Chương 4: Giải oan cho băng băng
Sáng hôm sau, tụi nó cùng tụi hắn tới trường kèm theo nhỏ Như. Nhỏ My thì vui vẻ tay trong tay cùng với Phong tung tăng tới lớp. Nhỏ Nhi thì vừa đi vừa tám với Thái lâu lâu còn quay qua chọc lét làm chàng ta quằn quại vì...............nhột. Nó thì tự thân một mình. Hắn đi chung với nhỏ Như nhưng trong lòng thì đang nghĩ tới nó. Nhỏ Như đắc ý vì được đi chung với anh Khải nhà ta.
Nó vừa đi vừa nghe ngóng xung quanh. Đột nhiên nó nghe được giọng nói ai đó choe chóe như chanh. Nó dừng lại nhìn xung quanh. À thì ra là.......Hạ gia, Kim gia và Mai gia. Ba nhỏ đó là tiểu thư của ba nhà đó. Là Hạ Thiên Anh, Kim Ngọc Thư và Mai Tinh Tuyền. ( Tuki: Định đặt là Mai Tính Tiền rồi nhưng mà nghe mắc cười và hơi nhảm nên sửa xíu. )
Nó móc điện thoại ra gọi cho ba mẹ của ba nhỏ đó còn nhỏ My thì gọi cho thư kí của nó.
- Ông về dạy lại con mình đi. - Nó nói xong cúp máy cái rụp. Nó quay qua nhìn nhỏ My, nhỏ My biết ý nó nên gật đầu. Nó cười nhếch mép.
- Chuẩn bị đi. - Nó nói giọng trêu cười ba nhỏ đó. Rồi giơ ba ngón tay gập xuống từng ngón một. Đến ngón cuối cùng gập xuống nó chỉ tay sang tòa nhà cao tầng đối diện. Mọi người theo hướng đó nhìn lên. Bảnh tin thông báo làm cả trường sững sờ. Tin mới nhất là " Hạ gia, Kim gia và Mai gia đang trên bờ vực phá sản. Cả trường bất động nhìn nó và ba thiên kim tiểu thư kia.
- Làm tốt hơn trước rồi đấy. - Nó quay qua nhìn nhỏ My gật đầu. Khóe môi hơi nhếch lên khiến mọi người ai cũng rùng mình. Nói xong nó quay lưng đi thẳng sẵn tiện đeo tai nghe lên luôn. Nhỏ My và Nhi thì thầm than thở cho số phận của ba vị tiểu thư này. Nói vậy chứ My vẫn nắm tay Phong lôi vào lớp. Còn Nhi với Thái thì vừa đi vừ tám đủ thứ chuyện. Lâu lâu còn quay qua trừng mằt nhìn cậu. Cậu thấy vậy liền xoa đầu nhỏ làm nhỏ đỏ mặt gần chết. Cả hai cứ trêu chọc nhau như cặp đôi yêu nhau vậy đó. Hắn và Như thì cứ im lặng mà vào lớp. Lâu lâu có quay qua hỏi nhỏ còn đau không. Nhỏ thì đắc ý lắm vì cứ ngỡ rằng Khải đã thuộc về mình. ( Tuki: Đời còn dài lắm em, thôi mơ mộng đi. )
Nó đi vào lớp rồi ngồi xuống ngục mặt xuống ngủ luôn. Nó cứ thắc mắc tại sao không chịu nghe nó giải thích chứ. Cái gì cũng đổ lên đầu cô cả. Suốt buổi học nó cứ nằm đó ngủ nhưng ai nói là nó ngủ. Nó khóc đấy, lần đầu tiên trong đời nó khóc vì một thằng con trai.
-_-_-_-_-_-_-_-_-_-_-_-_- Giờ ra chơi -_-_-_-_-_-_-_-_-_-_-_-_-_-_
Tụi kia hẹn hắn ra sân sau trường để giải oan cho Băng. Thấy hắn tới...tụi kia đứng dậy. Hắn cũng chẳng nói gì, đợi cho tụi kia nói trước.
- Mày hiểu lầm Băng rồi. Nhỏ Như mới là đứa hại Băng. - Phong mở lời trước. Mấy đứa đằng sau cũng gật đầu theo. Phong muốn cho Khải biết là hắn bị nhỏ Như lợi dụng.
- Hiểu lầm hiểu liếc gì. Chính mắt tao nhìn thấy mà. - Hắn nói. Ánh mắt hiện lên vẻ nghi ngờ nhìn tụi nó. Hắn vẫn nghĩ rằng nó là người hại nhỏ Như.
- Khải à. Mày bị nhỏ Như lợi dụng rồi đó. - Thái cũng hùa theo phơi bày sự thật cho hắn biết. Nhưng hắn cũng không tin. Hắn vẫn cho rằng nó là người hại Như. ( Tuki: Ngu vì gái nè con )
- Tui quả thật tin tưởng ông vậy mà chỉ vì một đứa con gái jha1c mà không tin tưởng Băng. - Nhỏ My nói xong quăng ra một sấp hình bằng chứng là nhỏ Như mới là người sai, trong sấp hình còn có một cái USP ghi lại trong căn-tin. Hắn lập tức về lớp xách cặp phóng lên xe đi thẳng về nhà.
Nhỏ Như thấy hắn hối hả chạy về nhà thì nghi ngờ nhưng nhỏ vẫn cho rằng hắn là của nhỏ. Cả lớp thấy hắn bỏ tiết về nhà thì cũng chẳng nói gì. Chuyện đó là chuyện bình thường bỏ tiết về nhà như là cơm bữa ở lớp này.
Về nhà hắn lập tức đi lên phòng xem những tấm ảnh. Mặc cho người hầu ngoài phòng nói gì hắn vẫn chú tâm xem những tấm hình. Coi những tấm hình hắn mới vỡ lẽ là nhỏ Như là người hại nó và hai nhỏ bạn của nó. Hắn tiếp tục gắm cái USP vào máy tính coi. Mở ra hắn thấy thời điểm đó nhỏ Như đang tát nhỏ My còn nắm tóc nhỏ Nhi nữa chứ. Su đó hắn thấy nó đi đến nhìn một lúc rồi nắm tay nhỏ Như ngăn không cho nhỏ đánh hai đứa bạn của mình. Đột nhiên hắn thấy nhỏ Như vò đầu còn tự tát chính mình rồi quỳ xuống trước mặt nó đợi cho hắn đến. Hắn mới phát hiện ra là nhỏ tự làm rồi đủ lỗi cho nó.
Hắn thấy hận mình vô cùng. Tại sao lúc đó hắn không đứng lại nghe nó giải thích một chút thì mọi chuyện đâu tới mức này. Đến lúc này hắn mới biết hắn chỉ là quân cờ trong tay nhỏ Như thôi. Hắn thấy bối rối lắm. " Khải à...tại sao mày không tin cô ấy chứ...cô ấy là người vô tội mà. " hắn trong đầu cứ nghĩ như vậy, hắn không biết làm sao để nó chấp nhận lời xin lỗi của Tuấn Khải này đây.
Nó đau lắm nhưng không phải bị té hau gì đó mà đau mà trái tim nó đau. Đau đến nỗi trái tim muốn vỡ ra nhưng nó vẫn không biết tại sao. Nó vẫn mong chờ hắn chịu nghe nó giải thích nó dù là một chút cũng được nhưng tại sao hắn lại tin nhỏ hồ ly tinh đó chứ. Suốt buổi học nó chỉ nghĩ đến hắn thôi.
- Băng này, Phong và Thái chuyển về nhà mình ở chung được không. - Cuối cùng nhỏ My cũng mở lời để nó tỉnh táo hơn một chút. Nhỏ muốn Phong về ở cùng mình để có gì dễ gặp nhau hơn.
- Ừ. Cũng được. Ở chung cho đông vui. - Nó nghĩ ý tưởng này cũng được vì nhà nó rộng quá mà có 3 đứa con gái ở thì hơi chán.
- Mà kết anh nào rồi hay sao mà rủ về vậy. - Nó vừa nó vừa huých tay nhỏ My. Nhỏ không nói gì chỉ cười cười, vậy thôi là nó cũng đủ là nó biết nhỏ kết chàng nào rồi.
Vậy tối hôm đó, hai chàng xém nữa là nhà ta đã chuyển qua nhà 3 nàng ở. Hôm đó nhờ có Phong và Thái qua nên nó cũng đỡ buồn hơn. Cả đám kéo nhau quẩy tưng bừng nhà nó.
- Em ăn gì anh lấy cho. - Phong cố tình nói to cho cả đám biết. Và tất nhiên cả đám shock nặng. Nhỏ thì mặt đỏ bừng.
- Êy...lên phòng mà tình cảm với lại hai đứa bây quen từ bao giờ vậy. - Thái hỏi mặt thì nhìn cặp đó một cách nguy hiểm. Nó thì cười ha hả chúc mừng cho cặp đôi mới. Đêm đó tụi nó quậy đến tận 2 giờ sáng.
Phong thì đỡ nhỏ My lên phòng còn Thái thì đi chung với nhỏ Nhi. Thái với Nhi chưa thành cặp mà nhìn cứ như cặp đôi vậy. Nó thì tự thân một mình lên phòng. Dù vậy nó vẫn rất vui vì có đám quậy đó ăn chơi. Vì đã mệt nên ai cũng nhanh chóng chìm vào giấc ngủ.