Chương 47: Chiến tranh

Ở bên trong thủy động thiên, những người nơi đây đều đang làm việc cật lực, bọn họ tạo ra những món đồ dùng trong sinh hoạt hằng ngày.

Những người thượng lưu hơn thì đang ngồi nhâm nhi tách trà, đột nhiên tách trà có chút rung động, và rồi sự rung động đó dần lớn lên cho tới khi một tiếng động phát ra.

Tiếng động đó xuất phát từ bên ngoài, khi những lính canh nhìn ra xem thì một cảnh tượng bất ngờ làm bọn họ hốt hoảng mà vội chạy tới chỗ của người đứng đầu.

Một đoàn quân xông tới trước cửa của thủy động thiên, bọn họ dừng ngay tại đó khi mà Thảo hô lệnh dừng lại.

"Người đứng đầu của thủy động thiên, hãy ra đây gặp ta!!" Thảo hét lên.

Sau một lúc, một bóng dáng người bước ra, một người phụ nữ với vóc dáng cong và căng mọng, khuôn mặt nữ tính có thể hớp hồn biết bao nhiêu người đàn ông, cô ta mặc một bộ đồ màu tím, hình dáng có phần giống với sườn xám, lộ ra cặp dùi càng tô thêm nét mị lực của cô ta.

"Các ngươi đến đây có việc gì, lẽ nào các ngươi lại muốn tấn công thủy động thiên ta sao?" Cô ta nói một cách điệu đà, chất giọng như muốn ăn tươi nuốt sống những người ở đây.

Đột nhiên Thảo cảm nhận được bảo vật ở gần đây, nhưng mà cô bé lại không hề thấy thứ gì giống như bảo vật gì ở đây.

Thảo quay qua quay lại, cô bé không hề cảm thấy gì ở đặc biệt quanh đây cả.

Sau đó Thảo quay sang chỗ của cô ta mà nói "Ngươi hãy đem giao thần vật ra đây, nếu không thì bọn ta sẽ san bằng nơi này!"

"Ngươi là cái thá gì mà ta phải nghe theo!" Cô ta hét to, cánh tay mảnh khảnh và trắng nõn nà chỉ thẳng vào Thảo.

Đột nhiên Thảo thấy cái băng tay của cô ta có một tia liên hệ, Thảo cảm thấy rằng đó là bảo vật.

Đó là bảo vật à?

Thảo có chút thất vọng khi bảo vật nơi đây là một cái khăn.

"Không nghe cũng không sao, mọi người, tấn công!" Thảo quơ tay, tất cả mọi người hò hét lên và tấn công thẳng vào bên trong.

Vì không kịp chuẩn bị, thủy động thiên đã nắm chắc phần thua, ngay cả người đứng đầu cũng không thể làm được gì cả khi mà cô vừa tung bảo vật ra thì đã bị Thảo thu hồi vào trong cơ thể.

Và thế là cả thủy động thiên bây giờ đã phục tùng Thảo, ngay lập tức, Thảo đi tấn công tới phong động thiên và hỏa động thiên, cũng như thủy động thiên, vạn sự quá bất ngờ nên không ai trong cả ba động thiên có thể chống đỡ lại Thảo, bảo vật của phong động thiên là một món đồ trông giống như cái cán kiếm có khả năng xua đuổi quái vật, còn bên hỏa động thiên thì là một viên ngọc, mặc dù nhìn khá vô dụng nhưng viên ngọc có khả năng phóng ra năng lượng.

Sau khi Thảo đánh chiếm xong tất cả động thiên nguyên tố cơ bản, cô bé đã bắt đầu nghỉ ngơi một ngày.

Ngay tại đó, ở bên vô động thiên có người đứng đầu của hắc động thiên và quang động thiên tụ tập với nhau.

Cả ba nguyên tố đặc biệt nhận ra sự nguy hiểm của Thảo, bọn họ đã đồng ý liên minh với nhau để chiến đấu chống lại Thảo.

...----------------...

Thảo lúc này đang ngồi ở trên cổng thành của hỏa động thiên, nơi mà mọi người đang nghỉ ngơi.

"Ngài đang lo sợ trận chiến ngày mai sao ạ?" Hoa Vịnh đi tới hỏi Thảo một cách bất ngờ làm cô bé có chút giựt mình.

"Sao ta lại sợ được chứ!!?" Thảo vừa nói vừa cười, nhưng mà nụ cười đó cũng dần tắt đi "Phải, đúng là có chút sợ, bây giờ thì bọn họ hẳn là đã liên minh với nhau rồi, ngày mai rồi sẽ có đổ máu và có thể có người hi sinh!"

"Sẽ không đâu, bây giờ đã vậy, ngày mai rồi vẫn sẽ vậy, sẽ không hề thay đổi đâu đại nhân!" Hoa Vịnh an ủi Thảo.

"Có lời này của ngươi, đúng là ta đã an tâm đi phần nào, cảm ơn." Thảo đáp lại.

"Không còn sớm nữa, ngài hãy đi ngủ sớm để chuẩn bị cho trận giao chiến ngày mai!"

"Ừm!"

...----------------...

Ngày hôm sau, ở trung tâm của 8 động thiên nối liền, có hai phe là phe của Quang, hắc, vô động thiên, và phe của Mộc; thổ; thủy; phong; hỏa.

Bây giờ cả hai phe đang đối mặt với nhau, những người ở hai phe bây giờ đều rất muốn đối đầu với nhau.

Thảo và những người đứng đầu của những nguyên tố cơ bản đi ra, những người của nguyên tố đặc biệt cũng ra mặt.

"Các ngươi bây giờ có thể đầu hàng, chúng ta sẽ không có những hi sinh không nhất định, và thống nhất toàn bộ 8 động thiên!" Thảo nói.

"Bớt phí lời, nếu ngươi không xuất hiện thì chúng ta vẫn sống rất yên ổn" Một người đứng đầu bên đó nói.

"Vậy thì chúng ta phải đấu với nhau ư, phận mệnh khó tránh rồi!" Thảo thở dài một tiếng, sau đó cô bé lấy lại động lực và hô hào một tiếng "Chư vị, chuẩn bị!"

Thảo vừa hô tiếng, tất cả mọi người của 5 động thiên hét lên thật to biểu hiện sự sẵn sàng.

Bên đó cũng không thua kém, bọn họ cũng hô hào theo như Thảo.

"TẤN CÔNG!!!" Cả hai bên đồng loạt hô lên, một trận chiến diễn ra, cả hai bên đều chạy tới và tấn công.