Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Tiểu Tổ Tông Ngang Bướng Của Hoắc Gia

Chương 12

« Chương TrướcChương Tiếp »
Vân Thanh không biết phải làm gì, nhưng cô chắc chắn một điều – khi Hoắc Cảnh Thâm phát hiện ra cô là người phụ nữ trong động thì cô đã chết!

Cô’chợt nhớ ra điều gì đó liền VỘI vàng trở về phòng ngủ của Hoắc Cảnh Thâm.

Hành lý mà Vân Thanh mang theo chất thành đống ờ ngoài cửa, cồ lật từ trong ra ngoài nhưng không tìm thấy mặt dây chuyền bằng ngọc bích từ Hoắc Kiến Hoa.

Không thấy nữa?

Vân Thanh nhíu mày, cô nhớ tới mặt dây chuyền bằng ngọc vẫn

còn trên đường đến nhà Vân … Chắc là ở nhà Vân, bị người nhả Vân lấy trộm rồi!

Đó là một sai lầm, nhưng cô ấy có một vấn đề trong tâm trí của mình.

Nếu không, mặt dây chuyền ngọc bích bên cô sẽ là một quả bom hẹn giờ tích tắc.

Vân Thanh thở phào nhẹ nhõm.

Cô mở tầng lửng dưới đáy vali láy điện thoại di động ra, có tin nhắn mới từ Tạ Lang, một trong những người đản ông đả được đặt ở Bắc Thành.

Nó là một trang website, khoảng không quảng cáo trên đám mây,

tiêu đề rất lớn và bắt mắt–



[Nước hoa thiên tài – Vân Nghiên Thư, cô cả của Vàn’s Group, đã

giành vị trí thứ nhất trong vòng thi sơ khảo của Cuộc thi Nước hoa Quốc tế!]

Lý Ngọc Châu tổng cộng sinh được hai cô con gải, ngoải cô con gái ngốc Vân Kiều Kiều côn có một cô con gái lớn là Vân Nghiên Thư, đây là vốn liếng mà Lý Ngọc Châu bỏ ra rất nhiều và tự hào.

Vân Thánh nhấp vào video phỏng vấn bên dưới.

Trong video, Vân Nghiên Thư mặc áo dái trắng tinh khôi đang di chuyển bị các phỏng viên vây quanh.

“Cô Vân, cô đã giành giải nhất trong cuộc thi đầu tiên cùa mình, cô có bí quyết gì không?”

Vân Nghiên Thư cười nhẹ trước

ống kính: “Kỹ năng làm nước hoa của tôi có thé tiến bộ rất nhanh, nhưng tôi vẫn phải cảm ơn mẹ tôi. Để lại cuốn sách bí mặt cho tôi.”

“Cô Vân, thế giới bên ngoài đang suy đoán xem mẹ ruột cùa cô có phải là bậc thầy nước hoa Khương Như Tâm hồi đó không, cô có thể vui lòng trả lời không? ”

Vân Nghiên Thư do dự một chút rồi nói: “Chẳng qua, đối với tôi, lòng tốt của người sinh ra và nuôi I nấng tôi là như nhau. Xin đừng quá để ý đến việc riêng của tôi. Cảm ơn.”

Ngay lập tức, từ phía dưới truyền đến tiếng khen ngợi, Vân Nghiên Thư ngượng ngùng đồng ý.

Bẽn ngoài màn hình, một tia cơt lạnh lẽo xuất hiện trên khó



giễu I

môi Vân Thanh, muốn xé nát bộ mặt đạo đức giả của Vân Nghiên Thư qua màn hình. Loại chuyện này, lại dám giả làm con gái cùa mẹ cô?

Vân Thanh tắt video và hướng dẫn Tạ Lang: [Hãy để mắt đến Vân gia, đồng thời, lấy cho tôi một bản nước hoa của Vân Nghiên Thư đã tham gia cuộc thi sơ loại.]

Cô ấy không tin ngay cà một thứ rác rưởi như Vân Nghiên Thư cũng có thể tạo ra hương đầu tiên, chắc chắn có điều gì đó không ổn ở đây.

Tạ Lang nhanh chóng trả lời: [Đã nhận! Lão đại, tôi vừa mó’i biết Vân Nghiên Thư đã đặt chuyến bay trở về Trung Quốc hai ngày sau đó. Vân Hiển Tôn đâ đặt một chỗ tại khách sạn để chúc mừng

sinh nhật Vân Nghiên Thư, người ta nói rằng danh tính của người thừa kế Vân Nghiên Thư sẽ được công bố rộng râi vào ngày hôm đó. Báo cáo đâ hoàn tất.]

Có vẻ như Vân Nghiên Thư không biết xấu hổ đang lên kế hoạch tận hưởng cuộc sống của mình một cách hoàn toàn làm chủ mọi thứ mình có!

Vân Thanh: [Theo kế hoạch ban đầu]

Tạ Lang trả lời trong vài giây: [Hiểuirồi. Lâo đại, cô chưa thể nói chuyện? Thật là buồn … Tôi nhớ cái cách mà cô đã mắng tôi.]

Vân Thanh: […Qua mấy ngày nữa sẽ mới thỏa mân ngươi.]

Không chỉ mắng mỏ, cô có thể đánh anh.

Vân Thanh xóa tin nhắn và nhét điện thoại vào vị tri cũ.
« Chương TrướcChương Tiếp »