Chương 1: Mở đầu

- Lạc nhan vũ, chẳng sợ ngươi đã chết, hồn của ngươi cũng vẫn là ta. Huống chi, ngươi hiện tại còn sống.

Nam nhân nâng lên ngón tay thon dài, niết mạnh cằm nữ nhân, lời nói lạnh băng, ngữ khí bên trong không có nửa điểm tình cảm, nhưng miệng lưỡi bá đạo tới cực điểm làm người quỳ gối trước hắn, nữ nhân cả người rùng mình không thôi, không ngừng run rẩy...

Nữ nhân quỳ trên mặt đất, dung nhan tuyệt thế, mặt sinh ra lại kiều lại nộn lớn bằng bàn tay, thanh tú trung lộ ra hơi thở điềm đạm đáng yêu, trên người ăn mặc một bộ hầu gái trắng đen rất vừa người, trang phục hầu gái đem dáng người bày ra vô cùng nhuần nhuyễn, đặc biệt là nửa người trên kia hai luồng cự nhũ đoạt người kinh hồn…

Từ góc độ Sở Diêm Đình đi xuống nhìn lại, vừa lúc có thể nhìn đến cặp nhũ như muốn đòi mạng của Lạc Nhan Vũ , hắn buông ra nàng cằm, vòng tay ôm lấy eo nhỏ thon thon một tay có thể ôm hết, đem ôm nàng từ phía sau,

- Cho nên, ngươi còn muốn đi tìm hắn sao?

Nữ nhân trên mặt không có bất luận biểu tình gì, thẳng đến nàng nhận thấy được nam nhân phần hông, có cái gì đó bành trướng lên, đỉnh vào bụng nàng, cặp mày thanh tú hơi hơi nhíu lại, trong mắt hiện lên một tia chán ghét.

- Muốn. Ta còn sẽ đi tìm hắn.

Ngữ khí kiên định, không có nửa điểm do dự khẩu khí.

Sở Diêm Đình mắt ưng hẹp dài hơi hơi nhíu lại, toàn thân tản mát ra một cổ hơi thở hung ác nham hiểm, hai người bốn mắt nhìn nhau thật lâu sau, hắn kiềm chế không được, môi mỏng chậm rãi mở ra.

- Ngươi nói nếu hắn chết đi. Ngươi có phải hay không liền sẽ ngoan ngoãn ở bên người ta cả đời?

Vừa dứt lời, như hắn dự đoán, tiểu nữ nhân trước người, trên khuôn mặt bất biến, quả nhiên hiện lên sự hoảng loạn.

Lạc Nhan Vũ biết Cố Trạch Ngôn là uy hϊếp cả đời của nàng, chẳng sợ muốn nàng chết, nàng cũng không cho phép Cố Trạch Ngôn chịu một chút thương tổn nào.

Đôi mắt nữ nhân léo nước mắt chớp hạ hai cái, mạnh mẽ thu hồi lại, nàng căng da đầu ôm lấy vòng eo rắn chắc của người nam nhân trước mặt.

Nàng biết, chỉ cần nàng hơi chút chủ động một chút, người nam nhân này liền sẽ cho nàng dựa vào, vô luận bất luận là cái gì…

Đúng vậy, giống như là quan hệ hiện tại nàng cùng hắn, này hết thảy đều là bởi vì Cố Trạch Ngôn…

- Ngươi đó là tỷ phu của ta, tỷ tỷ liền bởi vì nhìn đến chúng ta ở, ở bên nhau… Nàng đến bây giờ đều… Đều còn ở hận ta…

Lạc nhan vũ cả người không ngừng run raary, chẳng sợ nàng muốn cho chính mình cường trang trấn định nhưng thanh âm mềm mại bất lực kia, hoàn toàn bán đứng nàng.

Bộ này nhiều thịt lắm nha a.(Che mặt)