Chương 15: Cảnh báo

Tô Tịch Vãn lạnh lùng nhìn mọi người diễn kịch, trong đầu nghĩ thầm: Thật giả!

Cô vốn không muốn để ý những người này, nhưng mà cô nhìn vẻ mặt ghê tởm của đám người này, vẫn có chút không nhịn được vui sướиɠ khi người khác gặp họa nói:

“Tô Diệu Văn, tôi đã không còn bất cứ quan hệ gì với Tô gia, cho nên sau này đừng gọi tôi là chị, còn nữa!” Tô Tịch Vãn nói xong, nhìn về phía mấy nữ sinh bên cạnh Tô Diệu Văn nói:

“Các cô ở bên cạnh Tô Diệu Văn, phải chuẩn bị tốt sẽ gặp vận đen!”

Sau khi nói xong, Tô Tịch Vãn không để ý tới đám người này, bước đi ra ngoài!

Thực ra ở Tô gia, khi cô nhìn thấy Tô Diệu Văn lần đầu tiên đã nhìn ra được, trên đỉnh đầu Tô Diệu Văn này có sương đen quấn quanh, hơn nữa trên người còn treo hồn phách của một em bé.

Ồ, xem ra Tô Diệu Văn này trước khi được Tô gia tìm thấy, cũng không phải người tốt đẹp gì, nếu không trên người đã không dính líu tới nhiều nhân quả như vậy.

Nhưng mà đây cũng là chuyện Tô Tịch Vãn thích thấy nhất, tuy người Tô gia đối xử không tốt với cô, nhưng tốt xấu gì cũng khiến cô bình an lớn lên, cũng chính vì có phần nhân quả này, cho nên cho dù cô muốn làm gì Tô gia, cũng không thể ra tay một cách tùy tiện.

Nhưng mà hiện giờ Tô gia có Tô Diệu Văn này, Tô Tịch Vãn yên tâm hơn.

Hiện giờ không cần cô làm gì, Tô gia cũng sẽ vì Tô Diệu Văn mà gặp xui xẻo không ngừng, công ty cũng sẽ liên tục đi xuống sườn núi!

Tô Diệu Văn nghe thấy lời Tô Tịch Vãn nói xong, nếu dựa theo tính cách của cô ta trước khi tiến vào Tô gia, đương nhiên sẽ không hề cố kỵ chửi ầm lên, thậm chí còn ra tay với Tô Tịch Vãn.

Chẳng qua từ sau khi tiến vào Tô gia, cô ta phải luôn nói cho mình, hiện giờ cô ta đã là thiên kim đại tiểu thư chân chính của Tô gia, hơn nữa hiện giờ còn có người ngoài ở đây, cho nên cô ta không thể làm ra chuyện làm mất thân phận.

Vì thế Tô Diệu Văn cố nén lửa giận trong lòng, ra vẻ ấm ức nhìn bóng dáng Tô Tịch Vãn rời đi, làm bộ ảm đạm đáng thương.

Chị em tốt bên cạnh cô ta, phần lớn là vì thân phận thiên kim tiểu thư Tô gia của cô ta, muốn nịnh bợ lấy lòng cô ta cho nên mới luôn vây quanh cô ta.

Hiện giờ nhìn thấy dáng vẻ này của Tô Diệu Văn, đều tiến lên an ủi cô ta:

“Văn Văn à, cậu đừng đau khổ, Tô Tịch Vãn kia chính là không ăn được nho nên mới nói nho xanh mà thôi!”

“Đúng thế, cô ta ghen tị cậu là đại tiểu thư của Tô gia, mà cô ta thì rời khỏi Tô gia, trong lòng cô ta có chút khó chịu mà thôi!”

“Đúng thế, Văn Văn, khổ sở vì loại người như vậy, không đáng đâu. Cậu nghe cô ta nói kìa, còn nói cái gì mà bọn mình sẽ gặp xui xẻo, cô ta nói chuyện đúng là kỳ lạ, không biết có phải mắc bệnh tâm thần hay không?”



Tô Diệu Văn nghe người xung quanh cô một lời tôi một câu an ủi mình, tuy trên mặt vẫn duy trì biểu cảm đau khổ, nhưng mà trong lòng lại âm thầm đắc ý.

Cô ta không nhịn được cảm khái trong lòng, thân phận tiểu thư Tô gia này đúng là dùng tốt!

Đây là chuyện trước đây cô ta nằm mơ cũng không dám nghĩ tới.