“Nếu còn dám rời xa tôi lần nữa, tôi sẽ đánh gãy đôi chân này.” Chàng trai giận dữ chỉ vào cặp chân dài của mình và nói. “Không đi đâu cả, không đi đâu cả, em sẽ không đi đâu hết…” Cô gái bé nhỏ dịu d …
“Nếu còn dám rời xa tôi lần nữa, tôi sẽ đánh gãy đôi chân này.” Chàng trai giận dữ chỉ vào cặp chân dài của mình và nói.
“Không đi đâu cả, không đi đâu cả, em sẽ không đi đâu hết…” Cô gái bé nhỏ dịu dàng ôm lấy, vỗ về chàng trai đang phát điên lên đòi tự làm mình bị thương.
Hồi sinh lại vào thời điểm trước khi chàng trai kia trở thành kẻ biếи ŧɦái khủng khϊếp, Triệu Vãn Y buộc phải chăm sóc từng li từng tí cho anh chàng sẵn sàng phát điên vì mình này.
"Anh Quý hiền lành, thông minh và hòa nhã là người đàn ông tuyệt vời nhất trên đời." Triệu Vãn Y cất giọng nói êm ái.
Ai nấy đều tỏ vẻ không tin!
Hiền lành? Hòa nhã? Cô cho rằng họ là kẻ ngốc chắc!
Ai mà không biết đại ca Quý nổi tiếng là nóng tính, gắt gỏng, tàn nhẫn, khi đã lên cơn thì không thuốc nào chữa được...
Về sau, trong một cuộc hỗn loạn khi đại ca Quý tức giận đến phát điên, cô gái nhỏ bé cuống quýt đến bên, khẽ nép vào lòng chàng trai, nhẹ nhàng dỗ dành anh.
"Đừng giận, em ôm anh nhé được không nào."
Chàng trai ngẩn người ra trong giây lát, ánh mắt xao động, ngay lập tức thay tính đổi nết, hệt như một con cún ngoan!
"Được."
"..." Người nào người nấy bỗng nhận ra rằng họ không chỉ ngốc mà còn ghen tỵ.
Thể loại:
Điền văn, tổng tài, bao che, trọng sinh, hào môn.
Truyện hay lắm