Chương 18

Sau khi Khương Ninh ăn xong bữa tối do Trịnh Nhã Nam nấu, cô vẫn không có tinh thần gì, trở về phòng ngủ khi còn rất sớm.

Trịnh Nhã Nam nhận thấy con gái mình có điều gì đó không ổn. Mấy ngày nay, Ninh Ninh làm gì cũng rất nhiệt tình, có thể nói là xắn tay áo lao về phía trước, nhưng hôm nay lại như bị đả kích thật lớn, hệt như một quả cà tím phơi sương giá.

Trịnh Nhã Nam có chút lo lắng, không kìm được mà đẩy cửa đi vào cùng với cô: "Làm sao vậy? Cãi nhau với bạn hả?"

Khương Ninh cảm thấy mình đã lớn rồi mà còn làm nũng với Trịnh Nhã Nam thì quá xấu hổ, nhưng lại tự nhủ bây giờ mình thực sự đã trở lại năm mười bốn tuổi, làm gì cũng chấp nhận được. Cô ôm eo Trịnh Nhã Nam, muốn kể hết mọi chuyện về Yến Nhất Tạ.

Song khi lời nói đến đầu môi lại trở thành: “Hình như con làm hư mọi chuyện rồi."

Mặc dù Trịnh Nhã Nam không biết chuyện gì đã xảy ra, nhưng bà biết Khương Ninh từ nhỏ đã là một đứa trẻ không có ý định xấu. Bà xoa đầu Khương Ninh, nói: "Nhưng ý định ban đầu của con là tốt đúng không? Chỉ là con quá lỗ mãng, lúc làm việc không tính đến hậu quả."

Khương Ninh chua xót sống mũi, gật đầu.

Vốn dĩ gần đây anh bạn trẻ đó đã tiếp nhận cô và định làm bạn với cô, nhưng hiện tại lại vì sai lầm của chính mình mà mọi chuyện lại trở về điểm ban đầu.

Khương Ninh cảm thấy rất thất bại.

“Vậy thì tại sao không thành thật một chút, kiên trì lâu hơn một chút?” Trịnh Nhã Nam nói: “Tóm lại, chỉ cần con biết rằng mình đang làm chuyện đúng đắn thì đừng bỏ cuộc giữa chừng."

Khương Ninh bực bội nói: "Nhưng mà, con lo là con càng tới gần cậu ấy thì cậu ấy sẽ càng khó chịu với con."

“Xem ra người bạn này thật sự rất quan trọng đối với Tiểu Khương Ninh của chúng ta, lại có thể khiến cho Tiểu Khương Ninh không sợ trời không sợ đất mất tự tin.” Trịnh Nhã Nam gõ nhẹ vào mũi Khương Ninh, vờ như không có việc gì mà hỏi dò: “Là Hứa Minh Dực hả?"

Khương Ninh lập tức bất lực nói: "Không phải, không phải cậu ta đâu. Mẹ, mẹ đừng đoán lung tung. Là con gái."

Bấy giờ Trịnh Nhã Nam mới có chút nhẹ nhõm...

Nếu Khương Ninh nói rằng người bạn đó là con trai thì bà sẽ thực sự nghi ngờ liệu có phải Khương Ninh đang yêu sớm hay không.

Bởi vì từ nhỏ Khương Ninh đã rất cởi mở, Trịnh Nhã Nam hiếm khi thấy Khương Ninh quan tâm đến ai đó nhiều như vậy.

Mà xác thực con bé cũng quan tâm đến Hứa Minh Dực, từ nhỏ đến cứ mãi chạy sau mông Hứa Minh Dực, nhưng mà trước kia nếu Hứa Minh Dực có gì bất hòa với cô, thì cô hoặc là phủi mông chạy lấy người, hoặc là xông lên ném bùn vào người Hứa Minh Dực, chứ sẽ không vì chút việc nhỏ này mà đau lòng, buồn bã.

... Hơn nữa, Khương Ninh thậm chí có thể không nhận thấy loại tình cảm quan tâm này.

Có Trịnh Nhã Nam an ủi, tâm trạng của Khương Ninh tốt hơn rất nhiều.