Chương 40: Đại kết cục! Không phải kết cục cuối cùng

Hai người mây mưa một hồi tự nhiên cũng gỡ bỏ mọi hiềm khích, vốn cũng không có việc lớn gì xảy ra.

Ba ngày sau, Cố Thiêm từ biệt cha mẹ và cùng Mộ Dung Thanh Viễn trở về kinh thành.

Cố Thiêm khóc không ngừng, rưng rưng nức nở, đôi mắt đỏ hoe giống như con thỏ nhỏ, vừa khóc vừa nhìn nam nhân u oán như thể đang nói, đều tại ngươi, đều tại ngươi, nếu không phải vì ngươi thì sao ta phải lìa xa cha mẹ ta?

"Nương tử, ngươi yên tâm. Tướng công nhất định sẽ đối xử tốt với ngươi. Yên tâm đi, sau này ta sẽ không bao giờ để ngươi phải chịu đau khổ uất ức!"

Mộ Dung Thanh Viễn ôm Cố Thiêm kiên định nói, đau lòng lau nước mắt cho hắn.

Cố Thiêm hạ mắt cười trộm, tất cả những gì hắn muốn chính là nghe mấy câu đó của nam nhân, thế nhưng mọi thứ trong cung luôn thay đổi, ai biết sau này sẽ như thế nào? Những đại thần kia sẽ không ép y cưới vợ sinh con sao?

Thế nhưng hắn không ngờ, người y cưới lại là hắn.

Hai tháng sau, hoàng đế băng hà, tân đế đăng cơ, Mộ Dung Thanh Viễn là người thừa kế duy nhất trong hoàng thất kế thừa đại thống.

Tân đế hạ lệnh, trong thời gian để tang ba năm, bất cứ đại thần quan viên nào cũng không được đề cập đến việc lập hậu tuyển phi, kẻ nào trái lệnh sẽ xử trảm!

Chỗ trống ở ngôi vị hoàng hậu làm cho các đại thần vô cùng bất an, họ lần lượt viết thư, Cố Thiêm đưa từng xấp cho Mộ Dung Thanh Viễn đọc, sau đó ném vào chậu than thiêu sạch sẽ. Trong ánh lửa rừng rực, Cố Thiêm cười đắc ý, hắn nghĩ: Hắn mặc kệ Mộ Dung Thanh Viễn có phải là hoàng đế hay không, y dám cưới người khác, hắn sẽ thiến y lập tức!

Mộ Dung Thanh Viễn đành phải cười bất đắc dĩ, sau đó lại càng ngày càng dung túng.

Người trong cung đều cho rằng Mộ Dung Thanh Viễn mỗi ngày cấm dục thụ giới là vì muốn giữ đạo hiếu với tiên đế, cho đến khi nam tử luôn bên cạnh y như hình với bóng kia to bụng, bọn họ mới choáng váng.

Các đại thần lại tiếp tục thay phiên nhau dâng thư, nói nam nhân này là yêu quái, hoàng thượng tuyệt đối không được giữ lại trong cung!

Có người còn làm quá hơn, thậm chí quỳ bên ngoài đại điện, muốn lấy cái chết uy hϊếp.

Bọn họ muốn quỳ thì cứ quỳ đi, Mộ Dung Thanh Viễn đơn giản mang theo Cố Thiêm lén lút chạy đến hành cung tránh nóng, mắt không thấy tâm không phiền.

Mãi đến mấy tháng sau, Cố Thiêm sinh hạ một bé trai, Mộ Dung Thanh Viễn lập tức phong hắn làm thái tử, điều này khiến cả triều đình chấn động.

Triều đình chúng ta sao có thể để cho con trai của yêu quái kế thừa tương lai đại thống?

Không thể được đâu bệ hạ ơi!

Các lão thần khóc rống thảm thiết, đau lòng không thôi, Mộ Dung Thanh Viễn đành phải thở dài nói, trẫm có bệnh, không còn cương được nữa, không thể tiếp tục làm chuyện nam nhân, hài nhi này là đứa con duy nhất của trẫm.

Dù sao Mộ Dung Thanh Viễn đã tự nói mình thành một người không ra gì, thái tử chỉ có thể là nó, bởi vì y không thể sinh con được nữa.

Các đại thần nhìn nhau, tìm vô số thái y, phái vô số nữ tử tiến cung, kết quả cuối cùng đều mềm oặt không thể cương.

Việc đã đến nước này, các đại thần đành phải chấp nhận, nhưng cũng bắt đầu vui mừng, may là đã sinh được một đứa, nếu không sau này sẽ không có ai kế vị mất!

Thái tử nhỏ bé liền trở thành bảo bối của cả nước.

Mãi đến ba năm sau khi hết thời gian để tang, nam tử kia lại sinh hạ một bé gái, các đại thần mới té ngửa phát hiện ra, bọn họ bị lừa rồi! Nhưng tất cả cũng đã quá muộn.

Từ nhỏ thái tử đã có trí tuệ hơn người, các đại thần đặt rất nhiều kỳ vọng, đã thuận lý thành chương nhận hắn là người kế thừa ngai vàng.

Cho nên sao cũng được, bọn họ cũng lười quan tâm rồi.

Hai năm sau tân đế lập hậu, cả nước khϊếp sợ, Cố Thiêm trở thành nam hoàng hậu đầu tiên trong lịch sử.

Mười năm sau, Mộ Dung Thanh Viễn nhường ngôi cho thái tử, lên làm Thái Thượng Hoàng ung dung tự tại, cùng hoàng hậu du ngoạn nhân gian, ân ái cả đời.

Vài thập niên sau, hai người cùng được an táng ở vùng núi ngoại thành Tô Châu, không ai biết vị trí chính xác của ngôi mộ này.

Mọi người chỉ biết Hoàng đế và Hoàng hậu ân ái bên nhau trọn đời, cố sự được truyền từ đời này sang đời khác, khiến hậu nhân hâm mộ không thôi.

Tác giả có lời muốn nói:

Kết thúc rồi, ám vệ cũng có tuyến tình cảm, sẽ đăng ở phiên ngoại, cùng với bụng to play, chuyện sinh đẻ, chuyện về bé con tất cả đều ở phiên ngoại, bởi vì tôi cảm thấy chính văn đã viết dài lắm rồi ha ha ha, rải hoa, rải hoa, rải hoa, hưa hưa, rải hoa, rải hoa.

Nội dung bản quyền do tác giả sở hữu!

--- HOÀN ---

Lời edit: Thực ra tới đây là hết rồi, hông có phiên ngoại đâu, có thể tác giả không viết thêm, hoặc có viết thêm mà tui tìm hổng thấy, nhưng mà tới đây là hết rùi nhe cả nhà. Cảm ơn mọi người đã theo dõi và ủng hộ, đặc biệt là các thím đã theo dõi từ những chương đầu và luôn tha thứ cho sự nhây lười của tui suốt mấy năm qua. Bắn tim <3