Editor: Shmily———————–
Lê Trà Trà buông di động.
Cô có chút tò mò, không hiểu sao Tiếu Nam lại nhắn tin hỏi cô vấn đề này?
Cô cúi đầu yên lặng xem tin nhắn của anh vài lần, suy nghĩ một lát, bắt đầu soạn tin nhắn: [Sao lại hỏi cái này?], nhưng còn chưa có gửi qua, Cố Điềm sau lưng đã hét lên, nói: “Cái… cái gì? Tớ không tin! Không có khả năng! Trà Trà.”
Lê Trà Trà hỏi: “Làm sao vậy?”
Cố Điềm xoay người, vẻ mặt phức tạp, nói: “Ách… Kỳ thật… cũng không có gì… Tớ chỉ là thấy được một tin bát quái, cảm thấy không quá có khả năng, nhất định là gạt người, qua mức kinh ngạc, sau đó mới thuận mồm gọi tên cậu.”
Lê Trà Trà từ trước tới nay rất biết quan sát những chi tiết nhỏ, ở chung với Cố Điềm hơn một tháng, liếc mắt một cái liền nhìn ra cô ấy đang không được tự nhiên.
Cô cũng không chọc thủng lời cô ấy nói: “Ừm, được, có chuyện gì gọi tớ.”
Cố Điềm gật đầu.
Lê Trà Trà yên lặng đếm ở trong lòng.
1, 2, 3.
Quả nhiên, Cố Điềm bên kia lại nhẹ nhàng gọi cô một tiếng: “Trà Trà ơi…”
Cô xoay người hỏi: “Hử? Sao thế?”
Cố Điềm vẫn mang vẻ mặt phức tạp, cắn môi, một bộ dáng muốn nói lại thôi. Lê Trà Trà vẫn kiên nhẫn chờ. Một lát sau, rốt cuộc thì Cố Điềm cũng hạ quyết tâm, cắn răng, thật cẩn thận nhìn Lê Trà Trà, nói: “Tớ có chuyện muốn nói với cậu, cậu nghe xong nhất định không được buồn đâu đấy.”
Lê Trà Trà nói: “Được, cậu nói đi, tớ không buồn đâu.”
Cố Điềm quay laptop qua, mở một bài viết, nói: “Là bài viết có liên quan tới hội trưởng club của cậu, cậu cũng biết đó, Tiếu Nam trong trường chúng ta được coi là nhân vật phong vân, từ sau khi cạo râu, độ chú ý liền được tăng cao hơn rất nhiều. Mọi người đều rất tò mò bạn gái của anh ấy sẽ là cái dạng gì, trên diễn đàn trường học còn có bài viết thảo luận về bạn gái của Tiếu Nam…”
Lê Trà Trà nhìn qua, bài viết chỉ có ngắn ngủi vài câu nói.
……….
[Các cậu đoán xem tôi ở cửa hàng trang sức nhìn thấy ai nào? Tiếu Nam đó! Anh ấy đi mua một đôi hoa tai! Là hoa tai Pikachu! Tiếu học trưởng luôn độc thân của chúng ta đã thoát kiếp FA rồi sao? Là chị gái tiểu thư nào có bản lĩnh như vậy?]
Hình minh họa bên dưới chính là ảnh Tiếu Nam cầm đôi hoa tai Pikachu đi tính tiền.
Ảnh chụp chụp đến vô cùng rõ ràng, hẳn là người chụp ở ngay bên cạnh.
Lê Trà Trà cẩn thận nhìn vài lần, nhận ra cửa hàng trang sức này chính là cửa hàng ngay bên dưới rạp chiếu phim hôm đó cô với Tiếu Nam đi xem, quần áo anh mặc trên người cũng giống với hôm đó y như đúc. Chẳng qua Lê Trà Trà cũng không quá xác định, quần áo Tiếu Nam đều na ná như nhau, anh đối với màu đen có sự yêu thích sâu sắc, áo phông thuần một màu đen, ở cái góc độ chụp này chỉ có thể nhìn thấy màu đen của áo chứ không thấy họa tiết gì ở trên áo cả. Hơn nữa bộ quần áo này hôm trước gặp ở canteen anh cũng mặc, cho nên cũng không xác định chắc chắn có phải cái ảnh này chụp cùng một ngày đi xem phim kia không.
Lúc này, Cố Điềm lại nói: “Mà hôm nay, Weibo của Vương xinh đẹp của post một bức ảnh.”
Cô ấy lấy di động mở Weibo của Vương xinh đẹp ra.
……….
[Món quà thật đáng yêu! Cảm ơn {tym} {tym} {tym}]
Hình bên dưới chính là hình selfie của Vương xinh đẹp, tóc mái đọc vén ra sau tai, để lộ đôi hoa tai hình Pikachu.
………
Vương xinh đẹp đã từng đăng quang ngôi vị hoa hậu giảng đường, chắc chắn nhan sắc cũng không kém, lại còn là thành viên của hội học sinh, còn là người chủ trì cho buổi văn nghệ của tiệc tối, là tâm phúc của trường học, cũng có không ít nam sinh quỳ gối dưới váy cô ta. Weibo cũng coi như có chút nhân khí, mỗi lần đăng bài, lượng người chia sẻ cũng có thể đạt lên con số hàng trăm.
Hiện giờ cô ta đăng một bài Weibo như vậy, bên dưới đều bình luận hỏi xem có phải cô ta có bạn trai rồi hay không.
Vương xinh đẹp chỉ trả lời một bình luận trong đó.
[Đào Đào ghen tuông ha ha: Tiếu Nam cũng mua một đôi khuyên tai Pikachu, cái này là anh ấy tặng sao?]
[Girl Ngữ Yên trả lời Đào Đào ghen tuông ha ha: Ai nha, không phải đâu, làm sao có thể chứ, thật sự không phải mà. { thẹn thùng }{ thẹn thùng }{ thẹn thùng }]
……
Có 78 người bình luận, Vương xinh đẹp lại chỉ rep lại duy nhất một người này.
Cố Điềm nói: “Biết nghệ thuật ngôn ngữ Trung Hoa chứ? Đây chính là nó đó! Đừng nhìn thấy cô ta mỗi một câu đều phủ nhận, nhìn đằng sau mà xem, còn thêm ba cái icon thẹn thùng như vậy, ý vị rất thâm trường đó. Hơn nữa mấy hôm trước còn có người nhìn thấy hai người họ đi ra từ một cái canteen, còn có hôm Tiếu Nam đi thực nghiệp, Vương xinh đẹp đứng ở bên ngoài chờ mấy tiếng đồng hồ liền. Hiện tại bọn họ đều đang truyền miệng nhau, nói Tiếu Nam với Vương xinh đẹp đang hẹn hò yêu đương…”
Cô ấy đánh giá biểu tình của Lê Trà Trà.
Ngày hôm đó ở canteen số ba, cô ấy nhìn ra được quan hệ của hai người này có điểm không bình thường.
Lê Trà Trà nhẹ nhàng cười một cái, nói: “Việc riêng của hội trưởng, tớ cũng không rõ lắm.”
Cố Điềm hỏi: “Cậu có buồn không?”
Lê Trà Trà vẫn nhẹ nhàng cười: “Không có mà.”
Cố Điềm nhẹ nhàng thở ra, nói: “Vậy là tốt rồi, nếu Tiếu Nam thật sự yêu đương với Vương xinh đẹp, đó chính là mắt anh ta mù rồi!”
Lê Trà Trà nói: “Tớ đọc sách tiếp đây, có chuyện gì thì cứ gọi.”
Cô lại trở lại trên ghế một lần nữa, ấn sáng màn hình di động, bên trên là khung thoại WeChat với Tiếu Nam. Cô trầm mặc nhìn nhìn, đem câu [Sao lại hỏi cái này?] xóa đi.
……….
Tối ngày hôm sau, Lê Trà Trà có một tiết học tự chọn ~ tiếng Nhật.
Cố Điềm rất ghét học mấy loại ngôn ngữ này, nhìn thấy 50 âm đồ chằng chịt liền từ bỏ ý định cùng đi học với Lê Trà Trà, liền chọn môn tự chọn điện ảnh không cần kiểm tra vào cuối kỳ. Hai người ở canteen ăn cơm chiều xong, liền đường ai nấy đi, từng người đi vào hai phòng học tự chọn khác nhau.
Lê Trà Trà đi học từ trước tới nay đều thích ngồi hai hàng đầu tiên.
Nói chung thì cơ hồ là không có ai ngồi ở hàng thứ nhất cả.
Cô lựa chọn ngồi hàng thứ nhất, có năm chỗ ngồi, cô liền chọn chỗ gần bục giảng nhất. Cơ hồ là vừa ngồi xuống liền có người hỏi cô: “Trà Trà, bên cạnh cậu có người không?”
Lê Trà Trà nâng mắt nhìn qua.
Là bạn học trong lớp của cô, cũng chọn học môn tiếng Nhật cho giờ tự chọn, hình như là họ Vương, mấy tiết tự chọn tiếng Nhật trước đều thích ngồi bên cạnh cô. Vị bạn học Vương này học tiếng Nhật không tồi, nhìn ra được là trước kia học rất chắc.
Đây là ấn tượng duy nhất của Lê Trà Trà đối với bạn học Vương này.
Cô lắc đầu.
Bạn học Vương ngồi xuống, cười tủm tỉm nói: “Học thuộc 50 âm đồ chưa? Tiết này giáo sư sẽ kiểm tra đó.”
Lê Trà Trà nói: “Thuộc rồi.”
Bạn học Vương lại nói: “Cũng đúng, trí nhớ cậu tốt như vậy, 50 âm đồ khẳng định không làm khó được cậu. Tớ còn nghĩ nếu cậu không thuộc được, tớ sẽ dạy cho cậu một cách học rất thú vị…”
Lê Trà Trà nói: “Không cần đâu, cảm ơn cậu.”
Bạn học Vương cười ngây ngô: “Đừng khách sáo, mọi người đều là bạn học cùng lớp, Điền Siêu Cương tớ vẫn luôn thích giúp đỡ mọi người, chỉ cần bạn học nhờ, tớ nhất định sẽ giúp tận tình!”
Thấy Lê Trà Trà hơi hơi chớp mi, Điền Siêu Cương cho rằng lời nói của mình đã khiến cô động tâm! Nội tâm hắn mừng thầm, lại vỗ ngực nói: “Trà Trà, về sau cậu có yêu cầu gì, cứ việc gọi tớ.”
Lê Trà Trà đang muốn mở miệng nói chuyện, lại nghe thấy tiếng 'ồ' lớn vang lên trong phòng học.
“… Kia không phải là Tiếu Nam sao?”
“Là cái người học năm ba kia?”
“Phải phải phải, là cái người không cần học cũng có thể về nhà kế thừa gia sản hàng tỉ ấy!”
“Người thật so với ảnh chụp đẹp trai hơn nhiều.”
“Cảm giác hormone nam tính muốn bạo!”
….
Lê Trà Trà nghe thấy, có chút ngạc nhiên, cô xoay người nhìn lại.
Cửa sau phòng học không biết từ khi nào xuất hiện một bóng người quen thuộc, đúng là Tiếu Nam trong miệng các bạn học. Anh đứng ở cửa sau, ánh mắt nặng nề như đang tìm kiếm cái gì đó, không bao lâu sau, liền đối diện với tầm mắt của cô.
Anh chân dài bước tới, ở trước mắt bao nhiêu người đi về phía hàng đầu tiên.
Chỗ ngồi cạnh cửa sổ không có ai ngồi, anh liền trực tiếp ngồi xuống, vừa lúc cách Lê Trà Trà một khoảng lối đi nhỏ.
Lê Trà Trà ngạc nhiên: “Hội trưởng?”
Tiếu Nam lơ đãng liếc cô một cái, lại nhìn Điền Siêu Cương ở bên cạnh cô. Lê Trà Trà không biết có phải ảo giác hay không mà cứ có cảm giác ánh mắt Tiếu Nam lạnh đi vài phần. Anh nhẹ nhàng, bâng quơ nói: “Dự thính.”
Lê Trà Trà càng kinh ngạc.
…. Đàn anh năm ba sao tự dưng lại đi dự thính lớp tiếng Nhật!
Lúc này, Điền Siêu Cương gọi cô một tiếng: “Trà Trà.”
“Hả?”
Điền Siêu Cương mở sách tiếng Nhật ra, hỏi: “Bài này làm thế nào vậy? Tớ cũng không rành lắm, có thể xem bài của cậu có được không?”
Lê Trà Trà rất nguyện ý giúp đỡ bạn học cùng lớp, cho nên lấy một quyển sách giáo khoa từ trong cặp ra, đưa cho Điền Siêu Cương.
Điền Siêu Cương mở sách giáo khoa, cảm thán: “Trà Trà, chữ cậu đẹp thật đấy! Lúc cậu nói tiếng Nhật, nghe đáng yêu cực, y như mấy người l*иg tiếng cho anime Nhật Bản ấy.”
Đối thoại của hai người bay tới trong tai Tiếu Nam.
Tiếu Nam cứng rắn quay đầu, cứng rắn liếc nhìn hai người một cái, lại cứng rắng quay về chỗ cũ.
Một lát sau, anh đột nhiên gọi: “Lê Trà Trà.”
Lê Trà Trà: “Dạ?”
Tiếu Nam: “Tôi không mang sách, cô qua đây.”
Điền Siêu Cương nói: “Bạn học, nếu không thì xem sách của tôi…” Còn chưa có nói xong, Tiếu Nam liền đánh gãy: “Tôi không quen cậu, Lê Trà Trà, lại đây.”
Không ngờ, Lê Trà Trà lại đưa sách của mình cho Tiếu Nam, người cũng không nhúc nhích, ngữ khí cũng có chút cứng rắn: “Sách cho anh, em xem cùng với bạn học Vương.”
Điền Siêu Cương: “A… tớ họ…”
Chữ “Điền” còn chưa nói ra khỏi miệng, Tiếu Nam trực tiếp cầm sách của Lê Trà Trà đi tới bên cạnh Điều Siêu Cương, nói: “Họ Vương, tránh ra.”
Điền Siêu Cương: “Tôi họ……”
Lê Trà Trà: “Anh dựa vào cái gì yêu cầu bạn học Vương tránh ra?”
Tiếu Nam liếc cô, lúc này mới ý thức được tiểu cô nương hôm nay có vẻ khác với bình thường. Biểu cảm trên mặt vẫn vậy, thế nhưng lại có một chút khác biệt không nói rõ được. Ngữ khí của anh mềm xuống, nói: “Giáo sư sắp tới rồi.”
Lúc này Lê Trà Trà mới ý thức được cô vốn dĩ đang ngồi ở hàng đầu, hơn nữa Tiếu Nam lại quá gây sự chú ý, lúc này mọi người trong lớp đều đang nhìn bọn họ.
Lê Trà Trà cầm sách của mình, đi qua bên chỗ gần cửa sổ ngồi.
Tiếu Nam cũng đi theo.
Điền Siêu Cương yếu ớt ngồi tại chỗ nói một câu: “Tôi không phải họ Vương, là họ Điền mà.”
Nhưng mà, đã không còn ai phản ứng hắn nữa.
Nhóm quần chúng ăn dưa đều là một bộ dáng hứng thú bừng bừng, còn có người ở trên diễn đàn trường đăng một bài viết ~
[Khϊếp sợ! Lão đại Tiếu Nam cùng hoa hậu giảng đường được đề cử, Lê Trà Trà, cãi nhau!]
Qua một cái bài viết, nội dung liền biến hóa không thể ngờ ~
[Các người! Chưa bao giờ! Gặp qua! Lão đại Tiếu Nam!]
[Đối với nữ sinh không hề để lộ ra sắc thái của một lão đại, hơn nữa ngữ khí còn rất nhẹ!]
[Như! Đang! Dỗ! Lê Trà Trà.]
Địa điểm: Tòa nhà 201.
Nhanh nhanh đến xem, chỗ ngồi dự thính không nhiều lắm! Nhanh nhanh kẻo hết chỗ!
————-
Editor: Đọc tới chỗ này tự dưng lại nhớ tới Tiêu Nại tới dự thính lớp học lịch sử của Bối Vi Vi!!