Nửa tháng sau, Ngọc Linh Thảo bước ra, cái này thân thể đã tăng tiến khá nhiều, cảnh giới đột phá đạt tới chuyển hóa cảnh trung giai, nhập định ban đầu cảnh giới tồn tại, có chút mơ hồ bước ra.
Ngọc Linh Thảo có một chút mệt mỏi, nhưng mà cũng nhanh chóng lấy lại sắc thái ban đầu bước đi.
Hai cái tinh lam ngân thảo đã tiêu hao, hiện giờ một cái khả năng giảm mạnh hiệu lực dược liệu, chỉ còn lại phần khả năng tạp chất Ngọc Linh Thảo tích tụ, chắc chắn sẽ gây bài trừ đối với cô bé, khả năng đột phá về sau không nhiều.
“Haiz, cái này chừng tinh lam ngân thảo còn lại không còn tác dụng đối với mình nữa rồi.”
Bỏ qua nhanh chóng sự rầu rĩ, Ngọc Linh Thảo bước về quầy tiếp tân, nhanh chóng tới phía Dĩ Vạ Hà. Cô ấy nhìn thấy Ngọc Linh Thảo bước tới thì vẻ mặt vui mừng giống như vừa trút được cái gánh nặng nào đó, chạy nhanh bước tới chỗ cô bé nắm hai tay khiến cho Ngọc Linh Thảo có chút ngạc nhiên.
“Cuối cùng muội cũng tới, cái kia hội trưởng sắp hành chết ta rồi.”
Ngọc Linh Thảo không hiểu, nhưng chưa kịp định thần thì bị Dĩ Vạ Hà nhanh chóng kéo cô bé đi, tốc độ xé gió khiến cho cô bé bị nhấc bổng bay đi.
Thu Nhân Thị trên đường bước đi, thấy Ngọc Linh Thảo cùng Dĩ Vạ Hà chạy tới, liền nở ra một nụ cười định chào thì Dĩ Vạ Hà lại chạy sang nói: “Xin lỗi, bọn ta đang có việc gấp!”
Lời nói của Dĩ Vạ Hà khiến cho Thu Nhân Thị ngơ ngác một chút, sau đó định thần lại thì không còn thấy thứ gì quanh người nữa.
“Đi nhanh vậy sao?”
Thu Nhân Thị nghĩ không nhiều, liền bỏ ra cái này sự tình, dù gì thì một lát cũng chẳng gặp lại.
Phía Dĩ Vạ Hà cùng Ngọc Linh Thảo, cô bé bị lôi đi một hồi liền dừng lại ở một cái căn phòng, là của chấp pháp hội trưởng căn phòng khi trước.
“Sao tỷ lại đưa muội đến nơi này?”
“Ừm ~” Dĩ Vạ Hà đắn đo lời nói một lát, không biết nói thế nào phù hợp, sau một lúc thì cô đã nghĩ ra: “Chuyện cũng khá dài, nhưng mà cái này liên quan đến nhiệm vụ tiếp theo của muội.”
“Nhiệm vụ tiếp theo sao?”
“Ừm, muội hãy vào đi, để biết rõ chi tiết hơn.”
Dĩ Vạ Hà đẩy cửa bước vào, Ngọc Linh Thảo của theo sau. Đối với lần ngắm nghía căn phòng này, khi trước và hiện giờ, Ngọc Linh Thảo vẫn không khỏi cảm thấy sự to lớn và uy nghiêm tráng lệ của nó, hoàn toàn không giống như mấy thứ bình thường ngoài kia.
Hơn nữa đối với căn phòng rộng lớn có bao phủ một lớp không gian mở rộng giúp đỡ được bao nhiêu chuyện.
Ngọc Linh Thảo quan sát, nhìn về Lưu Quân Viện chấp pháp hội trưởng ngồi tại đó, quan sát xem xét rồi bình tĩnh ngồi xuống chiếc ghế dành cho khách, Dĩ Vạ Hà cũng ngồi theo kế bên cô bé.
Ngọc Linh Thảo có một chút ngạc nhiên, nhưng lại không làm gì mà chú tâm đến Lưu Quân Viện cái đột ngột cô bé chấn kinh một tiếng.
Lưu Quân Viện từ lúc nào đã ngồi ở phía đối diện cô bé, lại một cái Ngọc Linh Thảo không hề phát giác ra được điều gì.
Không hề có tiếng động di chuyển hay là một sự thay đổi của gió nơi đó, là thời gian bị thay đổi sao? Hay là vì khả năng không gian?
Ngọc Linh Thảo suy nghĩ, nhưng lại không tìm ra được điều gì.
Lưu Quân Viện nhìn Ngọc Linh Thảo bối rối như thế, liền cảm thấy hài lòng sau sự phô trương khi nãy, nhưng mà biểu hiện có vẻ yếu hơn ông nghĩ.
“Được rồi, hiện giờ ngươi đã ở đây, vậy thì ta sẽ phổ cập nhiệm vụ ngay sau đấy.”
Ngọc Linh Thảo chăm chú lắng nghe, Lưu Quân Viện bình tĩnh nói: “Phía bên chấp pháp hội chi nhánh đã có kẻ phản bội!”
Ngọc Linh Thảo nghe xong liền bất ngờ, nhanh chóng hỏi lại xác nhận: “Thật sao?”
“Thật, và nhiều hơn là một người, chính vì thế chúng ta phải đưa ra một nhiệm vụ tối mật.” Lưu Quân Viện nói.
“Thế nhưng tại sao lại là tôi phải nhận nhiệm vụ này, lỡ đâu tôi là gián điệp như bọn họ thì sao? Hay là có người đáng tin hơn chẳng hạn.”
“Không đâu.” Dĩ Vạ Hà đáp: “Muội là người đáng tin nhất rồi, sở dĩ bọn tỷ không nghi ngờ muội đối với các loại gián điệp chỉ đơn giản là muội lại không hề có động cơ đó, cũng là vì tính cách của muội chắc chắn sẽ không phàn bội dễ dàng.”
Nghe như thế, Ngọc Linh Thảo có một chút đỏ mặt, nhưng lại nhanh chóng định thần lại nghiêm túc: “Không chỉ là có thế chứ, lỡ đâu muội đã giả bộ một cái tính cách không thật sự lại thêm rằng ngoại hình một chút chú ý tới dễ dàng trà trộn hơn sao?”
Nghe vậy, Dĩ Vạ Hà cười một cái, thấy vậy, Lưu Quân Viện liền nói: “Thật sự ngươi nghĩ quá nhiều rồi, từ ban đầu ngươi có ngoại hình chú ý tới, lại được chính Kim Man Đài giới thiệu là đủ để bọn ta cảnh giác một chút, nhưng thứ mà ngươi làm từ đó giờ chỉ là nhận nhiệm vụ và làm việc, còn không có việc gì thì lại về phòng để tu luyện, thứ cho hỏi ngươi từ đâu ra có thể điều tra bí tịch được cơ chứ?”
Ngọc Linh Thảo nghe vậy, thấy có lý đã âm thầm chấp nhận.
“Hơn nữa, ngươi nghĩ rằng có ai bước vào cánh cửa này mà đã không kiểm tra, dò xét qua không?”
Ngọc Linh Thảo nghe vậy, liền hiểu cái quay mặt xem về bên kia xung quanh căn phòng. Một cái trên trần nhà, cái còn lại ở trên cái cửa, dù nhỏ nhưng có thể phát hiện ra điều bất thường lập tức.
“Cái này, nó có thể dò xét tâm trí sao?”
“Đúng vậy, và cái này dò xét có thể trực tiếp truyền vào tâm trí của ta, hướng cái này có thể trực tiếp nhận biết được ai là gián điệp, còn ai thì không.”
Ngọc Linh Thảo nghe cái, liền một bộ mặt rợn người hướng về Lưu Quân Viện nói: “Vậy ngài đã dò xét hết qua tâm trí của tôi sao?”
Dò xét tâm trí có thể là một cách điều tra, nhưng nếu nó dò xét hết mọi thứ trong tâm trí người khác thì thật sự là một điều đáng sợ, liền sự thật phanh phui toàn bộ không có cái bí mật nào có thể giấu, liền thầm kín kết vào tội xâm phạm.
Lưu Quân Viện nhìn cái ánh mắt sợ sệt của Ngọc Linh Thảo, liền cười phá lên: “Hahaha, ngươi chắc là nghĩ rằng ta xâm phạm quyền riêng tư của ngươi phải không? Nhưng mà ngươi đừng lo, cái này đơn giản là cái máy dò xét, lại chính là cái máy dò xét phát ra một cái báo động bên trông não hải của ta mà thôi.”
Ngọc Linh Thảo nghe vậy, liền thở phào nhẹ nhõm, nghe người kia nói thật sự Ngọc Linh Thảo không an tâm cho lắm, nhưng mà có Dĩ Vạ Hà ngồi kế bên không phản ứng, liền Ngọc Linh Thảo chắc rằng cái máy chỉ có thể làm như thế.