Phương Tiểu Khởi khập khiễng đi tới nhặt giày lên, lạnh lùng nhìn hắn: "Vừa rồi có con muỗi vo ve, ta đánh muỗi thôi."
Tên ngục tốt gầy cảm thấy nàng đang mắng mình nên tức giận bừng bừng: "Con ranh con thối tha, muốn chết phải không?!" Hắn ta cầm chìa khóa định mở cửa lao để dạy dỗ nàng.
"Ấy ấy ca ca thôi thôi! Đừng chấp nhặt với tiểu nha đầu này, chúng ta tìm chỗ vắng vẻ uống rượu đi!" Tên ngục tốt béo kéo tên gầy đi.
Phương Tiểu Khởi nhìn hai tên ngục tốt đi xa, vẻ sắc bén trên mặt biến mất, tan thành một sự mờ mịt.
Thẩm Tinh Hà đi dọc theo hành lang tối tăm trở về, không nghe thấy những lời bàn tán phía sau.
Bên ngoài cửa lớn nhà tù truyền đến tiếng ồn ào, có người bị giải đến.
Hắn dừng lại, hít một hơi thật sâu, nhìn về phía con đường mờ tối phía trước. Hơn một tháng trước, "Vụ án Chung Quỳ" xảy ra tại Trang viên Mã Tự Minh quá kỳ lạ, tin đồn đã lan truyền khắp kinh thành.
Hoàng gia cấm kỵ nhất là những tà thuyết liên quan đến thần tiên ma quái. Triều đại Đại Chiêu, dưới chân Thiên tử, chưa từng xảy ra vụ tà án nào như vậy cả. Lòng người kinh thành hoang mang, thậm chí có người trong triều lợi dụng cơ hội này để khuấy động tình hình, nói rằng thế đạo ngày nay hỗn loạn mới có thần linh hạ giới!
Những lời đồn đại này đã xúc phạm đến uy nghiêm của Thiên tử, do đó, áp lực điều tra vụ án này đã vượt quá bản thân vụ án.
Các cơ quan điều tra sợ bị liên lụy, đều đùn đẩy trách nhiệm cho nhau, vụ án từ Kinh Triệu Phủ chuyển đến Hình Bộ, từ Hình Bộ đá sang Đại Lý Tự, Đại Lý Tự khanh đành phải đẩy áp lực lên đầu cựu Thiếu Khanh, cựu Thiếu Khanh nhận vụ án ngay đêm đó bị ngã ngựa, gãy chân, xin nghỉ dưỡng thương.
Khi đó, Thẩm Tinh Hà chỉ là một Viên ngoại lang nhàn rỗi ở Lễ Bộ, vụ án không liên quan gì đến hắn. Thánh thượng nổi trận lôi đình trên triều đình, tức giận hỏi "Ai có thể chia sẻ nỗi lo cho trẫm", Thất hoàng tử Tống Minh Tịch một cước đá Thẩm Tinh Hà vô tội đến trước mặt Hoàng thượng...
Thẩm Tinh Hà ngay lập tức được thăng chức từ Viên ngoại lang chính lục phẩm lên Đại Lý Tự Thiếu Khanh tòng tứ phẩm. Nhưng Thẩm Tinh Hà không hề muốn cảm ơn Tống Minh Tịch, thậm chí còn muốn đánh chết hắn ta. Bởi vì đi kèm với chức quan là vụ án tà môn nhất kể từ khi Thánh thượng hiện nay đăng cơ.
Hắn nhậm chức được một tháng, bôn ba điều tra vụ án, nhưng vẫn không có tiến triển gì. Tối nay, một chiếc quạt xếp vẽ hình Chung Quỳ bằng máu đã được gửi đến trước mặt, đây chính là viên đá làm xao động mặt hồ tĩnh lặng, cũng là sự khıêυ khí©h của hung thủ.
Ngọn lửa kìm nén một tháng trong lòng Thẩm Tinh Hà lập tứcbùng lên trong mắt, hắn chỉnh lại quan bào, sát khí đằng đằng đi về phía phòng thẩm vấn.
Phương Tiểu Khởi nghe thấy tiếng ồn ào liền lao đến cửa cố gắng lắng nghe, cố gắng phân biệt thanh âm của Chu Ngân.
Nhưng lại bất ngờ nghe thấy thanh âm của một người khác. Thanh âm khàn khàn đầy nước mắt đó, không phải là Bang chủ Tằng Phong sao?
Vừa rồi khi Thẩm Tinh Hà ra lệnh mang người đến, không hề điểm tên Phi Yến Bang chủ, sao giờ lại đưa cả hắn đến đây?
Trong phòng thẩm vấn, một đám người run rẩy quỳ rạp dưới đất. Quý Dương nắm chặt chuôi đao, quát tháo mấy người quỳ cho ngay ngắn.
Thẩm Tinh Hà bước vào, Quý Dương chắp tay hành lễ, bẩm báo: "Bẩm Thiếu Khanh đại nhân, tất cả mọi người đã được đưa đến!" Hắn dùng chuôi đao chỉ vào mọi người điểm danh, "Chưởng quầy, trù sư, tiểu nhị của Quy Nguyên Lâu, Phi Yến Chu Ngân của Phi Yến Bang cùng Phi Yến Bang chủ Tằng Phong!"
Thẩm Tinh Hà tạm thời không định đề cập đến Phi Yến Bang chủ mà liếc nhìn Tằng Phong một cái: "Tại sao lại đưa cả hắn đến đây?"
Quý Dương trả lời: "Bẩm đại nhân, đại nhân vốn không dặn dò triệu tập người này, nhưng thuộc hạ bắt gặp người này lảng vảng trước cửa Đại Lý Tự, rất khả nghi nên bắt lại hỏi một chút, hóa ra là Phi Yến Bang chủ nên đã mang đến đây luôn!"
Quả thực khả nghi, đặc biệt là sau khi người của Phi Yến Bang đưa đến chiếc quạt Chung Quỳ đẫm máu. Thẩm Tinh Hà hơi nhướng mày, trước tiên nhìn chằm chằm Tằng Phong, giọng điệu trầm trầm: "Tằng Phong, ngươi có ý đồ gì?"
Tằng Phong run rẩy râu ria: "Đại nhân, oan uổng quá, tiểu nhân chỉ đến tìm người..."
"Tìm ai?"
"Tìm một Phi Yến dưới trướng của tiểu nhân, tên là Phương Tiểu Khởi. Nàng đến Đại Lý Tự đưa cơm nhưng lâu không thấy quay lại, tiểu nhân lo lắng nên đi tìm dọc đường, đi đến tận cửa Đại Lý Tự cũng không thấy bóng dáng nàng. Tiểu nhân không dám kinh động quan sai canh gác, đang không biết làm sao thì vị quan sai đại nhân này đã bắt tiểu nhân vào đây rồi..."
Hóa ra là đến tìm Phương Tiểu Khởi. Thẩm Tinh Hà còn chưa lên tiếng thì bên cạnh đã truyền đến tiếng nức nở. Hắn nghiêng đầu nhìn sang, thấy thiếu niên gầy gò đang quỳ bên cạnh khóc nức nở, nước mắt đã nhỏ xuống đất thành một vũng.
"Ngươi chính là Chu Ngân nhỉ." Thẩm Tinh Hà nói.