Để giảm nguy cơ phá sản của Khương Thị, Khương Hòa Lục buộc phải lấy lòng Nhị thiếu nhà họ Thẩm, làm người thế thân trong lòng anh, đóng giả làm kiểu trà xanh mà anh thích.
"Đến cái nắp chai cũng không mở được, em thật ngốc mà."
"Thật ngưỡng mộ những cô gái mập mạp đó, không giống em, mỗi lần nổi gió lại sợ bị thổi bay."
Duy trì hình tượng nhân vật rất thuận lợi.
Lại xem nhẹ đối thủ cạnh tranh lớn nhất trên sự nghiệp của Thẩm nhị thiếu --- Thái tử gia nhà họ Thời, Thời Hoài Kiến.
Vô tình Khương Hòa Lục bị vị đại gia này bắt gặp ngậm điếu thuốc trong miệng đang cầm điện thoại chơi Timi, buột miệng một câu "Mẹ nó".
Hoàn toàn không xứng với bộ dạng giả vờ ngây thơ thuần khiết ngày thường.
Dưới ánh mắt sâu xa nhìn chăm chú của người đàn ông, cô lặng lẽ lấy thuốc ra, ngượng ngùng hỏi: "Tôi nói cái này là kẹo, ngài... tin không?"
"..."
-
Sau này, vì chọc giận Thẩm nhị thiếu mà Khương Hòa Lục bị vệ sĩ của anh phạt quỳ dưới tuyết, đầu gối lạnh cóng, hốc mắt ửng đỏ.
Đêm khuya, một chiếc Rolls Royce xuyên qua đám người.
Sau khi xuống xe, Thời Hoài Kiến cầm cây dù đen bước tới bên cạnh Khương Hòa Lục, thay cô cản bông tuyết rơi xuống, giọng nói trầm thấp:
"Làm người thế thân của người khác chẳng có ý nghĩa gì, chi bằng làm vợ anh nhé?"
-
Tin tức hôn lễ của nhà họ Thời vừa truyền ra, mọi người đã thổn thức, thủ đoạn quyến rũ Thái tử gia của Khương Hòa Lục thực sự cao tay.
Trong một lần phỏng vấn, người họ Thời nào đó thẳng thắn: Tôi quyến rũ cô ấy.