Chương 28

Mà Trương Manh một mình phát ra bức thư xin lỗi kia càng khiến người sôi trào.

Ai cũng không nghĩ tới, nội dung của bức thư xin lỗi này căn bản đều do một Omega có lòng ghen tị bày ra.

Trương Manh tuy rằng không tính là nhân vật nổi danh của trường cao trung K, nhưng trong phạm vi nhỏ cũng được nhiều người biết tới.

Huống hồ hắn trước đây không lâu đã từng tỏ tình với Hàn Kiệt một lần.

Nhưng ai có thể nghĩ tới đã bị Hàn Kiệt cự tuyệt, liền hoàn toàn hư hỏng, cư nhiên coi trọng Lý Tường Húc, Lý Tường Húc là ai, mọi người tỏ ra căn bản không biết tới.

Mà điều này cũng không cản trở mọi người ăn dưa, nghe đâu Lý Tường Húc có người trong lòng, mà người trong lòng chính là Hòa Đào đang hẹn hò cùng Hàn Kiệt, Trương Manh bởi vì đố kị Hòa Đào, mới mở topic phát tán lời đồn, ý đồ phá hoại danh dự Hòa Đào.

Cuối cùng sở dĩ đứng ra xin lỗi, cũng bởi vì bị lương tâm cắn rứt, nói chung bức thư xin lỗi này cẩu huyết, xúi giục, mọi thứ đều không thiếu.

Trong nhất thời bùng nổ ở toàn bộ diễn đàn cao trung K.

Mà còn ở trong trường học tranh cãi xôn xao, sau đó trường học không thể không ra mặt, cắt bỏ topic trên diễn đàn, gửi cho người mở topic cảnh cáo nghiêm trọng mới coi như xong, đương nhiên đây là sau này.

Chỉ là hiện tại, sau khi Hòa Đào biết được chuyện này, liền biết Hàn Kiệt đã làm chuyện này.

Nghĩ đến tối hôm qua khi Hàn Kiệt nói anh có việc phải đi ra ngoài một chuyến, sau khi trở lại tâm trạng liền không tốt lắm.

Mà mong đợi trong mắt Hàn Kiệt tối hôm qua có lẽ là muốn cậu nói ra gì đi.

Mà cậu lại cố tình không nói gì.

Nghĩ đến đây, trong lòng Hòa Đào rất khổ sở.

Khi cậu sợ làm phiền Hàn Kiệt, Hàn Kiệt đã thay cậu giải quyết trước một bước.

Nhưng cậu lại không nói gì, còn tưởng rằng Hàn Kiệt sẽ không biết.

Hành vi cậu lừa mình dối người sẽ chỉ làm Hàn Kiệt cảm thấy cậu không đủ tin tưởng anh.

Anh có lẽ đã thất vọng về cậu rồi đi.

Tô Khả nhìn sắc mặt Hòa Đào trắng bệch sau khi nghe được tin tức, có chút không hiểu liền hỏi: "Cậu không phải chứ, chuyện đã giải quyết rồi, sao sắc mặt cậu lại trở nên kém như vậy?"

Hòa Đào nhìn về phía Tô Khả, trong lòng lúc này rất hối hận.

Cậu nghĩ quá nhiều, cho nên đã thật sự quên cảm nhận của Hàn Kiệt.

Vừa nghĩ tới Hàn Kiệt vì cậu yên lặng làm nhiều chuyện như vậy, cậu lại không nói gì với anh, liền hận không thể vượt thời gian trở về bóp chết chính mình.

o0o

Hàn Kiệt nhìn lướt qua topic, cảm thấy hiệu quả coi như không tệ.

Vỗ vai Trương Ngạo, bày tỏ khẳng định.

Chỉ có điều đối với anh mà nói, chuyện này cũng chưa tính đã giải quyết toàn bộ.

Quan trọng nhất là, ở bên Hòa Đào anh vẫn chưa có giải quyết.

Trong lòng tiểu Omega sợ gây thêm phiền phức cho anh, không phải thời gian một sớm một chiều có thể giải quyết chuyện này.

Vả lại trong này có lẽ cũng có công lao của chính anh.

Sớm biết sẽ có một ngày như thế, lúc trước anh nói cái gì cũng sẽ không nói một đằng nghĩ một nẻo nữa.

Hiện tại hoàn toàn phải quỳ xuống thay đổi sai lầm của chính anh phạm phải.

Hòa Đào nhịn mãi đến khi tan học, ở cửa lớp học nhìn thấy Hàn Kiệt thần sắc bình thường, trong lòng cảm thấy càng hổ thẹn hơn.

Hàn Kiệt đưa tay từ sau lưng cậu cầm lấy cặp sách của cậu, dường như phát hiện thần sắc Hòa Đào không đúng lắm: "Làm sao vậy?"

Hòa Đào nắm lấy tay áo của anh, nhỏ giọng nói: "Xin lỗi."

Đối mặt với lời xin lỗi xuất hiện đột ngột của Hòa Đào, Hàn Kiệt trong lòng thở phào nhẹ nhõm, chỉ là trên mặt không có biểu hiện ra, giả vờ khó hiểu mà nhìn cậu: "Đang tốt lành sao lại nói xin lỗi với anh?"

Ánh mắt Hàn Kiệt rất ôn nhu, cũng rất bao dung, điều này làm cho Hoà Đào đang nhìn anh chăm chú yên tâm không ít.

"Em không nên không nói với anh, em là, là sợ anh cảm thấy em rất phiền phức, em không muốn trở thành phiền toái của anh, nếu lúc nào cũng xuất hiện tình hình như vậy... Em sợ anh không thích em."

Hòa Đào nói một hồi liền không tự chủ đỏ cả vành mắt.

Hàn Kiệt đưa tay ôm cậu vào lòng: "Anh lúc nào nói qua em là phiền phức của anh, là anh cam tâm tình nguyện vì em làm bất cứ chuyện gì, hơn nữa anh làm sao lại không thích em." Cũng bởi vì quá thích, cho nên rất nhiều chuyện anh đều cẩn thận làm từng li từng tí một.

Hòa Đào tựa lên vai Hàn Kiệt, nghe Hàn Kiệt nói đến đây, chỉ cảm thấy được chính mình quả thật kém xa.

"Xin lỗi, em sau này sẽ không như vậy nữa."

"Đúng, thử tin tưởng anh nhiều một chút, em là Omega của anh, em không tin tưởng Alpha của mình, thì em còn tin tưởng ai?"

Hòa Đào gật đầu, còn muốn xin lỗi nữa, lại bị Hàn Kiệt che miệng lại: "Đừng cần nói nữa, em cũng chẳng có lỗi với anh, hơn nữa anh vẫn rất vui vì em bằng lòng nói với anh suy nghĩ của em, hi vọng em sau này cũng có thể như vậy."

"Em sau này sẽ không nói dối anh nữa."

"Được rồi, đi thôi."

Dỗ tốt Hòa Đào trong lòng Hàn Kiệt liền thả lỏng một chút, lúc tiểu Omega của anh nhẹ nhàng nói xin lỗi anh, thật sự khiến người ta đau lòng.

Lúc hai người từ trường học đi ra, không có chú ý tới xe dừng ở bên đường.

Lâm Hàn ngồi ở trong xe nhìn Hàn Kiệt nắm tay Omega, nhíu mày.

Kể từ hôm qua ý thức được phân lượng của Omega này trong lòng Hàn Kiệt, hắn liền đi điều tra.

Lúc biết được Omega này có một người ba Omega đang nằm trên giường bệnh khắp nơi đều cần dùng tiền, hắn liền tức muốn nổ phổi rồi.

Hắn thật sự không hiểu nổi dựa theo điều kiện của Hàn Kiệt, tại sao lại muốn tìm một Omega như vậy?

Hắn lập tức không khống chế được gọi điện cho Hàn Sâm mà Hàn Sâm dường như bị ngớ ngẩn vậy, cư nhiên nhắc nhở hắn đừng quan tâm việc không đâu.

Hắn nói thế nào đi nữa cũng là ba Hàn Kiệt, tại sao có thể nhìn con mình đắm chìm trong trụy lạc.

Cho nên hôm nay hắn mới xuất hiện ở đây.

Nghĩ muốn tìm cơ hội, gặp Omega kia một lần.

Nó không phải thiếu tiền sao, rốt cuộc hẹn hò với Hàn Kiệt hơn phân nửa cũng là vì tiền thôi.

Chỉ cần đem nó giải quyết, lúc đó Hàn Kiệt cũng sẽ thấy rõ sự thật, tiếp nhận sắp xếp của hắn.

Coi như con hắn không thích Trương Manh, cũng còn có Omega của những nhà khác có gia thế tốt chờ đợi con hắn.

Chỉ là hắn không nghĩ tới, Hàn Kiệt lại che chở Hòa Đào chặt chẽ như vậy.

Khiến Lâm Hàn hoàn toàn không có cơ hội tới gần.

Quả thực không biết con trai hắn rốt cuộc đã bị chuốc bao nhiêu thuốc mê.

Thật không dễ dàng chờ Hàn Kiệt từ dưới lầu nhà tiểu Omega kia rời khỏi, Lâm Hàn mới từ trong xe bước xuống.

Chỉ có điều bởi vì không biết nhà Hòa Đào ở đâu, chỉ có thể bỏ đi.

o0o

Lý Tường Húc từ khi bị Hàn Kiệt đánh một trận, liền sợ hãi.

Liên tiếp mấy ngày đều không có đi học, cha hắn thấy hắn như vậy, tức giận muốn đến trường học, lại bị Lý Tường Húc ngăn lại.

Nếu để cho cha hắn biết đến, hắn chỉ có thể so với bây giờ còn thảm hơn.

Chẳng qua khi hắn về trường học mới phát hiện, tình huống không chuyển biến tốt đẹp, trái lại càng làm hắn khổ sở hơn.

Ánh mắt của những người kia nhìn hắn quả thực làm cho hắn có chút muốn trốn đi khóc.

Quá tức giận, hắn liền chạy đi tìm Trương Manh.

Dù nói thế nào đi nữa, kẻ cầm đầu đều là Trương Manh.

Nếu không phải Trương Manh, thì hôm nay hắn làm sao sẽ biến thành bộ dạng này.

Trương Manh khi nhìn thấy thằng ngu Lý Tường Húc này xuất hiện ở cửa lớp của hắn, thiếu chút nữa phun ra máu.

Hai người bọn họ hiện tại căn bản đã trở thành tiêu điểm ở cao trung K.

Đừng nói bọn họ hiện tại không có gì cũng bị cho là có cái gì.

Vào lúc này người này lại còn dám chạy đến tìm hắn!

"Trương Manh, rốt cuộc xảy ra chuyện gì?" Thấy Trương Manh đi ra không nói gì, Lý Tường Húc cuối cùng chịu không nổi mới phá vỡ trầm mặc.

"Cậu còn không thấy ngại hỏi tôi xảy ra chuyện gì, nếu không phải chính cậu ngu xuẩn, thì có thể liên lụy đến tôi sao, còn có cậu không biết hiện tại xảy ra chuyện gì, cậu còn dám tới tìm tôi, cậu có phải điên rồi không?"

Tác giả có lời muốn nói:

Hàn Kiệt: Tiểu Omega nhuyễn manh của nhà tôi.