Chương 17

Bé Gà Béo tuy là mập mạp, nhưng là một loại hồn thú công kích, chỉ là công kích không cao, phòng ngự cũng kém, dễ bị gϊếŧ, đây cũng là lý do Việt Nhiên ghét bỏ nó.

Cơ mà có vài hồn thú sẽ hấp thụ bạo kích, khi được buff thêm một tầng bạo kích nữa, công kích có thể sẽ tăng lên gấp đôi.

Cậu mang theo một chút mong đợi này theo Khương Tiêu vào đấu trường, sau khi xếp được với đối thủ đầu tiên, cậu nhanh chóng buff thêm bạo kích cho bé Gà Béo rồi cho nó lao nhanh về phía đối phương.

Thấy bé Gà Béo như một con chim nhỏ phẫn nộ vỗ vỗ cánh nhỏ xông tới, hung hăng mổ đối phương một cái, mổ rớt 200 điểm HP.

Việt Nhiên: “…”

Cái em gái mày, chỉ có nhiêu đó máu thôi hả!

Đối phương là sát thủ, động tác nhanh lẹ tung ra hai chiêu.

Bé Gà Béo ‘éc’ một tiếng, cả thân thể biến mất, tèo.

Việt Nhiên: “…”

Bố mày đánh xong sẽ xách mày đi nấu canh!

Khương Tiêu tưởng tượng ra dáng vẻ tức giận của tiểu hồn sư, nét cười trên khóe miệng càng rõ ràng hơn: “Lui về sau một chút, bọn họ muốn gϊếŧ em.”

Việt Nhiên nghe lời lùi về phía sau, tiện thể triệu hồi ra Hồn Thú Tuyết khiến người ta cảm thấy lạnh lẽo.

Khương Tiêu cũng phối hợp với cậu dồn gϊếŧ người kia, nhẹ nhàng giành lại được ván này.

Việt Nhiên nói: “Còn đánh nữa không?”

Khương Tiêu nói: “Tùy cậu.”

Việt Nhiên nghĩ lại những tích phân cậu đã lãng phí, quyết định đánh thêm mấy ván nữa.

Khương Tiêu tất nhiên là không có ý kiến gì. Sau khi thăng cấp một bậc với cậu, anh bèn đề nghị dẫn cậu đi đánh phó bản để tìm một ít vật liệu. Việt Nhiên vừa khéo cũng không muốn gặp phải mấy dã đội kia nữa, cho nên rời khỏi đấu trường đi theo anh, bắt đầu gọi người trong bang hội, chuẩn bị đi đánh ván nhỏ năm người vừa mới mở.

Tần Tu Kiệt lập tức liếc mắt nhìn bạn tốt một cái: “Tìm trị liệu khác đi.”

Bang chủ của bọn họ mặc kệ công việc trong bang, mỗi ngày chỉ việc dẫn bọn họ đi đánh phó bản.

Bây giờ bang chủ chuyên tâm cung phụng ‘lão bà’, nhiệm vụ sắp xếp phó bản rơi xuống đầu phó bang chủ. Bản thân hắn muốn nhân cơ hội kéo Lê Hoa Vũ Vũ đi phó bản, vậy mà người ta lại nề hà kiếm cớ từ chối, chắc là muốn chờ bang chủ đánh xong đấu trường.

Khương Tiêu thừa biết lòng dạ nhỏ nhen của hắn, đơn giản “ừ” một tiếng, gọi BB Luyến, Không Cách và O Mạnh Nhất Vũ Trũ đến.

[Bang Hội] Quả Quả Nha: Bang chủ bang chủ, lúc đánh phó bản mười người nhớ gọi chúng tôi một tiếng ha~

[Bang Hội] > Lai Nhật Thương Khung: Hôm nay không đánh.

[Bang Hội] Kiều Tu Vũ: Bang chủ, vậy bọn em thì sao?

[Bang Hội] > Lai Nhật Thương Khung: Để Y Quan và Tâm Tự sắp xếp rồi, lát nữa cứ tìm bọn họ đi.

[Bang Hội] Tâm Tự Thành Tro: Trọng sắc khinh bạn, có lão bà rồi không quan tâm chúng tôi nữa [đốt thuốc]

[Bang Hội] > Lai Nhật Thương Khung: Ừ.

[Bang Hội] Tâm Tự Thành Tro: … Cậu còn cây ngay không sợ chết mà ừ nữa hả?

[Bang Hội] Y Quan Cầm: [cười khóc] Lại đây lại đây, tôi dẫn mấy người đi đánh, lát nữa tôi sẽ lập tổ.

[Bang Hội] Y Quan Cầm: Trị liệu Vũ Vũ có vào không?

[Bang Hội] Lê Hoa Vũ Vũ: Ừm.

Tần Tu Kiệt thực hiện được gian kế, cười híp mắt dẫn bọn họ đi.

Lúc này bọn người Kiều Tu Vũ với Quả Quả Nha vẫn còn ở đang trong phòng nhỏ trên YY.

Bọn họ đều tức giận đến nổi không kiềm chế được.

Trước đây bang chủ không thích dẫn người khác đi đấu trường, bình thường cơ hội duy nhất để bọn họ có thể chung với anh là theo chân anh đi đánh phó bản, bây giờ chút cơ hội đó cũng không còn nữa rồi.

Kiều Tu Vũ nói: “Vậy có nghĩa là sau này sẽ không dẫn chúng ta đi phó bản nữa à? Chỉ là giả bộ thôi mà, có cần đến mức đấy không?”

Quả Quả Nha cười lạnh: “Bây giờ là giả, tương lai thì không chắc.”

Hồ Ly nói: “Vậy chúng ta cứ trơ mắt nhìn như vậy à?”

Quả Quả Nha im lặng vài giây, nói: “Vũ Vũ, cậu hỏi thăm Y Quan Cầm một chút thử xem.”

Lê Hoa Vũ Vũ nói: “Ừ.”

Kiều Tu Vũ không rõ: “Tìm anh ta làm gì?”

Quả quả nha nói: “Hắn là người đầu tiên nhảy ra nói bang chủ có người yêu, có thể sẽ biết chút gì đó.”

Hồ Ly nói: “Thủy Vô Ngân bên kia thì sao? Tra được tên hàng giả kia có quan hệ gì với Thủy Vô Ngân chưa?”

Quả Quả Nha nói: “Tạm thời thì chưa.”

Bọn họ thảo luận một lát, thấy đồng đội đang gọi nhóm bọn họ, lúc này mới rời khỏi phòng nhỏ, cùng tiến vào kênh ngữ âm của đội ngũ.

Việt Nhiên và Khương Tiêu mà bọn họ vừa bàn tán lúc này mới đi đến phó bản, nhưng chưa đi vào, bởi vì lối vào đang có một đội người đang xếp thành hàng ngang, nhìn sơ qua danh hiệu trên đầu, tất cả đều là bang chủ.

[Phụ Cận] Đông Phong Tuyết: Chào bang chủ Lai Nhật Thương Khung, tôi có chút chuyện muốn hỏi cậu, thêm bạn tốt nhé?

[Phụ Cận] Thủy Vô Ngân: Tôi cũng vậy.

[Phụ Cận] Hoa Đào Đổi Rượu: Thêm tôi nữa.



Khương Tiêu nhìn một đống lời mời kết bạn, lần lượt nhấn đồng ý.

Sau một giây, âm thanh báo tin nhắn liền bắt đầu oanh tạc màng nhĩ, giống như là đang diễn hòa âm vậy. Anh nhanh chóng xem qua, phát hiện nội dung giống nhau, đều muốn kéo anh qua làm phó bang chủ.

Anh trả lời lại bốn chữ: Không có hứng thú.

Mấy vị bang chủ có chút tiếc nuối, nhưng không hề ép buộc, chỉ nói nếu như có thay đổi ý định thì hãy cân nhắc bọn họ, sau đó rời đi.

Có điều bề ngoài thì như vậy, bọn họ đã ngầm đem việc này giao lại cho người phụ trách lôi kéo phó bang chủ trong bang hội, sẵn tiện nhắc nhở thủ hạ để ý động tĩnh của các bang hội kia.

Thật sự là hết cách rồi, mặc dù bọn họ cũng biết mỗi người đều có chí hướng của riêng mình, nhưng muốn bang hội phát triển thì phải có nhân tài.

Nếu như bọn họ hỏi một lần xong rồi không quan tâm nữa, nhưng bọn người đối đầu kia thì lại ngấm ngầm nỗ lực tâm huyết, nhỡ đâu bị tên đối đầu nào đó lôi kéo được thật, chờ sau này đánh bang chiến hoặc đánh boss thế giới, người phải khóc chính là bọn họ, cho nên chung quy phải thử trước một lần mới được.

Bên Đông Phong Tuyết rất đơn giản, trực tiếp đi tìm Nguyệt thần.

Bởi vì trong bang hội của bọn họ, người duy nhất có chút liên quan với Bạch Cẩm Lý cũng chỉ có Nguyệt thần mà thôi.

Nguyệt Trầm nghe xong ý đồ của hắn, nói: “Cậu ấy không để ý đến mấy vụ phúc lợi của bang hội đâu. Cậu có đem vị trí bang chủ dâng cho cậu ấy thì cũng vô dụng, cậu ấy không muốn thì thôi đi, đừng lún sâu.”

Đông Phong Tuyết nói: “Tôi biết rồi.”

Nguyệt Trầm chỉ sợ gã ngoài miệng nói vậy, nhắc nhở: “Cậu phải biết được sự thật này, tránh gây ra rắc rối.”

Đông Phong Tuyết ngẩn ra: “Là sao?”

Nguyệt Trầm nói: “Đó là Liệt Phong.”

Đông Phong Tuyết im lặng một phút đồng hồ, nói: “Khoan, hình như tai nghe của tôi có vấn đề, là ai cơ?”

Nguyệt Trầm cười nói: “Liệt Phong.”

“…” Giọng nói của Đông Phong Tuyết khẽ run, “Nghĩa… Nghĩa là người bây giờ đang cầm tài khoản đó là Liệt thần sao?”

Nguyệt Trầm rất hiểu tâm lý của gã, nhưng vẫn phải phá vỡ ảo tưởng của gã: “Vẫn luôn là cậu ấy, chưa từng thay đổi, tất cả ân ái trên loa đều là do chính cậu ấy phát ra.”

Đông Phong Tuyết: “…”

Đờ mờ cái quy tắc như muốn đóng băng cả vụ trụ của Liệt thần đây sao!

Nguyệt Trầm cười nói: “Đã hiểu chưa, tuyệt đối đừng đến gần, tính khí của cậu ấy không tốt, nếu đạp trúng lông của cậu ấy thật, cậu tự hiểu đi.”

Đông Phong Tuyết hoàn hồn, rùng mình một cái.

Không nói đến thực lực của Liệt thần, chỉ nói đến sức hút của Liệt thần, chuyện này nếu thật sự bị lộ ra ngoài, mấy người hâm mộ chắc chắn sẽ chạy tới, bao gồm luôn cả bang hội của gã cũng sẽ có một nhóm người rời đi, thế lực của bang hội Bạch Cẩm Lý trong một giây sẽ có thể vọt tới hạng nhất toàn sever!

Gã liền vội vàng nói một tiếng đã biết, rút lại lệnh kéo người.

Mà mấy nhóm nhỏ kéo người của mấy bang còn lại thì đang họp để nghiên cứu đối sách, bên bang Phượng Tự, người chơi ID Đường Tâm Đường nghe thấy bạn trai nhắc tới Bạch Cẩm Lý tới nửa ngày, kinh ngạc nói: “Có phải là hỗ trợ Thân Hóa Thương Khung gì đó không?”

Phó bang chủ nói: “Ừm, em biết à?”

Đường Tâm Đường nói: “Biết chứ, anh nhớ lần em tìm anh mượn tài khoản đánh dã gϊếŧ người bị Thủy Vô Ngân chặn lại không? Người phải đối phó là Thân Hóa Thương Khung.”

Phó bang chủ kinh hãi.

Lúc trước hắn từng hỏi qua hai câu, biết được bang hội nhỏ này có khoảng một trăm người, vả lại cũng chỉ là diễn, người bị gϊếŧ lại là bạn tốt của bạn gái, nên không để ý, thì ra lại chính là Bạch Cẩm Lý!

Hắn lập tức kích động, nói chuyện muốn kéo người cho bạn gái, muốn để cô hỏi han bạn tốt bên kia xem có thể giúp được chút chuyện này không.

Đường Tâm Đường bĩu môi: “Lần trước em đã có xích mích với nó rồi.”

Phó bang chủ vội vàng dỗ vài câu, cũng cho thêm nhiều ưu đãi khác, cuối cùng bạn gái cũng đồng ý.

Kết quả sau khi nghe ngóng thì không thu được chuyện quan trọng gì, nhưng bọn họ biết được một chuyện lớn — đôi tình nhân nhỏ kia vậy mà lại là giả, mà rất có thể Thân Hóa Thương Khung là người của Thủy Vô Ngân, cũng khó trách lần trước Thủy Vô Ngân đến chặn đường mấy tài khoảng đánh dã của bọn họ!

Phó bang chủ nói: “Nếu Thủy Vô Ngân cho người nằm vùng, vậy còn đi thêm bạn tốt với bang chủ bọn họ làm gì?”

Đường Tâm Đường nói: “Chắc là phải giả vờ cho ra dáng, đánh lạc hướng chúng ta chứ sao?”

“Có lý,” Phó bang chủ cắn răng nói, “Thủy Vô Ngân này cũng thật là gian trá, không được, chúng ta phải nhanh chóng nghĩ ra cách loại trừ Thân Hóa Thương Khung!”