- 🏠 Home
- Ngôn Tình
- Đô Thị
- Tình Cũ Không Rủ Cũng Tới
- Chương 6
Tình Cũ Không Rủ Cũng Tới
Chương 6
Sau khi chia tay còn có thể làm bạn bè sao?
Hạ Giai Ngôn trên công cụ tìm kiếm sau đó ấn enter. Sau nhiều năm chia tay Lục Tiệp, đây là lần đầu tiên cô suy nghĩ cẩn thận về vấn đề này như vậy?
Đáp án trên mạng rất nhiều. Nhiều cư dân mạng vẫn giữ quan điểm sau khi chia tay vẫn có thể làm bạn bè. Dù sao hai người cũng từng có thời gian ngọt ngào, tốt đẹp bên nhau, vì một đoạn tình cảm tan vỡ mà cả đời không qua lại với nhau, việc làm này rất không trưởng thành, không đáng. Mà trái ngược với quan điểm trên phần lớn cho rằng, sau khi chia tay còn có thể làm bạn, bất kể chia tay bởi nguyên nhân gì, gặp lại cũng sẽ thấy xấu hổ, đã như vậy, cần gì phải làm việc tự hành hạ mình như thế.
Hạ Giai Ngôn mở ra rất nhiều trang, cho đến khi mắt mỏi nhừ, cay cay, cô mới tắt trình duyệt đi.
Ngay cả khi tiếp thu các ý kiến của cư dân mạng, Hạ Giai Ngôn vẫn không đưa ra một đáp án xác thực. Cô nằm trên giường nhìn chằm chằm trần nhà, thầm nghĩ trong lòng, chi rằng đây là một vấn đề thật sự nhàm chán.
Một tuần mới đã đến, Hạ Giai Ngôn không rảnh để nghĩ ngợi lung tung, tập trung phấn đấu cho công việc của mình.
Văn hoá Diệu Thế gần đây liên tục nhận được tin vui, đầu tiên là giành được giải thưởng quảng cáo hang đầu quốc gia cách đây một thời gian, mà gần đây lại có tin đồn, thương hiệu trang điểm nổi tiếng quốc tế Nhi Tư có ý hợp tác cùng Diệp Thế. Tin tức này vừa truyền ra, mọi người đều có ý muốn cùng làm.
Diệu Thế có thể cùng Nhĩ Tư hợp tác hạng mục lớn như vậy. công lao này gần như thuộc về Quan Mộ Hân. Nghe nói Quan Mộ Hân gặp quý nhân, bởi vì người kia làm mối, cô ta mới có cơ hội tiếp xúc với vị khách cấp cao.
Có rất nhiều công ty quảng cáo quan tâm đến việc hợp tác với thương hiệu lớn như Nhĩ Tư. Diệu Thế đã đàm phán đến nửa tháng, nhưng đến nay vẫn chưa hoàn thiện. Quan Mộ Hân cùng với giám đốc sang tạo Lê Thiệu Trì đã cố gắng thuyết phục từ phía ngoài, cuối cùng quản lý cao cấp của Nhĩ Tư cũng lung lay, nhưng lại đưa ra một yêu cầu, nữ chính của quảng cáo phải do nữ diễn viên mới hot gần đây Tiển Anh đảm nhận. Diệu Thế chỉ cần mời Tiển Anh đến, như vậy mới có thể khẳng định hạng mục lớn này rơi vào trong tay.
Quan Mộ Hân với Lê Thiệu Trì còn chưa kịp vui mừng, lập tức lại bị yêu cầu này đánh một bạt tai.
Nhắc đến Tiển Anh, nhân viên của Diệu Thế đều nghiến rang nghiến lợi, nhất là bộ phận sang tạo. Ba tháng trước, Tiển Anh là phát ngôn cho một thương hiệu quần áo cao cấp. Quảng cáo này là do Diệu Thế thực hiện, vị kia nóng tính, cố chấp, nữ minh tinh ở hậu trường cũng không hợp tác một chút nào, từ đầu tới cuối đều làm càn, người phụ trách từng khâu đều nổi trận lôi đình, thiếu chút nữa làm hỏng hạng mục này.
Tiển Anh nhanh chóng trở nên nổi tiếng trong giới giải trí, là công ty giải trí Thiên Tề. công ty đối với cô đều giữ gìn bằng mọi cách, trái lại Diệu Thế cũng không phải. Lần hợp tác ồn ào kia cũng làm hai công ty không thoải mái, Tiển Anh cũng nói lời khó nghe, về sau sẽ không hợp tác cùng Diệu Thế.
Tin tức này rất nhanh truyền ra cả công ty, thời điểm Thịnh Mỹ chạy tới nói với Hạ Giai Ngôn, Hạ Giai Ngôn đang xem báo cáo thị trường. Biết được Tiển Anh là ngôi sao thực hiện quảng cáo do Nhĩ Tư chỉ định, không thể tin hỏi: “Cậu nói ai?”
“Cậu không có nghe nhầm, là Tiển Anh!” Thịnh Mỹ lộ ra vẻ mặt phiền não, “Vừa rồi Lily tới thông báo, Quan Mộ Hân yêu cầi chúng ta đến cuộc họp khẩn cấp ở phòng họp số hai.”
Bất kể quá trình này có khó khăn đến đâu, có thể hợp tác với Nhĩ Tư như vậy, khẳng định Diệu Thế sẽ vẻ vang. Lúc bắt đầu cuộc họp, đầu tiên Quan Mộ Hân khoe khoang một lúc, mới chính thức vào chủ đề chính: “Nhóm của chúng ta chịu trách nhiệm về dự án của Nhĩ Tư. Lần đầu tiên chúng ta hợp tác với Nhĩ Tư, chúng ta không thể để mắc sai lầm ở mọi mặt, nếu không danh tiếng sẽ không tốt, về sau các thương hiệu lớn sẽ không tin tưởng chúng ta.”
Khi cuộc họp gần kết thúc, Quan Mộ Hân tắt máy chiếu đi. Cô ta chống tay lên bàn, trên mặt như cũ là một nụ cười chuyên nghiệp: “Chắc là mọi người đã nhận được tin tức, Nhĩ Tư không hài lòng với ngôi sao mà chúng ta đã chọn, chỉ định thay đổi thành Tiển Anh. Mặc dù đây là một sự cố nhỏ, nhưng tôi tin tưởng mọi người nhất định sẽ xử lý tốt.”
Mặc dù Quan Mộ Hân đã cố gắng hết sức nói giảm vấn đề, nhưng mỗi người ngồi trong đây đều rõ ràng, bọn họ đều biết rõ ràng đây không phải là một việc nhỏ ngoài ý muốn.
Quan Mộ Hân bỏ qua những biểu cảm nặng nề của mọi người, cô ta đóng cặp tài liệu lại, thoải mái nói: “Nói hay lắm tạm thời mọi người không cần theo dõi quá trình của Nhĩ Tư, người phụ trách liên lạc với công ty giải trí Thiên Tề bên kia một chút, tốt nhất tìm Phùng Kinh Kỳ để đặt lịch cho Tiển Anh.”
Hạ Giai Ngôn thật sự nghi ngờ tai mình có vấn đề gì không, bời vì những gì Quan Mộ Hân nói thật sự không phải tiếng người. Cô giơ tay, xem xét nói: “Tiển Anh cũng với công ty ồn ào như vậy. không thể giải quyết đơn giản qua lời nói, tôi nghĩ cần phải xem xét lại biện pháp giải quyết vấn đề này.”
“Tại sao?” Quan Mộ Hân hỏi cô, “Ra ngoài làm việc vì tiền, chứ không phải vì khí. Chúng ta với công ty giair trí Thiên Tề đúng là từng có quan hệ, nhưng không phải cũng sẽ cùng đi qua tiền tài và danh lợi ấy. Tiển Anh đã lấy quảng cáo này, không chỉ có chi phí quảng cáo, nó cũng có thể làm tăng tỉ lệ xem đáng kể, tôi nghĩ vấn đề này cũng không khó khăn như bạn nghĩ.”
Đối với kinh nghiệm của Hạ Giai Ngôn, nhân viên trong phòng đều đồng tình. Mọi người bắt tay vào chuẩn bị công việc cơ bản, Thịnh Mỹ di chuyển ghế mình đến bên cạnh Hạ Giai Ngôn, nói thầm: “Cậu định làm gì?”
“Lạnh!” Hạ Giai Ngôn nói một cách yếu ớt.
Miêu Miêu pha một cốc trà xanh đi tới, nghe Hạ Giai Ngôn nói có vẻ ngày tàn đang đến gần, cô hỏi: “Cô Tiển Anh rất khó làm sao?”
Thịnh Mỹ nói: “Một nhân vật giống như một cơn bão. Đến mức, cô ta đi đến đâu khẳng định long trời lở đất.”
Miêu Miêu mới đến hơn một tháng, cho nên đói với giai đoạn lịch sử thê thảm không biết chút nào. Cô xem qua tác phẩm điện ảnh và truyền hình của Tiển Anh, cũng có chút hiểu rõ đối vớiTiển Anh: “Em cũng đã đọc tin tức của Tiển Anh, nghe nói Tiển Anh chỉ là nghệ danh, cô ta là tiểu thư của một gia đình giàu có, tóm lại là một nhân vật rất lợi hại.”
Bối cảnh của Tiển Anh, Hạ Giai Ngôn đã sớm đoán được rõ ràng. Bối cảnh của Tiển Anh quả thực rất tốt, có lẽ cô ta bước chân vào làng giải trí để hưởng thụ sự yêu mến của công chúng, không quan hệ đến tiền bạc. Trên thế giới này, khó khan giải quyết bằng tiền bạc không phải là khó, mà rõ ràng Tiển Anh đang gặp trở ngại, vẫn còn liên tục duy trì ở trạng thái tốt nhất.
Hạ Giai Ngôn hẹn trước thời gian gặp mặt với công ty giải trí Thiền Tề, nhân viên tiếp tân biết cô là nhân viên Diệu Thế đã nói: “Tôi sẽ mau chóng chuyển lại lời của cô, vui lòng kiên nhẫn và chờ cuộc gọi lại của chúng tôi.”
Đợi hai ngày cũng không có câu trả lời, Hạ Giai Ngôn đã biết rằng họ không nói đùa. Cô không có việc gì làm, đành phải trực Phùng Ân của Tiển Ảnh. Cô chạy vài chuyến, đừng nói là Phùng Ân, mà ngay cả trợ lý Phùng Ân cũng không thấy.
Sau nhiều lần gặp trở ngại, Hạ giai Ngôn định bỏ cuộc. Nhưng nghĩ đến bản thân đã phải chịu bao nhiêu tức giận, quay đầu lại còn bị Quan Mộ Hân khıêυ khí©h, cô lại cắn môi kiên trì tiếp.
Mấy ngày hôm nay đều chạy khắp nơi, Hạ Giai Ngôn mệt mỏi như hạ đường huyết. Mùa này gió lạnh đến mức, lúc ở bên ngoài, cô ước gi muốn quấn khăn quàng cổ quanh mặt. Thời điểm cô chưa đi đến trạm xe buýt, tiếng còi ô tô đột nhiên vang lên sau lưng, cô di chuyển vào bên trong một chút, nhưng tiếng còi kia vẫn vang lên. Cô bực bội quay đầu lại, không ngờ nhìn thấy một chiếc xe quen thuộc.
Lục Tiệp cũng không bỏ qua cảm xúc trên mặt cô, anh không hỏi nhiều, chỉ nói: “Đi đâu? Tôi đưa em đi.”
Giải trí Thiên Tề chỉ cách trường đại học một con đường, Hạ Giai Ngôn không thấy lạ Lục Tiệp sẽ xuất hiện ở chỗ này. Mặt cô bị gió tạt vào đau rát, hai chân lại âm ẩm đau, cô cân nhắc nửa ngày mới kéo cửa xe ra.
“Về công ty.” Sau khi kên xe, Hạ Giai Ngôn nói ra ba chữ kia cũng không lên tiếng nữa. Cả thể xác và tinh thần cô đều mệt mỏi, ngay cả sức để nói cũng phải tiết kiệm.
Toàn bộ hành trình Hạ Giai Ngôn đều không chỉ đường, nhưng Lục Tiệp có thể chính xác đến văn phòng của cô. Sauk hi xe dừng hẳn, cô tháo dây an toàn ra: “Làm phiền anh rồi.”
Lục Tiệp nói: “Không có việc gì.”
Sau khi trở về văn phòng bận đến bảy giờ tối, Hạ Giai Ngôn mới rời khỏi. Cô vừa đi vừa nghĩ xem làm thế nào để giải quyết nhanh bữa tối, vừa đi ra khỏi toà nhà, ngoài ý muốn cô nhìn thấy xe của Lục Tiệp vẫn đỗ chỗ kia như cũ, cửa sổ bên ghế lái được hạ xuống, Lục Tỉệp ngồi bên trong, uể oải cùng cô đối mặt.
Bầu trời đã hoàn toàn tối đi, đèn ở Hạ Giai Ngôn bình tĩnh nhìn người đàn ông đang chờ đợi kia, trái tim như bị cái gì đó gõ nhẹ.
Cảm động không quá hai giây, Hạ Giai Ngôn liền tỉnh táo lại. Cô che dấu tất cả cảm xúc, đi sang đường rồi nói với anh: “Lần sau không cần chờ tôi, nơi này kẹt xe rất nghiêm trọng, đến tám giờ mới thông được.”
- 🏠 Home
- Ngôn Tình
- Đô Thị
- Tình Cũ Không Rủ Cũng Tới
- Chương 6