Chương 2: Điều ước

**

Trong lớp học bổ túc, Ngu Thần đang làm đề ôn thi, Trần Mỹ Khê đến ngồi cạnh, "Anh không đi chơi Giáng Sinh với em, em tìm Kiến Hoành."

Ngu Thần ừ một tiếng rồi lấy tập giấy trắng trên bàn làm giấy nháp.

Trần Mỹ Khê thấy vẻ thờ ơ của Ngu Thần thì càng tức giận, kéo cánh tay cậu, bộ ngực căng đầy cọ xát lên đó, oán trách, "Anh, vì sao anh không chịu đồng ý em? Kiến Hoành bảo em làm bạn gái cậu ta đó..."

Ngu Thần không chút lưu tình rút lại cánh tay, mắt nhìn thẳng bài thi, "Tôi có bạn gái rồi."

Trần Mỹ Khê vừa nghe, tức muốn khóc, lại không dám hỏi bạn gái cậu là ai, chỉ có thể kiềm chế cảm xúc, "Vậy sau này, buổi tối em còn có thể đến làm bài tập với anh không?"

Ngu Thần nâng mắt nhìn cô, nghiêm túc nói, "Chỉ cần cậu đừng động chân động tay thì chắc là có thể."

12 giờ đêm, ký túc xá tắt đèn.

Bạn cùng phòng Dương Đào đều đã ngủ rồi, cô lại vừa nhận được tin nhắn của Ngu Thần, "Vừa về đến nhà, tiết Toán tôi nghe không hiểu."

Ảnh đại diện của Dương Đào là một biểu tượng hình quả đào mọng nước.

Ngu Thần tưng nói đùa trông nó giống cái mông, tay còn xấu xa lần xuống sờ mông cô.

Dương Đào né tránh, còn quay lại đánh Ngu Thần mấy cái, "Không được sờ loạn."

Dương Đào thật sự sợ rằng nếu không cẩn thận cô sẽ ăn cậu mất.

Còn là trẻ vị thành niên... A không đúng... cùng với người vừa đến tuổi thành niên lăn lộn thật là tội lỗi đó.

Dương Đào nhắn lại, "Cuối tuần sau là kỳ thi tháng sao?"

Ngu Thần trả lời rất nhanh, "Ừm."

Không phải Dương Đào thổi phồng.

Nhưng nếu nói Dương Liễu có kỹ năng đánh gấu thì sở trường của Dương Đào lại là khả năng toán học.

Dương Đào bắt đầu giảng giải, "Cậu học lại các định nghĩa đi, sau đó làm bài luyện tập, xem lại những câu làm sai trong đề cũ. Lúc làm bài thi phải giữ vững tinh thần, nghiêm túc làm bài."

Ngu Thần trả lời rất đáng thương, " Không thích học toán, có thể là không có thiên phú."

Cõi lòng Dương Đào tan nát, sao có người lại không thích học toán cơ chứ?

Dương Đào lại khích lệ tinh thần cậu, "Vậy đổi cách này, nếu điểm kỳ thi tháng của cậu đạt 90, tôi sẽ cho cậu một điều ước."

"Hai cái."

"Không được."

"Thế 70 điểm."

"Thôi, cho cậu hai cái."

.....

Ngày thi, Kiến Hoành thò sang bàn Ngu Thần, "Ngu Thần, mai như cũ nhé, tôi môn Anh cậu môn Toán, ok?"

Ngu Thần nằm ra bàn ngủ, cầm tờ giấy trên bàn ném Kiến Hoành, "Không cần. Đừng làm phiền tôi."

Kiến Hoành không chịu đi, "Cậu không muốn đạt điểm chuẩn môn Anh à?"

Kỳ thi tháng hồi trước bọn họ đều "hợp tác chặt chẽ", Ngu Thần đưa đáp án môn Toán, Kiến Hoành cung cấp đáp án môn Anh.

Ngu Thần xoa mắt, "Thật ra có thể cho cậu, nhưng chỉ có 90 điểm thôi, cậu muốn không?"

Kiến Hoành ngẩn người, "Cậu bị ngốc sao? Có bạn gái cái là học tập đi xuống thế sao? À đúng rồi, Mỹ Khê ấy, mình đang theo đuổi cô ấy."

Kiến Hoành thân là một nam nhi bảy thước lại mang một trái tim thiếu nữ, "Tối Giáng Sinh có mưa sao băng đó, nghe nói nếu đi xem cùng người mình thích có thể ở bên nhau cả đời."

Ngu Thần cảm thấy vớ vẩn, "Cậu tin cái này đấy à?". Sau đó lại bò ra bàn, "Đi xem đi, đừng làm ồn nữa."

.....

Buổi tối sau khi Ngu Thần có kết quả kỳ thi tháng, Dương Đào vừa mặc áo khoác đi xuống cầu thang, "Alo... Vừa mặc áo khoác. Được bao nhiêu điểm?"

Giọng vui vẻ của Ngu Thần thì bên kia truyền đến, "93 điểm. Bây giờ tôi có hai nguyện vọng đấy nhé."

Dương Đào không tin, cậu lại gửi bảng điểm đến, bấm mở thì thấy kết quả, đúng là 93 điểm.

Dương Đào mím môi.

Mình phải đáp ứng cậu ta hai điều a...

**

Buổi thí nghiệm hóa học hữu kinh vô hiểm* rốt cuộc cũng kết thúc.

*bị kinh sợ nhưng không nguy hiểm

Cô giáo Dương Đào tiễn đám học sinh tràn đầy hiếu kỳ đi xong mới bắt đầu dọn dẹp lại thuốc thử trên bàn, với mấy ống thí nghiệm đã dùng.

Dọn xong, phòng thí nghiệm cũng yên tĩnh trở lại, Dương Đào dựa vào bàn, thuần thục mở Weibo, Tieba của Ngu Thần, tràn đầy những tin tức mới nhất của cậu.

Mở một bài chia sẻ Ngu Thần mặc đồ tập trên sân, Dương Đào phát hiện mấy bài viết này mình đã xem rồi, ngón tay lướt nhanh trên màn hình, đến một bức ảnh thì dừng lại.

Ngày đăng là 06/03, cũng chính là ngày hôm qua.

Trong ảnh là Ngu Thần đang ngồi ngoài sân uống nước, cười nói với một cô gái.

Cô gái này Dương Đào cũng biết.

Là Trần Mỹ Khê.

Bình luận ở phía dưới cũng rất có ý tứ.

Lầu 6: A... Đây là phóng viên Trần của tạp chí Thể Thao, trò chuyện với nam thần thật vui a. [Ai oán cắn khăn tay.jpg]

Lầu 12: Nghe nói đây là bạn gái thời cấp 2 của Ngu Thần, hai người thường xuyên qua lại đó!

Lầu 27: @Lầu 12: Là Nhị Trung của thành nam đúng không? Bạn trai tôi cũng học Nhị Trung, đúng là hay thấy bọn học lui tới với nhau.

Lầu 66: @Lầu 12 với @Lầu 27: nói vớ vẩn! Tôi cũng có người bạn học Nhị Trung ở thành nam, cô ấy nói nam thần của tôi không để ý phóng viên Trần đâu. Nam thần vốn không yêu đương lúc ấy, cùng lắm là chỉ nói chuyện phiếm mấy câu với phóng viên Trần thôi, các cô vậy mà lại nói không thành có à? Sao không đi làm tiểu thuyết gia, làm biên kịch luôn đi? Nói một câu làm cho người khác cảm thấy các cô đúng là não tàn.

Trong lòng Dương Đào hụt hẫng, cắn môi bình luận ở phía dưới cùng.

Lầu 89: Ở trên nói sai hết rồi. Bạn gái thời cấp 3 của Ngu Thần là tôi đấy.?(ˊ〇ˋ*)?~