mới làm thợ kim hoàn khoảng chừng hơn một tuần là cùng, ngoại trừ lợi thế công nghệ do sử dụng Kiki thì anh cũng chưa hiểu biết hết về các loại đặc tính và cấu tạo của nguyên liệu. Nhất là về các loại thủy tinh năng lượng, lão Lin không nghi ngờ gì chính là một bộ từ điển sống để giúp anh nghiên cứu. Anh cũng không ngại chia sẻ với thương hội Lexus một phần kỹ thuật mài ngọc của mình, dù sao anh thấy họ có vẻ không phải là những thương nhân xấu tính. Lại thêm mối quan hệ của họ với Sherry nữa.
Còn về phần truyền nội kình vào bên trong ngọc thì miễn bàn đi, cho dù Kiba không ngại tiết lộ bí mật là anh có kình lực ra thì họ cũng đâu có nội kình để mà dùng phương pháp đó.
Lão Lin nghe Kiba nói, mắt sáng rỡ vui sướиɠ. Lão liên tục lắc tay Kiba.
"Đúng vậy đúng vậy, người trẻ tuổi cần phải có lòng cầu tiến ham học hỏi, không được phép hài lòng với thành tích hiện tại của bản thân. Bất cứ lúc nào cậu cũng có thể vào thẳng phòng làm việc của ta ở trong tòa nhà này."
Vincent không biểu hiện gì, nhưng ánh mắt của ông lộ ra vẻ hài lòng. Nếu được sự giúp đỡ của Kiba ông tin chắc thương hội sẽ phát triển mạnh mẽ hơn hẳn với ưu thế kỹ thuật và thậm chí có thể trở thành độc quyền tại nơi đây, hất cẳng thương hội Thiên Địa qua một bên.
Sherry tò mò hỏi ông.
"Cháu nghe người ta nói chuyện tin đồn về các viên ngọc trong buổi đấu giá tối nay là sao vậy chú Vincent ?"
Vincent và lão Lin cười lớn.
"Chỉ là một thủ thuật nhỏ thường thấy mà thôi. Chú đã... e hèm, vô tình để lộ ra thông tin về những viên ngọc cháu gửi bán. Mới đầu khi nghe đến những viên đá quý mà lại có hiệu quả không thua gì thủy tinh năng lượng chả ai tin cả. Nhưng chính vì vậy nó mới gợi lên lòng hiếu kỳ. Nhờ đó hội đấu giá đêm nay trở nên sinh động hơn bao giờ hết, hầu như tất cả những người có tên tuổi trong lãnh thổ Thánh tộc đều có mặt. Thậm chí đến cả thương hội Thiên Địa cũng luống cuống tìm hiểu khắp nơi, việc Shen Li xuất hiện trong đêm nay đã chứng tỏ họ cũng rất quan tâm thực hư chuyện này. Thánh tộc cũng cử không ít thành viên cao tầng đến dự, vừa nâng cao danh vọng cho chúng ta vừa có ý kiềm chế không cho Thần tộc làm việc bừa bãi."
Lão Lin thì cười khoái chí.
"Mấy chuyện kinh doanh rối rắm thì ta không quan tâm. Nhưng thấy được vẻ mặt hoảng loạn của đám rác rưởi Thiên Địa mấy hôm nay thì quả thật vô cùng sung sướиɠ à nghe. Hừ, nếu không phải ỷ vào tài nguyên chồng chất thì chúng lấy cái gì mà cạnh tranh với chúng ta. Toàn một lũ thợ trình độ thấp kém chỉ giỏi ăn cắp thành quả người khác."
Kiba không nói gì, chuyện cạnh tranh kinh doanh giữa hai bên anh không muốn chen vào. Nhưng sự thật là thương hội Thiên Địa đã từng ra tay chèn ép hãm hại Sherry, vậy thì anh cũng không ngại giúp đỡ đối thủ của chúng một chút.
"Hôm nay tôi có đem đến thêm một món trang sức vừa làm xong, không biết có thể tham gia bán đấu giá luôn được không ?
Kiba vừa nói vừa lấy cái hộp da thú bên trong đựng vật cài áo ra. Không chỉ Vincent, lão Lin mà ngay đến Sherry cũng hồi hộp theo dõi hành động của anh. Kiba sau khi hoàn thành mấy món trang sức đã giấu kín vào hộp, cương quyết không cho hai chị em cô nhìn, anh bảo là để tạo sự bất ngờ. Sherry hơi giận dỗi, ra vẻ thần bí thấy phát ghét. Cô hơi hối hận đã không nhờ anh làm cho mình một món giống như Sharty ngay từ đầu, bây giờ thì lại ngại lên tiếng. Sherry không hề biết Kiba đã làm sẵn cho cô một món rồi, đó cũng là lý do anh muốn giữ bí mật chờ qua đại hội đấu giá sẽ tặng cho cô và Sharty cùng lúc.
Lão Lin nhìn chằm chằm vào cái hộp, khuôn mặt già nua hiện lên nét trông chờ háo hức như một đứa trẻ sắp mở quà sinh nhật.
Khi nắp chiếc hộp mở ra và một nguồn nguyên lực đậm đặc xuất hiện bao phủ phạm vi xung quanh chiếc hộp, tất cả cùng ngây người.
Trước mắt họ là một đồ trang sức gắn lên áo vô cùng tinh xảo và trang nhã. Được làm từ vàng tinh khiết và thiết kế trung dung để cho cả đàn ông lẫn đàn bà đều có thể sử dụng. Món đồ cài áo được tạo hình rất mới lạ và hấp dẫn, nhưng cái thu hút ánh mắt mọi người hơn nữa chính là viên đá Ruby màu đỏ quý phái nằm ngay chính giữa. Viên ngọc to đã được mài thành một kết cấu mặt tròn hoàn hảo với các góc cạnh cân đối tạo thành những lăng kính phản chiếu ánh sáng lung linh.
Viên ngọc Ruby này là một trong những sản phẩm hoàn thiện nhất Kiba làm ra sau quá trình tập luyện tay nghề cho nên hiệu quả của nó so với ba viên ngọc trước đây Sherry gửi bán là hoàn toàn bất đồng, cơ bản không cùng đẳng cấp. Đặc biệt là hiệu quả kình lực của nó lại càng mạnh mẽ hơn nhiều. Đây cũng là lý do Kiba tin tưởng nó sẽ bán rất được giá.
Sau năm giây thẫn thờ, Vincent ngay lập tức đứng dậy mở cửa bước ra ngoài không nói một lời. Sherry vẫn còn nín thở đang ngắm nhìn món đồ trang sức không chớp mắt. Cô biết Kiba mài ngọc rất đẹp nhưng không ngờ khả năng gia công vật phẩm trang sức cũng không hề thua kém. Cô chưa từng nhìn thấy món trang sức nào lại tinh xảo và cuốn hút như thế này. Sherry cắn môi, cô quyết tâm nhất định phải bắt anh làm cho mình một món. Cái gì mà ngại ngùng nữa chứ, cô mặc kệ. Thậm chí cô còn đang cảm thấy vô cùng nuối tiếc không nỡ đưa món này ra bán. Hèn gì mà hắn ta giấu biệt không cho ai nhìn, ra là sợ mình nhìn thấy rồi sẽ không cho hắn bán. Cái tên xấu xa này. Sherry hung hăng liếc nhìn Kiba, uổng công cô nấu nướng đồ ăn ngon lành cho hắn bao lâu nay.
Không biết mình đang bị Sherry chì chiết một cách oan uổng, Kiba cười hỏi lão Lin.
"Món này thế nào, không tệ chứ ?"
Lão Lin trợn mắt lên nhìn Kiba, thiếu điều muốn bóp cổ anh. Kiba hơi rờn rợn lùi lại một chút.
"Không tệ ? KHÔNG TỆ ??? Cậu có biết khi món này đưa ra cả tòa nhà, không, toàn bộ lãnh địa Thánh tộc, hay thậm chí toàn bộ lục địa Asha sẽ nổ tung lên không hả ?!"
Lão nhìn món đồ đang nằm gọn gàng trong cái hộp trên bàn, miệng lẩm bẩm.
"Quá tinh xảo, quá độc đáo, thiết kế mới lạ và sang trọng. Còn viên ngọc thì phải dùng hai chữ tuyệt phẩm để hình dung. Ruby thì ra có thể đẹp được như vậy. Lại còn hiệu quả kình lực, trời ơi, hiệu quả thế này đến thủy tinh trung cấp cũng không bằng được..."
Không cường điệu quá đó chứ. Chỉ là một món trang sức thôi mà, Kiba nghĩ thầm.
Thật ra lão Lin hoàn toàn không hề cường điệu, đó là do Kiba chưa hề nghĩ đến tác dụng thần kỳ của nghiên cứu của anh. Nếu như có thể biến một viên đá quý loại tốt thành thứ phát ra hiệu quả kình lực mạnh hơn cả thủy tinh trung phẩm, vậy thì trang bị của các chiến sĩ còn lo thiếu thủy tinh gắn lên sao ? Đá quý ở lục địa Asha này mặc dù không đến nỗi thừa thãi, nhưng mà với các thế lực lớn thì đúng nghĩa muốn bao nhiêu có bấy nhiêu. Chưa kể nếu như anh còn có thể tăng cường hiệu quả của thủy tinh năng lượng, vậy thì kết quả sau cùng sẽ còn lợi hại đến mức nào.
Vincent rất nhanh chóng đã quay vào trong phòng. Ông trở nên vô cùng nghiêm túc.
"Chúng tôi đã thay đổi thứ tự đấu giá. Món đồ này sẽ là món chính được đưa ra bán cuối cùng. Ngoài ra tôi có một việc cần phải nói với hai người."
Thái độ nghiêm túc của ông làm cho Sherry và Kiba chú ý. Vincent nói chậm rãi nhưng rõ ràng.
"Hai người tuyệt đối không được phép rời khỏi phạm vi bảo hộ của Thánh tộc dù chỉ nửa bước. Việc hai người đến đây và gửi bán ngọc cùng món đồ này sẽ không giấu được lâu. Vốn thương hội chúng tôi cũng không định giấu diếm nữa sau khi đấu giá nên cũng không để tâm bảo mật cho lắm. Nhưng tình hình bây giờ đã khác. Sau hội đấu giá này, danh tiếng của trang trại Sherry sẽ nổi lên như cồn nhưng cùng với nó là rất nhiều nguy hiểm. Thánh tộc sẽ không làm gì hai người, thậm chí sẽ còn bảo vệ hai người nữa, nhưng các thế lực khác thì tôi không dám đảm bảo sẽ không ra tay. Họ sẽ tìm mọi cách từ dụ dỗ, thuyết phục cho đến cưỡng ép, bắt cóc... để đưa cậu Kiba đến chỗ họ."
"Ý ông là người của thương hội Thiên Địa ?" – Sherry lo lắng hỏi lại.
Vincent và lão Lin cùng lắc đầu.
"Không chỉ là chúng, Thần tộc sẽ ra tay, và thậm chí hoàng gia Asha cũng sẽ không ngồi yên..."
Vincent cười khổ.
"Đến ngay cả thương hội Lexus chúng tôi cũng đang suy nghĩ có nên bắt cậu nhốt xuống hầm cho mài ngọc ngày đêm không đây..."
Kiba cười, anh biết ông đang nói thật, nhưng thương hội Lexus sẽ không bắt ép anh. Anh cảm nhận được điều đó. Đây có gọi là quá tin người không nhỉ ?
"Nếu vậy chúng tôi không bán nữa được không ?" – Sherry đứng bật dậy lên tiếng.
Vincent và lão Lin nhìn nhau trao đổi, sau đó hai người gật đầu.
"Nếu hai người không muốn bán nữa cũng là một lựa chọn sáng suốt, chúng tôi sẽ không tiết lộ những chuyện đã xảy ra trong phòng này ra ngoài."
Sherry thở phào ngồi xuống. Vincent không khỏi lộ ra một tia tiếc nuối, dù sao nếu như món đồ trang sức trước mắt này được đưa ra thì thương hội Lexus sẽ trở thành tiêu điểm chú ý của toàn vương quốc, đây là cơ hội nổi danh và tăng tầm ảnh hưởng lên vô cùng khó có được. Nhưng ông tôn trọng quyết định của hai người.
"Không, cứ bán đi !" – Kiba tỉnh bơ lên tiếng.
Sực nhớ ra một chuyện, anh tiếp lời.
"Có điều, món đồ này không tính chi phí 5% có được không ?"