Chương 10

Chờ bột khoai tây cùng thêm với giấm chua cùng va chạm với nhau, hương vị sẽ càng thêm mê người!

Không đúng, bột khoai tây còn vẫn chưa nấu xong, thì đã có hai gã học sinh từ đâu thò đầu vào cửa nhìn: "Thẩm tử, ngài đang làm món gì vậy, cũng thơm quá đi mất?"

Nghe động tĩnh, Phú thẩm quay đầu lại nhìn, sau đó liền nở nụ cười: "Ta vừa nghe đã biết là ai, các ngươi chính là hai con mèo tham ăn, mau vào đi.”

Sau khi gọi người vào, bảo bọn họ ngồi xuống phía trước, lúc này Phú thẩm mới đi tới nhỏ giọng hỏi Tiêu Niệm Chức: "Món này, có thể nấu nhiều thêm một chút nữa không?"

Nói xong sợ Tiêu Niệm Chức sẽ suy nghĩ gì đó, Phú thẩm đã nhanh chóng nói: "Không thể để cho bọn họ ăn không được, phải để cho bọn họ trả tiền.”

Phú thẩm nhỏ giọng giải thích một chút, Quốc Tử Giám sẽ cung cấp miễn phí thức ăn cho các học sinh một ngày ba bữa, nhưng không tính cả ăn khuya.

Cho nên, muốn ăn khuya, nhất định phải để cho họ trả tiền!

Tiêu Niệm Chức cũng không nghĩ tới, nhanh như vậy đã có thùng vàng đầu tiên, trong lòng nàng càng thêm vui vẻ, tuy nhiên trên mặt vẫn giữ biểu cảm khiêm tốn giống như lúc trước: "Ta chỉ là nấu thêm hai nắm miến mà thôi, cũng không tiện đòi tiền của họ.”

Phú thẩm đẩy nàng một cái: "Đứa nhỏ ngốc, đưa tiền cho chúng ta thì chúng ta nhận, làm sao có thể làm không công được.”

Nghe bà nói như vậy, lúc này Tiêu Niệm Chức mới ngoan ngoãn gật đầu: “Được, vậy ta sẽ nghe lời thẩm thẩm.”

Phú thẩm sau khi được dỗ, gương mặt cũng càng thêm hớn hở, thỉnh thoảng sẽ nhìn quanh nồi một chút.

Lúc nước sôi, Tiêu Niệm Chức dùng muỗng lớn để vớt thù du và hạt tiêu trong nồi ra.

Hạt tiêu có vị rất tốt, nhưng khi ăn, nếu cắn phải một miếng thì...

Cảm giác vật kia sẽ nổ tung ở trong miệng, làm cho người ta thật lâu mới có thể quên được.

Tiêu Niệm Chức cũng sẽ không muốn nhìn bọn họ chịu khổ như vậy!

Vừa thấy Tiêu Niệm Chức vớt hạt tiêu ra, đổ vào thùng rác ở bên cạnh, Phú thẩm vội ngăn cản: "Này này này, đó chính là hạt tiêu mà!"

Mặc dù biết thứ này rất quý giá, nhưng Tiêu Niệm Chức lại cảm thấy, dùng xong thì cũng không cần phải giữ lại, cho nên nàng liền gật đầu: "Đúng vậy, nhưng nếu đã dùng qua, mùi vị đều đã bị ép sạch sẽ."

Nghe nàng nói như vậy, Phú thẩm cũng chỉ lưu luyến nhìn thêm hai lần, sau đó mới quay đầu đi không ngăn cản thêm nữa.

Động tác của Tiêu Niệm Chức vẫn không dừng lại, vớt xong cặn bã, lại cho thêm rau xanh và miến vào để nấu cùng với nhau.

Đợi đến khi nước sôi, lại dựa theo tỉ lệ 3:1, cho đường trắng cùng giấm thơm vào.

Giấm thơm kết hợp với nhiệt độ cao, mùi vị lại tiếp tục hòa quyện vào nhau, lại càng thêm kí©h thí©ɧ!