Nhìn đôi trai gái trước mặt, hắn nhả một hơi thuốc, không khí trong xe vốn chật hẹp, bây giờ khói phả càng làm người khác khó thở nhưng đối với hắn thì không, hiện tại làm gì có thứ gì khiến hắn khó thở hơn cảnh trước mắt?
Nội tâm hắn bắt đầu đấu tranh kịch liệt, hắn có nên hay không thử ích kỉ một lần, cướp đoạt lấy hạnh phúc của người phụ nữ này để giữ cô lại bên mình?
Chiếc xe dần rời đi, bỏ lại phía sau khung cảnh hạnh phúc của đôi trai gái
"Lạc Minh! Anh ăn thử cái này xem, có ngon hay không?"_Cô gái tươi cười, cầm một xiên đưa vào miệng người tên Lạc Minh kia
Lạc Minh ăn vui vẻ, trong mắt nổi lên đợt nắng ấm, hôn lên má cô gái tươi trẻ
"Mục Ân, đợi anh từ nước ngoài trở về chúng ta kết hôn được không?"_ Lạc Minh chậm rãi hỏi,lo làm cho cô sợ
Mục Ân mở to đôi mắt, cô vừa nghe thấy gì? Lạc Minh cầu hôn cô? Đây là câu nói mà người phụ nữ nào cũng muốn nghe nhất, cô... thật sự hạnh phúc
Trước mắt cô loáng thoáng có một chút nước
"Lạc Minh... anh nói thật chứ? Em có thể gả cho anh?"_Cô bịt miệng, cố gắng xác thực lại mọi việc mình vừa nghe
"Thật, trên đời này không ai có thể làm vợ anh ngoài em, tin anh không?"_Lạc Minh dịu dàng hôn lên trán cô, cả đời này nếu không lấy được cô anh cũng sẽ không lấy bất kể một người phụ nữ nào khác
"Được, em sẽ đợi anh về, Lạc Minh... lúc đó chúng ta sẽ mãi mãi ở bên nhau, em sẽ sinh thật nhiều bảo bối cho anh"_Mục Ân tựa đầu vào vai anh, cảm động mà nói
"Ân Ân, người mà em phải gả cho là tôi"_Lông mày kiếm của hắn nhíu lại, bàn tay cũng nắm chặt, nổi lên gân xanh
Em và hắn vốn yêu nhau, mỗi lúc nhìn thấy hai người hạnh phúc, tôi đều đau đớn như dao cứa vào tim, nỗi đau này ai có thể nhìn thấy?
----------
Nhớ bình chọn truyện nhé!