Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Tin Tức Tố Của Ta Có Độc

Chương 4

« Chương TrướcChương Tiếp »
TTTCTCĐ - Chương 4

(dreamhouse2255)

Chương 4:

Cảnh Hữu Từ hai mắt tỏa sáng, "Vậy đồ vật có tác dụng với Omega bao gồm những gì?"

Du Việt suy nghĩ nửa ngày, do dự hỏi: "Thuật phòng thân của Du gia chúng ta thế nào? Không truyền ra ngoài, rất có ích trong việc bảo vệ chính mình, ta dạy cho ngươi?"

Thế gia nhiều đời Alpha đỉnh cấp, muốn tìm ra cái gì có tác dụng với Alpha thật ra không ít.

Đồ vật dùng cho Omega...... ngoại trừ đồ trang điểm giá trên trời cùng quần áo xinh đẹp của mẹ, hình như cũng không có gì.

"Bỏ đi." Cảnh Hữu Từ lắc đầu, "Ta không cần luyện cái kia, Omega luyện nó không mỹ quan chút nào."

Du Việt: Có cảm giác bị mạo phạm.

Cảnh Hữu Từ thẹn thùng nhìn Vạn Dương Trạch một cái, y hẳn là thích Omega ôn nhu đi?

Du Việt thấy Cảnh Hữu Từ muốn rời khỏi Vạn gia, nhẹ nhàng thở ra một hơi.

Bữa cơm này không ăn ở Vạn gia cũng được, sợ tiêu hóa không tốt.

Không nghĩ tới Vạn Dương Trạch thế nhưng lại gọi Du Việt lại, "Không ăn bữa cơm lại đi?"

Du Việt nhìn Cảnh Hữu Từ, Cảnh Hữu Từ nhìn Vạn Dương Trạch.

Du Việt: "...... Không phải cơm nhà ngươi không đủ ăn sao?"

(dreamhouse2255)

"Đủ." Ánh mắt của Vạn Dương Trạch không hề nhìn y, mà là nhìn cái cây trên bàn kia.

Cảnh Hữu Từ vội vàng ngồi lại vị trí cũ.

Du Việt tâm nói Vạn Dương Trạch thật keo kiệt, một bữa cơm cũng luyến tiếc để Cảnh Hữu Từ ăn?

Hiện tại thấy y tới, lại biểu hiện ra hào phóng.

Quả nhiên tranh đua giữa hai người bọn họ chưa bao giờ dừng lại.

Tranh thủ một bữa cơm ăn nghèo hắn.

Cảnh Hữu Từ trong lòng có chút biệt nữu, vừa rồi Vạn Dương Trạch rõ ràng nói không giữ người ngoài ở lại ăn cơm, sao lúc này lại có thể?

Chờ đồ ăn mang lên toàn bộ, ánh mắt của Cảnh Hữu Từ lại càng thêm mất mát cùng ủy khuất.

Du Việt hoàn toàn không có chút chướng ngại nào, vươn tay xoàn xoạt gắp đồ ăn.

Nói thật, quản gia nhà Vạn Dương Trạch nấu ăn ngon hơn Trịnh thẩm nhà y nhiều, nếu không phải quản gia này không chịu đi ăn máng khác, lại sợ Trịnh thẩm thất nghiệp, Du Việt thật sự muốn đoạt người.

Thật vất vả tới ăn một lần, Du Việt không giả làm người văn minh.

May mắn không cần giống như Cảnh Hữu Từ, thời thời khắc khắc phải bảo trì hình tượng rụt rè cùng khéo léo của một Omega chất lượng tốt.

(dreamhouse2255)

Nhưng Omega cũng không cần chỉ uống sương sớm đi, Du Việt hỏi, "Hữu Từ, sao ngươi không ăn?"

Cảnh Hữu Từ ủy khuất nhìn Vạn Dương Trạch, không biết nói cho ai nghe, "Bởi vì sau khi phân hoá thành Omega, vị giác liền trở nên tương đối mẫn cảm, đồ ăn cay như vậy không thể ăn."

Du Việt phảng phất nhìn thấy hai chữ "mảnh mai" dán trên mặt y.

Du Việt không tin tà, gắp một miếng thức ăn, phát hiện Cảnh Hữu Từ nói rất đúng.

Sau khi phân hoá thành Omega, vị giác thật sự rõ ràng hơn trước kia nhiều.

Trước kia cảm thấy ăn ngon, hiện tại cảm thấy càng thêm ngon.

Trước kia thích ăn cay, hiện tại thích ăn càng cay.

Vạn Dương Trạch chỉ nhìn Cảnh Hữu Từ một cái nói, "Xin lỗi, ta vừa rồi mới nhắc nhở quản gia, trong nhà có lẽ không có đồ ăn thích hợp với ngươi."

Cảnh Hữu Từ nghi hoặc nhìn Vạn Dương Trạch, "Nhưng ta nhớ rõ trước kia ở nhà ăn trong trường ngươi cũng không ăn cay a, sao hôm nay lại thế này......"

Du Việt cảm thấy hai người kia O tính chít chít, ăn thì ăn đi, còn một bên ăn một bên lải nhải, "Chuyện này không phải rất bình thường sao, Omega các ngươi sau khi phân hóa không thể ăn cay, Alpha chúng ta sau khi phân hoá càng có thể ăn cay."

(dreamhouse2255)

Cảnh Hữu Từ tâm nói, trên bàn cơm này rõ ràng chỉ có một mình ngươi ăn.

Vạn Dương Trạch mỗi khi ăn xong một miếng đều sẽ cắn một ngụm đồ ngọt, lại uống chút canh bắp ngọt, lại thật cẩn thận gắp một ít đồ ăn, nhai thật lâu thật lâu.

Ăn thong thả ung dung, không một chút biểu tình.

Du Việt tâm nói cử chỉ ăn cơm của Vạn Dương Trạch còn có thể càng đoan trang hơn một chút, chỉ cần uống sương sớm giống như Cảnh Hữu Từ.

Cảnh Hữu Từ thử thăm dò hỏi Du Việt, "Ngươi cùng Dương Trạch hẳn là đều sẽ đi Đế Đằng đi?"

"Ừm ừm!" Du Việt nhắc tới Đế Đằng liền hưng phấn, "Nghe nói khai giảng chính là yến tiệc lên cấp rất tàn khốc của các học trưởng."

"Yến tiệc lên cấp của các học trưởng?" Cảnh Hữu Từ nghi hoặc.

Du Việt hứng thú bừng bừng giới thiệu cho y, "Mỗi năm Đế Đằng chỉ có 50% thí sinh tốt nghiệp, muốn lên cấp bình thường, nhất định phải tiếp thu thí luyện tân sinh, tỷ như sinh viên năm hai chỉ khi đánh bại tân sinh mới có thể lên cấp bình thường, bằng không thì ở lại học cùng năm nhất chúng ta, trở thành học sinh lưu ban, thẳng đến năm sau đánh bại tân sinh mới có thể lên cấp bình thường."

Cảnh Hữu Từ cảm thấy chuyện này cũng quá tàn khốc, "Nếu vẫn luôn đánh không lại thì sao?"

"Thì mãi lưu ban a, nhiều nhất chỉ có thể lưu ban 5 năm, sau đó liền sẽ không còn tư cách học ở Đế Đằng, bị hủy học tịch." Du Việt nói.

(dreamhouse2255)

Cảnh Hữu Từ cái hiểu cái không gật đầu, "Bất quá lão sinh so với tân sinh, hẳn là sẽ rất có ưu thế đi."

Du Việt: "Cái này ngươi không hiểu, nếu tân sinh ngày khai giảng có thể đánh bại lão sinh, ép cho đối phương lưu ban, sau này tổng thành tích sẽ được cộng thêm 1.1 điểm."

Học sinh bình thường nhập học đều có sẵn 1 điểm nền, nhưng sau thời gian biến hóa, điểm này sẽ tăng hoặc giảm đi.

Tới hậu kỳ, thành tích mỗi người sẽ bởi vì 0.1 điểm mà tạo thành chênh lệch giữa trời và đất.

Cho nên mỗi tân sinh đều sẽ rất nỗ lực.

"Cái này ta từng nghe nói qua, mỗi năm Đế Đằng xếp hạng đều là dựa trên điểm, mặc kệ làm cái gì cũng được đánh giá qua điểm số, mỗi tân sinh đều có cơ hội tăng gấp bội số tích phân của mình, chính là ngày khai giảng hết sức cùng lão sinh so đấu gì đó kia, thì ra chính là yến tiệc lên cấp của học trưởng." Cảnh Hữu Từ bừng tỉnh đại ngộ.

Du Việt xoa tay hầm hè, "Chờ đi, trong vòng ba ngày sau khai giảng, ca nhất định sẽ bắt được một lão sinh."

Nói xong còn khıêυ khí©h nhìn Vạn Dương Trạch một cái.

Du Việt biết, y không thể thua.

Bởi vì Vạn Dương Trạch không có khả năng sẽ thua.

(dreamhouse2255)

Một khi y vào Đế Đằng mà thua ở khởi điểm, sau này muốn vượt qua Vạn Dương Trạch lại càng thêm khó khăn.

Nhìn cái bộ dáng bình tĩnh này của Vạn Dương Trạch, ngay cả khát nước uống nước cũng không thể hiện ra sốt ruột, Du Việt cảm thấy người này chính là đang khıêυ khí©h y.

Cũng không biết vì sao, nhìn thấy Vạn Dương Trạch liền ngứa tay.

Thời điểm bọn họ học cao trung vẫn luôn là học văn hóa chiếm đa số, ngẫu nhiên cũng có khóa huấn luyện thể năng, nhưng không đủ khốc liệt, bởi vì còn phải suy xét cho thể chất của mỗi người.

Phần lớn Omega chưa phân hóa trời sinh thể chất đã bạc nhược, Beta lại không theo kịp cường độ huấn luyện của Alpha, cho nên học cao trung cũng chưa từng có cái gì gọi là huấn luyện thực.

Du Việt vẫn luôn nghẹn một ngụm, học cao trung tranh đua cao thấp bảy môn học với Vạn Dương Trạch.

Chỉ có khóa phân biệt hương vị, y vẫn luôn tốt hơn Vạn Dương Trạch.

Mặt khác, hai người cân sức ngang tài, thậm chí trên thể năng Vạn Dương Trạch còn tốt hơn.

Mười lần khảo thí, Vạn Dương Trạch đại khái có thể thắng sáu lần.

Trước kia Du Việt rất phẫn uất kết quả so đấu thể năng, sau khi biết được mình là Omega, Du Việt nháy mắt liền thoải mái.

Thì ra là trời sinh thân thể chênh lệch làm Vạn Dương Trạch mạnh hơn y một chút.

(dreamhouse2255)

Chỉ là y không cam lòng.

Trước khi phân hóa y rõ ràng cũng từng thắng Vạn Dương Trạch, sau khi phân hóa, thân thể nhanh nhẹn, tốc độ, năng lực phản ứng đều tăng lên, y nên lợi hại hơn Vạn Dương Trạch mới đúng.

Chỉ có kẻ yếu mới tìm lý do thất bại.

Cường giả chỉ có thể trở nên càng mạnh hơn, hướng về phía đối thủ đáng giá kính nể nhất.

Cho nên, dù phân hóa thành Omega, y cũng phải mạnh hơn Vạn Dương Trạch mới được.

Du Việt thời thời khắc khắc đều ghi nhớ một câu, vinh quang Du gia, vĩnh viễn lưu truyền.

Tuyệt đối không thể bởi vì y phân hoá thành Omega mà từ đây bị dán lên cái nhãn kẻ yếu cần bảo hộ.

Du Việt còn phát hiện, sau khi phân hóa thành Omega, y càng ngày càng cảm xúc hóa, trở nên phi thường cảm tính.

Một bữa cơm thế nhưng ăn đến thoả thuê mãn nguyện?

Hận không thể đương trường tuyên thệ: Họ Vạn, lão tử lợi hại nhất!

(dreamhouse2255)

Du Việt ghìm xuống cảm xúc mênh mông của mình, tâm nói cơm nước xong lập tức trở về rèn luyện.

Tranh thủ khóa học đầu tiên ở Đế Đằng liền bắt lấy thành tích số một xinh đẹp nhất.

Trường quân đội Đế Đằng có bốn giáo khu, bởi vì nhà gần, Du Việt cùng Vạn Dương Trạch nhất định sẽ được phân đến cùng một giáo khu.

Đế Đằng Đông giáo.

Đế Đằng sở dĩ càng ngày càng lợi hại cũng là bởi vì giữa các giáo khu có sự so đấu xếp hạng, nơi này tụ tập toàn bộ Alpha ưu tú nhất quốc gia.

Ở Đông giáo, hai nhà Vạn Du hàng năm đăng đỉnh, chi thứ gia tộc cũng vô cùng vinh quang, nhưng mỗi năm bốn đại giáo khu vẫn sẽ so đấu tàn khốc, có nghĩa hai gia tộc ai cũng không thể quá mức lạc hậu.

Lạc hậu, Đông giáo liền phải bị đánh.

Nhưng mấy năm nay, so với các giáo khu khác, Đông giáo đã ở vị thế bị đánh.

Du Việt vẫn luôn suy nghĩ, đó là bởi vì dòng chính Du gia y còn chưa lớn lên, bắt đầu từ năm nay, Đông giáo sẽ xoay người.

Họ Vạn tổn hại thì tổn hại một chút, nhưng tốt xấu gì cũng coi như có mặt mũi.

(dreamhouse2255)

Du Việt cơm nước xong, đi về phía Vạn Dương Trạch, "Hoa này ngươi bảo vệ cho tốt, trước khi tốt nghiệp có thể giúp ngươi nâng lên 1% phân hóa suất, bằng không ngày nào đó khảo thí tốt nghiệp Đế Đằng, ngươi lại bởi vì lực áp chế tin tức tố không đủ bị học đệ ép lưu ban, vậy ngươi liền mất mặt."

Vạn Dương Trạch ánh mắt ám ám, không nhìn ra hỉ nộ ai nhạc nói, "Ngươi quá kiêu ngạo, đừng để khai giảng liền bị té nhào."

"Ngươi cút cho lão tử." Du Việt hùng hùng hổ hổ tự mình cút trước.

Quả nhiên đã nói từ nhỏ đã không thích Vạn Dương Trạch mà.

Nha, trời sinh chanh chua.

Cảnh Hữu Từ đi theo Du Việt ra khỏi nhà Vạn Dương Trạch.

Y vẫn luôn đi theo sau Du Việt, ấp ấp úng úng, thoạt nhìn giống như có chuyện muốn nói.

Du Việt dừng chân lại nhìn y, "Làm sao vậy?"

Cảnh Hữu Từ lộ ra vẻ mặt khó xử, tay đào đào trong túi áo.

Du Việt vui mừng ra mặt.

Ai nha, đây là muốn thổ lộ.

(dreamhouse2255)

Nhưng y còn phải đi trường quân đội Đế Đằng, nào có thời gian yêu đương với Omega bên ngoài.

Bằng không khuyên Cảnh Hữu Từ đừng xúc động như vậy, vạn nhất chỉ là tạm thời thích thì sao, y cần cho Cảnh Hữu Từ cơ hội giảm xóc cùng hối hận.

Cảnh Hữu Từ thẹn thùng nói, "Du Việt, có thể giúp ta chuyển phong thư này cho Vạn Dương Trạch không? Không thì đợi sau khai giảng ngươi lại đưa, nói thế nào thì ta cùng hắn ít nhất cũng phải một tháng nữa mới gặp mặt được, ta hi vọng hắn có thể suy nghĩ kỹ, suy xét lâu một chút, ta không muốn nghe được kết quả quá nhanh."

"Cho...... Vạn Dương Trạch" Ngữ khí của Du Việt mang theo một tia khó có thể tin.

"Đúng vậy, cảm ơn ngươi, Du Việt, cũng cảm ơn những năm này ngươi cùng Vạn Dương Trạch chiếu cố ta." Cảnh Hữu Từ thẳng thắn nói.

Du Việt cảm thấy rất kỳ quái, đây là cảm giác bị phát thẻ người tốt?

Vì sao không phát cả cho Vạn Dương Trạch?

Du Việt: "Vậy ngươi đây là thổ lộ với Vạn Dương Trạch?"

Cảnh Hữu Từ đỏ hồng mặt, "Ừm."

"Vì, vì sao không suy xét ta một chút?" Du Việt không nghĩ ra y có điểm nào không bằng Vạn Dương Trạch, rõ ràng trước khi phân hóa y đối xử với Cảnh Hữu Từ tốt hơn Vạn Dương Trạch nhiều.

Cảnh Hữu Từ nhíu mày, "Chuyện này cũng cần hỏi vì sao sao? Phân hóa suất của ngươi không cao bằng hắn a."

Du Việt giận, "Sao ta lại không cao bằng hắn, ta là đệ nhất O......"

Tác giả có lời muốn nói:

Du Việt: Ta là đệ nhất O......

Vạn Dương Trạch: O?

Du Việt: Oh my god~ có vấn đề gì sao.

Vạn đồng học là cao nhân giám kỹ nữ.

(dreamhouse2255)
« Chương TrướcChương Tiếp »