Chương 2: Em trai thiên tài
Chạng vạng tối, Giang Ly tan học về đến nhà đã ngửi thấy mùi thịt tỏa thơm lừng, mũi hắn thu lại, nuốt nước miếng ừng ực.
- Mẹ đây là thịt gì vậy, thơm quá?
Mẹ hắn từ trong phòng bếp thò đầu ra nói: - Đây là thịt Sa la thú vừa mới mua đấy, mau tới uống một chén súp.
- Đây là để cho em con đó. Trong phòng khách, bố Giang Chấn Đông ho khan một tiếng: - Thịt này ba trăm tinh nguyên một cân đấy.
Tinh nguyên là tiền của loài người khi bước vào thời đại Tinh Hà, rất có giá trị, một tinh nguyên bằng một gam vàng.
Một tháng tiền lương của ba mẹ cộng lại cũng chỉ hơn một trăm tinh nguyên, cũng đủ cuộc sống của một gia đình bậc trung nhưng muốn mua các loại thuốc bổ xa xỉ cũng rất khó khăn.
Sa la thú là một loại dã thú tinh không, rất khó bắt, nhưng thịt xương đại bổ, sau khi nấu canh, uống vào có thể cải thiện thể chất, khiến cho lực lượng tăng lên, cơ thể rắn chắc, so với đông trùng hạ thảo, nhân sâm các loại dược liệu quý trên Địa Cầu còn tốt hơn gấp bội.
Gia đình Giang Ly tuy là gia đình thường thường bậc trung nhưng một năm cũng khó ăn được một lần.
- Cha, con biết, bây giờ là lúc em cần bổ sung sinh mệnh lực. Giang Ly nhún nhún vai, nhưng rất hiểu chuyện, muốn em trai có thành tích tốt nhất loại thịt xa xỉ này tất nhiên là để nó ăn.
Bịch, bịch, bịch
Tiếng bước chân, cửa mở ra, một thiếu niên hiện ra trước cửa.
Là em trai Giang Đào.
Thân thể của Giang Đào rất cường tráng, cao 1m90, mặc dù chỉ mới mười sáu tuổi nhưng đã cao hơn Giang Ly một cái đầu, cả người như có một cỗ lực lượng bạo phát ra, ánh mắt sắc bén như chim ưng, một khí thế bức người, trong trường cũng là một nhân vật phong vân.
Hiện tại, Giang Ly mười bảy tuổi cao 1m75.
Hai anh em đều học cùng trường, em trai học lớp 11
- Cha, mẹ, anh, con đã về.
- Khảo hạch ở trường hôm nay thể nào? Sinh mệnh lực có đột phá không? Giang Chấn Đông vội vàng hỏi, mẹ bỏ công việc bận rộn từ trong phòng bếp đi ra.
- Sinh mệnh lực khảo hạch đạt 0.95, con đột phá, còn nhận được một khoản học bổng trị giá 30 tinh nguyên. Em trai Giang Đào lấy ra một cái hồng bao.
- Tốt Tốt, tốt Sắc mặt Giang Chấn Đông vui mừng: - Giỏi lắm cố gắng lên, nhất định phải thi đậu Đại học Tinh Không, cả nhà gửi hết hy vọng vào con đấy. Mẹ đã nấu cho con thịt Sa la thú, nhanh ăn đi.
- Anh, anh cũng ăn chút đi. Em trai Giang Đào nhìn Giang Lý nói: - Thành tích sinh mệnh lực của anh vẫn là 0.7, nguyên nhân là không đủ dinh dưỡng. Nếu anh ăn một ít thịt Sa la thú, thể chất chắc chắn sẽ đề cao thêm.
- Không cần đâu. Giang Ly khoát tay: - Thiên phú của anh xa không bằng em, ăn chỉ lãng phí. Đúng rồi, trước tiên em hãy ăn hết đi, bằng không em gái về làm ầm lên muốn ăn khiến ba mẹ khó xử.
Một nhà năm miệng ăn, ba, mẹ, Giang Ly, em trai Giang Đào, còn có một cô em gái Giang Huyên mười ba tuổi.
- Oa, anh, sinh mệnh lực của anh không ngờ đạt tới 0.95 rồi? Ngoài cửa, một cô bé đi vào, là em gái Giang Huyên: - Em nghe nói, trong khối 11 có hơn 20 vạn học sinh, anh hẳn là nằm trong top 10 nha.
- Hà! Em về rồi! Em trai Giang Đào kéo một cái ghế: - 0.95 ở trường xem như một nhân vật phong vân nhưng cách điểm Đại học Tinh Không còn xa lắm, anh sớm hay muộn sẽ tu luyện tới 1.0.
- Em đừng cố sức quá.
Ánh mắt Giang Ly toát ra sự quan tâm: - Trường học chúng ta có hơn 80 vạn học sinh nhưng sinh mệnh lực 1.0 lại không quá 10 người. Bọn họ căn bản đều là con cháu phú hào, mỗi ngày đều ăn thuốc bổ siêu cấp, nhà ta ăn không nổi, dinh dưỡng không tốt đi tu luyện, rất dễ gây phản tác dụng.
- Không có việc gì đâu. Em trai Giang Đào không hề để ý: - Anh, em đã sớm tiến vào ngủ say giai đoạn thứ ba. Mấy hôm nay, em đã bắt đầu vào huấn luyện Nhập định! Em muốn cho những người đó biết, tài nguyên vĩnh viễn không sánh bằng thiên phú.
- Cái gì? Huấn luyện Nhập định? Gianh Ly giật mình kinh hãi:
- Em, em đừng làm anh sợ.
- Thật hả? Giang Chấn Đông, mẹ, em gái Giang Huyên đều kinh ngạc không thôi, không thể tin nổi.
Giang Đào là một thiên tài, từ sớm đã phát hiện thiên phú của mình, bắt đầu từ sơ trung mỗi khi trời tối có thể tu hành, tiến vào cảnh giới "Ngủ say".
Từ lúc đó, mỗi ngày em trai chỉ ngủ một giờ, mà cả ngày tinh lực tràn đầy. Còn Giang Ly phải ngủ đủ tám giờ mới miễn cưỡng đủ tinh lực, làm sao có thể so sánh?
Nhưng mà, bây giờ em ấy càng lợi hại rồi.
Không ngờ đã bắt đầu huấn luyện "Nhập định"
Trong kinh Phật "Đại Trí Độ Luận" viết: nhập định giả, thủy hỏa bất năng hại, diệc bất mệnh chung. (1) (1): nguời nhập định nước lửa không thể xâm hại, sinh mệnh không biết dài tới đâu.
Có thể thấy cảnh giới này thần kỳ thế nào.
Mà dới sự nghiên cứu của khoa học hiện đại, dưới tình huống nhập định, tiềm năng của bản thân được khai thác triệt để, nội tiết tố cải biến thể trạng ngày càng khỏe mạnh.
Nội tiết tố rất thần kỳ, có người khổng lồ, có người lùn chính là do nội tiết tố thay đổi.
- Lớp anh có Trương Nhạc chảnh muốn chết, so với em chính là cặn bã.
Giang Ly vui mừng, Trương Nhạc dựa vào tài nguyên, lại dùng hương liệu mỗi tối mới miễn cưỡng ngủ say, còn em trai Giang Đào thì đang vận động cũng có thể tiến vào ngủ say, cái này rất giống với Túy Quyền ngày xưa, thần say ý tỉnh. Người say rượu có lực lượng lớn vô cùng nhưng Túy Quyền không phải là dựa vào uống rượu mà đánh quyền, là tinh thần không biết đau đớn, khoa học hiện đại nghiên cứu, là do tâm linh trong khi vận động tiến vào ngủ say.
Trong vận động ngủ say, thân thể không biết mệt mỏi, lực lượng vô cùng lớn, hooc môn tuyến thượng thận bị khống chế.
Nhưng nhập định chân chính so với ngủ say giai đoạn thứ ba còn khó gấp trăm lần, cần tinh thần ý chí cùng tâm linh hùng mạnh, khi trừ Tâm ma, tinh không vạn lý, tạm niệm không sinh.
Tâm là vượn, là khỉ, linh động biến hóa trăm lần, hàng phục để nhập định cần nghị lực rất lớn.
Hơn 80 vạn học sinh trong trường, có lẽ có một hai người có thể "Nhập đinh", mà cũng có thể một người cũng không.
Em trai Giang Đào do tài nguyên không đủ nếu không đã sớm bước vào tầng thứ sinh mệnh lực 1.0.
Đương nhiên, trên "Nhập định" còn có "Thai tức".
"Thai thức" chỉ có tâm linh đại sư, tinh anh trong loài người mới có thể đạt tới.
Cái gọi là "Thai tức", chính là đoạn tuyệt hô hấp bằng miệng, mũi tiến vào cảnh giới chết giả, các tế bào trong cơ thể tự động hô hấp, từ giây từng phút đều hoàn mỹ, dần dần, sự mạnh mẽ của thân thể đến mức không thể tưởng tượng nổi.
Về phần sau "Thai tức", cảnh giới tâm linh càng sâu, đều là đề tài nghiên cứu của một số ít các tâm linh đại sư thuộc khu tinh anh của loài người, học sinh thời nay căn bản không thể tiếp xúc đến.
Đương nhiên, để mạnh mẽ hơn, không tu hành tâm linh cũng được.
Bởi vì có thuốc bổ đền bù, rất nhiều thuốc bổ siêu cấp có thể tăng cường thể chất. Trong trường học có một số ít các con cháu phú hào cũng có sinh mệnh lực rất cao.
Trong những nhân vật cường đại của loài người, một là phái tài nguyên, con cháu phú hào. Hai là phái thiên phú, như Giang Đào vậy.
Đương nhiên, vừa có tài nguyên lại có thiên phú vậy thì vô địch.
Lúc này, màn hình ảo chiếu tin tức thời sự.
Một BTV cười tươi, mở miệng: - Căn cứ theo điều tra mới nhất hiện nay, tuổi thọ người bình thường đạt tới 100 tuổi, ở khu tinh anh số tuổi đều đạt tới 180
- Oa Em gái Giang Huyên kêu lên: - 180 tuổi, đó là bao lâu, khi nào nhà ta mới có thể tới khu tinh anh đây.
- Em yên tâm, anh nhất định sẽ đưa cả nhà tới khu tinh anh. Giang Đào nắm tay, toàn thân kêu răng rắc, tràn đầy sinh mệnh lực và ý chiến đấu, tự tin như sắt thép.
- Khu tinh anh à Giang Chấn Đông cùng mẹ không kìm chế được sự mong chờ.
Ở chỗ con người sống được phân làm hai khu vực: phổ thông và tinh anh.
Khu tinh anh đều là tinh anh của loài người, quan chức cấp cao, phú hào siêu cấp, tuyệt thế cường nhân.
Trong hoàn cảnh đó, giáo dục, khám chữa bệnh, khoa học kỹ thuật so với bình thường tiên tiến hơn mấy chục năm.
- Anh hai, em nghe nói người trong khu tinh anh có thể sống trong một trường chân không, tay không xé rách mãnh thú, có người sinh mệnh lực đột phá 3 con số, đúng không anh? Em gái Giang Huyên hung phấn nghị luận: - Đây không phải là siêu nhân sao?
Em trai Giang Đào vuốt ve Giang Huyên nói: - Đó là đương nhiên, khu tinh anh đều là anh hùng và cường nhân của nhân loại. Hơn hai trăm năm trước, loại người vẫn chưa ra khỏi Địa Cầu, tài nguyên thiếu thốn, bây giờ có thể thực hiện "Bước nhảy Alpha", đạt được nhiều bảo vật dược liệu, tính mạng con người cũng bắt đầu được nâng cao.
- Đúng đấy. Giang Ly cho em gái biết thêm tri thức:
- Hơn hai trăm năm trước, khi loài người có rất nhiều quốc gia, sinh mệnh lực phổ biến mới 0.5, hiện tạo em đều mạnh hơn bọn họ rồi.
- Thật ra, nhân loại Địa Cầu chúng ta là chủng tộc được thần phù hộ, năm 2050, một UFO bị trục trặc rơi xuống Địa Cầu, các quốc gia vì tranh đoạt Đĩa bay này mà phát động thế chiến thứ 3 nhưng cũng vì vậy mà loài người thống nhất với nhau cùng nhau nghiên cứu đĩa bay của người ngoài hành tinh kia, khoa học kỹ thuật mới nghiên cứu ra được "Bước nhảy Alpha", bằng không chỉ với hai trăm năm loài người tuyệt đối không phát triển tới bước này. Giang Đào cảm thán lịch sử.
- Chỉ có thi vào Đại học Tinh Không mới có hi vọng tới khu tinh anh, Đại học Tinh Không là cái nôi của tinh anh. Bố Giang Chấn Đông tiếp lời:
- Ăn đồ đi, đây là gà đen hầm cách thủy đông trùng hạ thảo, đây là tuyết giáp, nhân sâm, tuy chỉ là hợp thành nhưng hiệu quả cũng giống như tự nhiên trước kia.
Trên bàn ăn đồ ăn rất phong phú, có thật nhiều thuốc bổ, nhân sâm, lộc nhung, tuyết giáp, đông trùng hạ thảo Đều là nhân tạo dược hiệu không tồi.
Đương nhiên, đây thuộc loại cơm bình dân.
Phú hào chân chính không ăn mấy thứ này.
Loài người hiện nay sống ở khu phổ thông tuổi thọ cũng lên tới một trăm tuổi đó là do quan hệ tới thức ăn, rất nhiều vật phẩm bổ dưỡng được chế biến nhân tạo.
Đương nhiên, thuốc bổ chân chính là thiên nhiên ngoài tinh cầu như thịt Sa la thú chỉ có trên bàn ăn của người giàu có.
Cơm nước xong, em trai Giang Đào buông bát: - Ba mẹ, buổi tối con phải đến trường học tiến hành huấn luyện Nhập định, bây giờ phải đi.
- Cẩn thận nhé.
- Con biết.
Trong khi nói chuyện, thân hình Giang Đào vừa động đã ra tới cửa như một "vượn dời thân", động tác như gió, nhanh như cắt, nháy mắt biến mất chẳng khác nào võ lâm cao thủ hai trăm năm trước.
Hành động này, Giang Ly nhìn còn không rõ chứ nói gì tới làm.
- Giang Đào lại đi ra ngoài ak.
- Cháu tới trường huấn luyện, dì Vương, chú Lý.
- Tốc độ thật nhanh, lão Giang nuôi được một đứa con trai tốt thật. Đứa con nhà tôi cho nó ăn không biết bao nhiêu thuốc bổ sinh mệnh lực vẫn 0.7, tức chết mà.
- Giang Đào là thiên tài, thằng bé là học sinh đã sớm có thể tiến vào ngủ say, con nhà tôi việc đó cũng không được.
Bên ngoài truyền tới tiếng đối thoại của hàng xóm, bố Giang Chấn Đông và mẹ tươi cười.
- Ba mẹ con cũng đi ra ngoài. Cơm nước xong, cùng em gái rửa chén đĩa, Giang Ly cầm theo một hộp thức ăn cho mèo đi ra ngoài.
- Lại ra công viên cho mèo hoang ăn? Giang Chấn Đông khẽ nhíu mày nhưng nhớ ra điều gì đó giãn ra một chút nói: - Đi đi, nhanh về nhé.
- Chấn Đông, Giang Ly có phải tinh thần sa sút không? Mẹ đi ra: - Nhưng cũng đừng trách nó, thiên phú của Giang Đào tốt hơn nó cho nên từ nhỏ tài nguyên trong nhà đều dùng trên người Giang Đào.
- Đứa nhỏ Giang Ly này không có chút thiên phú nào, nếu như có thể tiến vào ngủ say thì đã tốt hơn rồi, bây giờ tôi chỉ sợ áp lực với Giang Đào quá lớn, đè ngã nó, dù sao tất cả hy vọng đều ký thác vào nó; Giang Chấn Đông tôi làm không được nhưng nhờ con lấy lại thứ thuộc về mình Còn Giang Ly Haixzz Giang Chấn Đông thở dài.