Chú thích
(1). Thiên tạo địa thiết: Trời đất tạo nên (một đôi trời sinh).
Hoa Chi về nhà dặn dò tướng công một tiếng rồi chạy tới bên Thẩm Vãn Tịch hỗ trợ, bởi vì trên đùi Thẩm tẩu tử có vết thương không tiện ngồi xổm trên mặt đất nên nàng liền chủ động giành lấy các công việc tạp vụ như nhổ hành lá, múc nước và nhóm lửa. Còn các thao tác nấu ăn thật sự thì phải do Thẩm Vãn Tịch tự mình làm.
Một lát sau, Tống Oa Oa cũng đã hái măng xong quay về. Thẩm Vãn Tịch ngay lập tức cắt miếng thịt ba chỉ và măng ra, sau đó cho dầu vào chảo đun nóng rồi đem thịt ba chỉ đã nấu chín bỏ vào xào cho tới khi thịt ngả vàng mới vớt ra. Tiếp theo nàng cho thêm vài viên đường phèn vào thành nước đường, bỏ thịt và măng lúc này xử lý xong vào chảo, rồi cho thêm hành lá, gừng, rượu nấu ăn, nước tương và các loại gia vị khác, cuối cùng đậy nắp nồi lại và hầm trên lửa nhỏ.
Món thịt hầm phải tốn ít nhất một canh giờ, nhân lúc chờ đợi này thì nàng bắt đầu bận rộn làm các món ăn khác.
Tống Oa Oa nhìn mà nuốt nước miếng, tích cực đề nghị để bản thân hắn canh chừng nồi bởi vì khi mở nắp ra thì hắn có thể nếm được ngụm canh đầu tiên, Thẩm Vãn Tịch cười đồng ý.
Thật ra trứng vịt muối mà Hoa Chi mang tới cũng không được ướp quá tốt, lòng đỏ tương đối thực, sau khi bóc ra không có dầu đỏ bốc ra ngoài, bất quá mùi vị vẫn rất thơm.
Hoa Chi đi rửa rau ở trong viện xong trở về liền thấy Thẩm Vãn Tịch lấy ba quả trứng vịt muối nhưng không dùng lòng trắng trứng mà chỉ lấy lòng đỏ trứng muối cho vào trong cối đá mài ra.
Trong lòng nàng không khỏi níu kéo, trước kia trứng vịt muối đều là thứ tốt mà người nông dân không nỡ ăn, thỉnh thoảng lúc ăn cháo cả nhà mới chia nhau ăn một cái, nàng chưa từng thấy qua cách làm như vậy, nghiền nát thì ăn như thế nào đây?
Nhưng hai tay của Thẩm Vãn Tịch rất nhanh nhẹn, dáng vẻ vô cùng thuần thục. Hoa Chi tò mò nhìn nàng không nhịn được hỏi: "Tẩu tử, đây là món gì vậy? "
Thẩm Vãn Tịch vừa nghiền lòng đỏ trứng vừa nói: "Sáng nay Vân Hoành mua một miếng đậu hũ, ban đầu ta muốn dùng nó và rau dại để làm một món canh chay, vừa vặn ngươi mang trứng vịt muối tới đây nên ta liền muốn làm một món canh đậu hũ lòng đỏ trứng cho các ngươi nếm thử."
Đậu hũ lòng đỏ trứng? Cho tới bây giờ Hoa Chi cũng chưa từng nghe qua tên món ăn này, nhưng nàng đã ngửi thấy mùi thơm phát ra từ cối mài, trực giác của nàng cho biết món ăn này nhất định sẽ vừa tươi vừa mềm, tẩu tử khéo tay như vậy chắc chắn sẽ không thất thủ.
Gần chạng vạng tối, Chung Đại Thông dẫn đầu chạy tới, đầu tiên là vào phòng bếp đi dạo một vòng, hít mạnh một ngụm thịt thơm rồi mới đi đến nhà chính buông cung tiễn xuống.
Trước đó nghe Hoa Chi trở về nói cơm tối đến nhà Vân Hoành ăn. Hôm nay sẽ do tiểu tẩu tử chuẩn bị cơm, hắn liền bắt đầu chờ mong. Vừa nghĩ tới tư vị tươi ngon của canh hầm chim nhạn lần trước, cả người hắn hưng phấn giống như người điên, thèm thuồng không chịu được.
Buổi chiều hắn chạy khắp nơi trên núi, thấy nửa ngày cũng không có thu hoạch gì liền không muốn tốn thời gian nữa, tranh thủ trước khi trời tối nhanh chân chạy tới đây.
Quả nhiên trong nhà tẩu tử đang bốc khói bếp, phòng bếp đầy mùi thịt măng mùa xuân.
Chung Đại Thông đã trở về nhưng Vân Hoành vẫn chưa.
Đáy mắt Thẩm Vãn Tịch trầm thấp chợt lóe lên, lập tức gọi hắn vào trong phòng ngồi, sau đó Hoa Chi hỏi trước: "Vân đại ca không cùng chàng trở về sao?"
Chung Đại Thông điên cuồng uống một ngụm trà, nghỉ ngơi nói: "Hai ngày nay Vân Hoành đều ngồi xổm canh chừng một con gấu mù, căn bản đêm nay không trở về, bất quá ta nói với huynh ấy đêm nay tẩu tử mời chúng ta đến nhà ăn cơm, đoán chừng qua một lát nữa sẽ về đến nhà."