Tu luyện một ngày, chờ đến đêm hắn mới xuất phát. Hắn bước đi vô cùng cẩn thận, một khi có biến động nhỏ nào hắn sẽ nấp đi trong tích tắc. Nếu như cảm thấy sai sai hắn sẽ chui xuống dưới đất bỏ chạy.
Điều khiến hắn hơi bất ngờ là bên ngoài trấn Giang gia không có một bóng người. Hắn đi dạo một vòng dưới chân dãy núi Thiên Hồ, phát hiện ở giao lộ lên núi cũng chẳng có ai.
Hắn lại đi vòng trở lại bên ngoài bên Giang gia, thận trọng thông qua địa đạo tới gần dò xét, cuối cùng hắn đã xác định một chuyện.
Toàn bộ võ giả của Giang gia đã rút lui, canh phòng nghiêm ngặt ở trên trấn, rõ ràng Giang Khiếu Thiên đã từ bỏ việc truy sát hắn.
Giang Khiếu Thiên sẽ không bao giờ bỏ qua cho hắn. Sở dĩ ông ta làm như vậy chỉ có hai mục đích, một là cố bày nghi trận, ngoài mặt thì rút lui trở về phòng thủ nhưng lại âm thầm lần theo dấu vết của hắn.
Hai là Giang Khiếu Thiên đã hoàn toàn từ bỏ việc truy sát, mà đang đợi ngày Giang Lý xuất giá để hắn chủ động tìm đến cửa.
Giang Khiếu Thiên đoán chắc rằng hắn sẽ không vứt bỏ Giang Lý.
Mà hắn cũng chưa từng nghĩ tới việc sẽ vứt bỏ Giang Lý, chỉ cần có thể cứu Giang Lý ra, dù hắn thịt nát xương tan cũng không hối tiếc.
Trên đường phố trong trấn Giang gia đều đốt đuốc, đội tuần tra săn bắt đều được điều động, mỗi đội gồm mười người, ngày đêm tuần tra canh phòng.
Giang Hàn dò xét một trận, biết mình không có cơ hội. Cho dù có cơ hội cũng là cạm bẫy. Có lẽ Giang Khiếu Thiên còn đang cầm đao đợi hắn.
Hắn không hề do dự, quả quyết rút lui, trở lại hang động sau thác nước, tiếp tục tu luyện và nghỉ ngơi.
Mấy ngày sau vẫn y như thế.
Không có tộc nhân nào rời khỏi trấn Giang gia. Trên trấn luôn đề phòng cao độ cả ngày lẫn đêm, bất kỳ biến động nhỏ nào cũng sẽ có rất nhiều cường giả trong đội tuần tra săn bắt chạy đến tiếp viện ngay tức khắc.
Giang Khiếu Thiên trấn giữ ở Trưởng Lão Đường, tự mình trông coi Giang Lý, không cho Giang Hàn bất kỳ cơ hội nào để lợi dụng.
Trong lòng Giang Hàn buồn bực, nhưng cũng bó tay toàn tập. Hắn chỉ có thể lấy quả dại lót dạ mỗi ngày, sau đó ở luôn trong hang động khổ tu ngày đêm.
Hơn hai mươi bình đan dược đã được hắn nhanh chóng luyện hóa, những đan dược này đều rất quý giá, vì thế sẽ không có ai tu luyện như hắn.
Liên tục luyện hóa đan dược, dù là con ruột của Giang Khiếu Thiên cũng chẳng phung phí nổi...
Sau khi nạp đan dược một cách điên cuồng như vậy, quả thật tốc độ tu luyện của Giang Hàn đã tăng lên đáng kể, Thần Đàn tầng thứ bảy đã xây dựng hơn phân nửa. Có lẽ đợi đến khi luyện hóa xong toàn bộ đan dược, Thần Đàn tầng thứ bảy có thể xây dựng thành công.
Tộc Giang thị không có bất kỳ hành động gì, cộng thêm Giang Hàn như bốc hơi khỏi nhân gian, thôn trấn lân cận cũng dần yên tĩnh lại từ trong ầm ĩ hồi trước.
Có điều mọi người đều biết rằng Hàn Sĩ Kỳ sắp đến trấn Giang gia để cưới Giang Lý.
Đợi đến hôm đó, chắc chắn Giang Hàn sẽ xuất hiện.
Đến lúc đó chuyện này sẽ hạ màn kết thúc, tất nhiên... không ai coi trọng Giang Hàn, mà nhất trí cho rằng Giang Hàn sẽ chết chắc vào ngày hôm đó.
Trong sòng bạc Hảo Vận có một tỉ lệ bồi thường cực kỳ cao, một đền một nghìn, đặt cược Giang Hàn có thể cứu Giang Lý rời đi. Tỉ lệ bồi thường cao như vậy, nhưng không một ai đặt cược. Một viên huyền thạch cũng không có.
Hàn Sĩ Kỳ là đại nhân vật của Vân Mộng các, cảnh giới không tính là cao trong cao tầng ở Vân Mộng các, thậm chí có thể nói là rất thấp, chỉ ở cảnh giới Huyền U tầng thứ năm.
Nhưng cảnh giới Huyền U tầng thứ năm cũng là cường giả siêu cấp đối với Giang Hàn, vả lại Hàn Sĩ Kỳ đi ra ngoài chắc chắn sẽ có một đội võ giả của Vân Mộng các đi theo, nói không chừng còn ở cảnh giới Huyền U.
Cộng thêm Giang Khiếu Thiên và đội tuần tra săn bắt trong trấn Giang gia. Nhiều cường giả tập hợp như vậy, nếu Giang Hàn dám xuất hiện cướp người thì chỉ có một kết cục đang chờ đợi hắn.
Đó là tan thành mây khói.
Mấy ngày thấm thoát trôi qua.