Hà tất vì Lệ Thừa Trạch mà thương tâm như vậy?
Văn Kiều nằm trên giường nhìn biến hóa trong đáy mắt Lệ Viễn.
Đợi nhìn đủ rồi, mới rì rì mà nói, “Vì em phát hiện anh ta cũng không giống như trong tưởng tượng của mình.
Ân?
Lệ Viễn ngẩn ra.
không xác định được, “Nơi nào không giống?”
“Từ hành động tới thói quen.” Văn Kiều vẫn chậm chạp nói ra.
“hắn ta dùng một ngàn vạn, bao dưỡng một cô gái tên Vu An An kia, là vì muốn lấy tim để đổi cho em. Em...biết chuyện này sao?”
Văn Kiều, đáy mắt hiện lên điểm thất vọng cùng đau khổ khó mà nói hết.
Đúng vậy.
Nàng thông minh như vậy, giỏi giang như vậy.
Sao có thể không biết chuyện gì đây!
Sau khi nàng biết, lập tức giải trừ hôn ước với Lệ Thừa Trạch, cũng không nói ra sự thật với cha mẹ, lưu lại thể diện cho Lệ Thừa Trạch, thậm chí còn cứu mạng hắn...
Nàng thông minh lại can đảm, yêu ghét rõ ràng.
hắn lại nghĩ nàng là tiểu bạch thỏ nhu nhược mà đối xử, quả là hắn nông cạn rồi.
Nàng như vậy, mới là mê người nhất.
Trong lòng muôn vàn suy nghĩ, lại trong nháy mắt khôi phục bình thường.
một lần nữa nhìn nàng, chần chờ hỏi, “Vậy em có biết hắn ta còn..có quan hệ thân mật với Vu An An kia không?”
Vừa dứt lời, liền thấy đáy mắt nàng chứa đầy thất vọng cùng bi phẫn.
Hệ thống thấy vậy, yên lặng tán thưởng Văn Kiều.
Lão đại biết diễn thật! không làm minh tinh thật lãng phí a.
Lệ Viễn làm sao nỡ để nàng thất vọng như vậy, vội vàng thấp giọng, “May mắn em đã giải trừ hôn ước cùng hắn.”
Văn Kiều cắn môi gật đầu.
“Em...còn thích hắn ta sao?”
Văn Kiều không trả lời.
Thấy bộ dáng này, Lệ Viễn rõ ràng, nàng vẫn còn vài phần thích tên tiểu bạch kiểm kia. Chỉ là, lý trí bảo nàng nên rời xa Lệ Thừa Trạch.
Lúc này Văn Kiều lại lắc lắc đầu, rời tầm mắt, “Dù sao em cùng anh ta cũng không có quan hệ, có ở bên cô gái kia hay không, có quan hệ thân mật hay không cũng không còn liên quan.”
Quả nhiên đủ quyết đoán.
Liền tính tình cũ chưa dứt, cũng sẽ không cúi xuống nhặt chiếc giày rách nát.
Vui sướиɠ trong ngực như được lấp đầy, hắn phát hiện ra, chính mình không ngăn cản nổi tình cảm đối với cô.
Lão đại biết diễn thật! không làm minh tinh thật lãng phí a.
Lệ Viễn làm sao nỡ để nàng thất vọng như vậy, vội vàng thấp giọng, “May mắn em đã giải trừ hôn ước cùng hắn.”
Văn Kiều cắn môi gật đầu.
“Em...còn thích hắn ta sao?”
Văn Kiều không trả lời.
Thấy bộ dáng này, Lệ Viễn rõ ràng, nàng vẫn còn vài phần thích tên tiểu bạch kiểm kia. Chỉ là, lý trí bảo nàng nên rời xa Lệ Thừa Trạch.
Lúc này Văn Kiều lại lắc lắc đầu, rời tầm mắt, “Dù sao em cùng anh ta cũng không có quan hệ, có ở bên cô gái kia hay không, có quan hệ thân mật hay không cũng không còn liên quan.”
Quả nhiên đủ quyết đoán.
Liền tính tình cũ chưa dứt, cũng sẽ không cúi xuống nhặt chiếc giày rách nát.
Vui sướиɠ trong ngực như được lấp đầy, hắn phát hiện ra, chính mình không ngăn cản nổi tình cảm đối với cô