- 🏠 Home
- Ngôn Tình
- Tình Đầu, Tình Cuối, Các Mối Tình
- Chương 97: Tình Yêu Thời Chiến - Đời Này Bình An (1972) - 2
Tình Đầu, Tình Cuối, Các Mối Tình
Chương 97: Tình Yêu Thời Chiến - Đời Này Bình An (1972) - 2
Chiều chiều ngơi tay chút, chị Miên rủ tôi qua lán mấy anh nam nói chuyện cho vui. Nơi đây chỗ nào tôi cũng dám đi, riêng có chỗ này thì e dè, vì mỗi lần tới đây đều thấy toàn đàn ông con trai, họ thấy tụi tui lại chọc ghẹo liên tục.
Vài lần tôi từ chối mà chị Miên có chịu đâu, bảo anh Khánh ở bển trông em qua đấy hoài! Tôi sang đó chỉ nói được dăm ba câu với ảnh, chẳng làm gì khác.
Hôm nay qua tới nơi, tôi không những thấy mấy anh quân y mà còn vài bộ đội chiến đấu với cả Tiểu đội trưởng tên Khởi kia. Nhóm bộ đội thân thiện nói râm ran kể đủ thứ chuyện đánh Mỹ, anh chàng Tiểu đội trưởng ở trong lán, lâu lâu nhìn ra ngoài và vừa thấy tôi lại quay mặt đi. Chị Miên để ý người ta hay sao mà cứ hỏi:
- Ảnh ít nói quá hả?
- Anh Khởi cũng hòa đồng lắm, không xét nét cấp trên cấp dưới, bình thường thì vui vẻ nhưng ra tới chiến trường thì nghiêm túc dữ thần.
- Ảnh nhiêu tuổi, có vợ chưa?
- Mới ngoài hai mươi, chưa vợ. Nhiều cô đòi thương mà ảnh từ chối hoài hà.
- Thế chị hỏi kỹ vậy, định hỏi cưới Tiểu đội trưởng tụi này hả?
- Ờ thì ảnh gật cái là tui hỏi cưới liền!
Chị Miên bông đùa, ai nấy đều cười rần rần trước tánh bạo dạn của chị.
Từ trong lán Tiểu đội trưởng đi ra, tôi thấy mọi người lập tức im bặt, chắc sợ đội trưởng la cho một trận vì biết nãy giờ mình trở thành mục tiêu bị bàn tán cỡ nào.
- Tôi vô rừng có chút việc, mấy đồng chí ngồi đây coi mắt tới đồ đạc giúp tôi.
- Đồ quan trọng lắm hả Tiểu đội trưởng?
- Mấy cái đó mất, tôi không làm lại được.
Dõi theo bóng dáng anh ta khuất sâu trong rừng, mọi người tiếp tục câu chuyện dở ban nãy. Tự dưng tôi tò mò nhìn vô lán, trên chiếc bàn nứa ọp ẹp là một cuốn sổ cũ, mấy lá thư rồi vài thứ lỉnh kỉnh. Tôi nghĩ chắc thư tình của anh ta.
Không khí đang vui vẻ thì thình lình máy bay đến.
Đằng sau những ngọn cây cao vυ"t, bọn địch ập tới chẳng khác gì sấm sét.
Một bộ đội liền đứng dậy nói rõ ràng nhưng không quá lớn: “Chúng đánh tọa độ đó!”, một thứ ánh sáng lạnh chớp giật, đất bên dưới rùng mình một cái.
Tất cả chúng tôi nằm sát xuống nín thở, tiếp theo đất đá cùng mấy cành cây lớn từ trên đầu đổ ào xuống. Máy bay địch vẫn ở trên cao, hết đợt này lại đến đợt khác! Loạt bom không thả trực tiếp xuống chỗ này, mà cách một khoảng nhưng đủ để rung chuyển mấy cái lán dựng siêu vẹo tại đây.
Không ai bảo ai, chúng tôi lập tức đi tìm chỗ nấp.
Trong đầu tôi khi ấy bất giác nhớ tới Tiểu đội trưởng, phía rừng nơi anh ta vừa đi về gần với chỗ đánh tọa độ của địch, không biết anh ta may mắn thoát được không. Rồi mắt liếc nhanh về bàn nứa, có mấy thứ đồ quan trọng anh ta nói giữ hộ.
Mặc xung quanh cây lớn đổ ào, tôi chui vô lán, quýnh quáng lấy cuốn sổ với thư từ, kèm theo vài thứ khác. Một tiếng bom dội ầm, tôi giật mình thụp xuống, chợt có ai đó nắm vội tay tôi kéo giật lại, nhìn qua mới phát hiện là Tiểu đội trưởng.
“Chạy mau!”, anh ôm chặt lấy tôi chạy vội ra khỏi lán. Máy bay địch còn quay mòng trên đầu kèm theo từng đợt pháo sáng rực.
Tìm được khe đá an toàn, anh ta đẩy tôi vào bên trong núp, còn mình đứng nửa thân ngoài nửa thân trong. Tiếng ầm ầm dội ở ngoài, địch bắn hai mươi ly nghe rát cả tai.
Khe đá chật chội tối om, và tôi cảm nhận hơi ấm truyền vào lòng bàn tay mình. Vai tôi với cánh tay Tiểu đội trưởng đυ.ng nhau, bàn anh ta vẫn nắm chặt bàn tay tôi, đây là lần đầu tiên tôi tiếp xúc gần gũi với con trai đến vậy.
Tôi nhìn sang bên, ánh sáng yếu ớt của buổi chiều cùng pháo sáng trên cao giúp tôi nhìn rõ bóng dáng to lớn đang che chắn ngoài cửa khe. Vị đội trưởng trong tấm áo bộ đội mạnh mẽ lẫn quyết liệt khi bảo vệ tôi. Hình ảnh đó như đập vào trong tâm trí tôi, rất lâu về sau…
Máy bay cuối cùng cũng bay đi.
Bắt đầu nghe âm thanh lào xào, chắc mọi người đã trở lại dãy lán, tôi với Tiểu đội trưởng cũng đi ra.
- 🏠 Home
- Ngôn Tình
- Tình Đầu, Tình Cuối, Các Mối Tình
- Chương 97: Tình Yêu Thời Chiến - Đời Này Bình An (1972) - 2