Tình Cờ Anh Đã Gặp Phải Em

Chưa có ai đánh giá truyện này!
Tác Giả: Đề Cử
Tình Trạng: Hoàn Thành
Nhân vật chính: Nữ chính : Nước biếc người ta quấn (tên thật Mạc Lục). Nam chính : Nguyệt Hắc Phong Cao (tên thật Nhạc Hằng) Vai phụ: Lòng ta hướng trăng sáng (tên thật Hướng Mãn) Lạc Lạc Thanh Hoan  …
Xem Thêm

Chương 16: Bị vây công (2)
Việc như vậy rất có thể sẽ bị mấy người này thủ thi và lần sau login kết quả vẫn là như vậy nhưng là nàng không thể trơ mắt nhìn mình thật vất vả thăng lên cấp mà bị luân bạch tụt lv.

Out khỏi acc ‘Nước biếc người ta quấn’, Mạc Lục mở acc ‘Trăng sáng chiếu mương máng’ vào trò chơi, sau đó đi qua Thanh Điền sau thấy tên mình vẫn như vậy ở tại chỗ, dù sao sẽ chẳng ai suy nghĩ 2 acc này là cùng 1 người.

Những người ở chỗ Thanh Điền kia quả nhiên còn tại nguyên đó không đi.

[ trước mặt] [cải thìa]: các ngươi nói Nước biếc người ta quấn còn có thể lên tuyến sao?

[ trước mặt] [Thất hỉ phi khả nhạc]: ta phỏng đoán không.

[ trước mặt] [tay đứt ruột xót cái đều đau]: có nên hay không tìm vài huynh đệ trong bang đến thủ thi?

[ trước mặt] [Thất hỉ phi khả nhạc]:em , muốn ra sao thì cứ nói?

[ trước mặt] [ba ta là lý cương]: ngạch… Hay là thôi đi? Dù sao chúng ta cũng đã gϊếŧ cô ta 2 lần…

[ trước mặt] [tay đứt ruột xót cái đều đau]: tiểu Lục! Thái độ của cậu tương lai sau này sẽ thiệt thòi lớn ! Chúng ta hiện tại gϊếŧ cô ta 2 lần, ngày mai cô ta rất có thể tìm người gϊếŧ chúng ta bốn lần! ! !

[ trước mặt] [cải thìa]: ╮ (╯▽╰ )╭ nếu không… trước như vậy đi dù sao nhìn đối phương trên đỉnh đầu chỉ là 1 bang phái nhỏ, không có danh tiếng gì chúng ta cũng không sợ đối phương đến khıêυ khí©h, lại không sợ đánh không được đối phương như thế thì lo lắng gì?

[ trước mặt] [Thất hỉ phi khả nhạc]: Cải thìa nói rất đúng, cùng lắm thì về sau ở trên đường trông thấy người tên Nước biếc người ta quấn gặp một lần gϊếŧ một lần là được rồi ~



Mạc Lục thao tác nhân vật lắc lư quanh bốn người nhìn đối phương quang minh chính đại thương lượng như thế nào đối phó với mình, nàng ài 1 tiếng ….. Sau khi đi xong phó bản Lòng ta hướng trăng sáng thấy thông báo đồ đệ login lập tức phát tin tức đến.

[mật ngữ] [Lòng ta hướng trăng sáng] : tiểu Nguyệt?

[mật ngữ] [Trăng sáng chiếu mương máng]: (*__* ) sư phụ tốt ~ ngài đang làm gì đó?

[mật ngữ] [Lòng ta hướng trăng sáng] : tại phó bản Thanh Điền sắp xong ngay đây. Trò ở đâu? Ta dẫn đồ đệ đi thăng cấp.

[mật ngữ] [Trăng sáng chiếu mương máng]: hắc hắc, thật trùng hợp đồ đệ cũng đang tại Thanh Điền hái dược ~ sư phụ… vậy đồ đệ chờ ngài… hắc ~!

[mật ngữ] [Lòng ta hướng trăng sáng]: ừ

… Bạn Mạc Lục cảm thấy chỉ ngắn ngủi chốc lát mà tâm tình mình thay đổi rất nhanh.

Trong game Hướng Mãn sư huynh đối với đồ đệ của mình ‘Trăng sáng chiếu mương mán’g thái độ khác với người qua đường Giáp ất Bính Đinh tương phản rất rõ ràng ~! Khi nàng còn đắm chìm trong suy nghĩ của mình hoàn toàn không có cân nhắc đến mình hái thuốc ở đây đứng hồi lâu đã sớm cho kẻ địch hiểu lầm.

Khi bạn ‘Ba ta là lý cương’ có chút buồn bực đang ở trong kênh đội ngũ cùng các đồng đội lặng lẽ nói:

[tổ đội] [ba ta là lý cương]: Mấy người có trông thấy acc tên ‘Trăng sáng chiếu mương máng’ kia chưa? Vừa rồi ‘Nước biếc người ta quấn’ logout không lâu cô ta liền đứng ở nơi đó…

[tổ đội] [tiểu bạch thỏ] :… Không phải là acc phụ của Nước biếc người ta đi?

[tổ đội] [tay đứt ruột xót cái đều đau]:… Quản khỉ gió mọi việc, lão tử trướcđem cô ta chém!

[tổ đội] [Thất hỉ phi khả nhạc]:…

Bên này pháp trương của ‘Tay đứt ruột xót đều đau’ thẳng đến mục tiêu thì người bên kia vừa rồi cùng đồng đội từ phó bản Thanh Điền ra ngoài ‘Lòng ta hướng trăng sáng’ vừa vặn trông thấy đồ đệ của mình bị hồng danh đuổi theo và công kích.

Hắn khẽ nhíu mi chưa cùng đồng đội nói tiếng nào lập tức lập tức cưỡi ngựa chạy như điên tới.

Chọn mục tiêu người tên ‘Tay đứt ruột xót đều đau’ công kích sau, kiếm khách lv 71 lần đầu tiên vì đồ đệ quen không lâu mở pk gϊếŧ người.

Mấy người ‘Thất hỉ phi khả nhạc’ gặp kiếm khách kia đột nhiên toát ra như vậy lập tức vây lên trước hỗ trợ. Mà vừa rồi những người cùng pt của ‘Lòng ta hướng trăng sáng’ thấy đồng đội bị chặt thì đương nhiên tiến lên hỗ trợ. Vì vậy gần mười mấy người chui rúc ở đây cho nên khung cảnh rất hỗn loạn a!

Sau 1 hồi ảm đạm bước ra thầy thuốc nhỏ và kiếm khách kia đều thành hồng danh.

Kiếm khách có chút không hiểu nhìn đồ đệ nhà mình hỏi:

[mật ngữ] [Lòng ta hướng trăng sáng] :”Tiểu Nguyệt, làm sao đồ đệ đắc tội với người của bang Cuồng long ?”

Người trong cuộc giả bộ vẻ mặt ngu ngốc đáp:

[mật ngữ] [Trăng sáng chiếu mương máng]: “Đồ đệ vừa rồi chính là cùng ngài nói chuyện phiếm, sau đó hái thảo dược a. Nhưng là người tên Tay đứt ruột xót đều đau đột nhiên liền hướng đồ đệ đi tới… Sau đó đồ đệ liền chạy…

[mật ngữ] [Lòng ta hướng trăng sáng]: “… Tiểu Nguyệt, trò làm rất chính xác. Đánh không lại thì phải lập tức bỏ chạy…”

[mật ngữ] [Trăng sáng chiếu mương máng]: “O (∩_∩ )O thì ra là sư phụ cũng cảm thấy đồ đệ làm đúng ? Trò cũng biết là…”

Kiếm khách nghe tiểu đồ đệ tự hào giọng nói cũng lây nhiễm tâm tình tản mát của nàng bộc lộ ra.

[mật ngữ] [Lòng ta hướng trăng sáng] : “Nếu sau này đυ.ng phải loại người này đánh không lại thì phải nhớ phương pháo thiết yếu là chạy trối chết quan trọng hơn.” Hắn bắt đầu chỉ giáo đồ đệ mình khi mới bước chân vào giang hồ phải có kế sách bảo vệ tính mạng mình. Bởi vì người chơi hồng danh mở pk gϊếŧ lung tung nhiều như qua cá ở sông. Có lẽ trong lúc lơ đãng liền trở thành vong hồn dưới đao người khác.

[mật ngữ] [Lòng ta hướng trăng sáng] “Chờ một chút… treo cho hết hồng danh, sư phụ dẫn trò đi thăng cấp.” Lòng ta hướng trăng sáng nói xong, vốn tưởng rằng tiểu đồ đệ sẽ cao hứng gật đầu nói tốt.

Ai ngờ lại chứng kiến tiểu cô nương này cúi gằm đầu, phát cái vẻ mặt than khóc nói:

[mật ngữ] [Trăng sáng chiếu mương máng] : “Sư phụ, đồ đệ có thể hay không lui về lv 25?”

[mật ngữ] [Lòng ta hướng trăng sáng]: “… Vì cái gì?” Hắn chơi trò chơi lâu như vậy là lần đầu tiên trông thấy có người không muốn thăng cấp ngược lại muốn lùi cấp ?

[mật ngữ] [Trăng sáng chiếu mương máng]: “o (>﹏

[mật ngữ] [Lòng ta hướng trăng sáng] : “…”

Ngồi trước máy tính nam tử lần đầu tiên đối với màn hình lạnh như băng phù một tiếng bật cười. Hắn đột nhiên cảm thấy kỳ thật có người đồ đệ thế này cũng là chuyện rất tốt. Ít nhất tại nơi không có gì cho hắn nhớ thương lưu luyến cuối cùng tìm được một chút gì đáng giá dừng chân…

Vì vậy tay hắn ở trên bàn phím bay đi lại một lần nữa phá lệ đối với tiểu đồ đệ hứa hẹn nói:

[mật ngữ] [Lòng ta hướng trăng sáng] : “Tiểu Nguyệt, chỉ cần vi sư tại đây một ngày liền tuyệt sẽ không để cho trò bị người khác khi dễ!”

… Mạc Lục nhìn xem kênh nói chuyện phiếm mà nói không khỏi sửng sốt. Đây là… lần đầu tiên từ khi nàng chơi game như vậy tới nay lần đầu tiên có người kiên định nói cho nàng biết: hắn là hậu thuẫn kiên cường… Hơn nữa, người kia…lại là nguyên nhân khiến nàng chơi trò chơi.

Chớp chớp có chút mắt ướŧ áŧ….Mạc Lục trả lời một câu:

[mật ngữ] [Trăng sáng chiếu mương máng]:”Cảm ơn sư phụ!”

Giờ khắc này mọi ngôn ngữ đều trở nên dư thừa. Duy chỉ có nàng… Bỗng nhiên lại vô cùng tràn đầy ý chí chiến đấu! Rất nhiều thời điểm chỉ cần có một chút xíu đốm lửa đều đủ để cho tro tàn trong lòng chúng ta lại cháy! Càng không nói đến trái tim của nàng còn chưa chết…

Cùng lúc đó kẻ vừa vào trò chơi Nguyệt Hắc Phong Cao nhìn xem tin nhắn quỷ dị nhíu mi.

[ thư] [Nước biếc người ta quấn] a a a a a, côn đồ tiệt, thời khắc mấu chốt như thế nhà ngươi thế mà không có ở đây! ! ! ! !

[ thư] [Nước biếc người ta quấn] : mẹ nhà ngươi ! Thường ngày không có việc gì cả ngày cùng lão nương lắc lư, khi lúc cần thì cái bóng cũng không thấy được! ! ! ! ! !

[ thư] [Nước biếc người ta quấn] : (#‵′ ) Móa! ! ! ! ! ! ! ! !

[ thư] [Nước biếc người ta quấn] : Thôi! Côn đồ mà đáng tin thì heo mẹ cũng có thể lên cây! ! ! ! ! ! Lão nương cũng không trông cậy vào nhà ngươi…

Đồng chí Nguyệt Hắc Phong Cao nheo lại mắt sau đó quyết định mở QQ. Chọc chọc giờ phút này Mạc Lục biểu tượng xám.

Nguyệt Hắc Phong Cao: “Đồ Lessbian còn sống không?

Nguyệt Hắc Phong Cao: “Mi vừa rồi hết sức khẩn cấp tìm ta là có chuyện gì?”

Nguyệt Hắc Phong Cao: “Đừng giả bộ, ông đây biết rõ mi bây giờ còn online có phải hay không lại muốn thuê ông đây gϊếŧ người người hắc hắc?”

Ngoại trừ chuyện gϊếŧ người hắn thực tại không nghĩ ra nàng tìm mình có chuyện gì.

Mạc Lục vốn là làm bộ không có ở đây đang cùng sư phụ trong trò chơi nói chuyện rất hợp nhau, chứng kiến mấy từ thuê ta gϊếŧ người rốt cục quyết định bớt thời giờ trả lời hắn một chút.

Nước biếc người ta quấn: “Hiện tại không sao.”

Nguyệt Hắc Phong Cao: “Nói như vậy, mi vừa rồi thật sự tìm ta có việc?”

Nước biếc người ta quấn: “Nói nhảm! Bằng không lão nương không có việc gì tìm nhà ngươi làm rắm gì!”

Nguyệt Hắc Phong Cao: “… Nói năng thô lỗ như vậy nói mi là nữ ta thật không tin! Mi vừa rồi không phải là bị người ta gϊếŧ đi?”

Nước biếc người ta quấn: “(#‵′ ) Má…”

Nguyệt Hắc Phong Cao: “Ha ha ha ha, ức chế ! ! ! Lần sau khi nào bị gϊếŧ nhớ thông báo cho ta một tiếng.” Kỳ thật hắn là muốn nói lần sau nếu như có người gϊếŧ mi có thể kêu ta qua đi hỗ trợ… Nhưng là Mạc Lục rõ ràng không có cùng hắn ăn ý đến mức này.

Vì vậy khung chát QQ Mạc Lục bạn học phát một cái chữ to.

Nước biếc người ta quấn: “Cút! ! ! ! ! ! ! ! ! !”

Thêm Bình Luận