Chương 5

Phương Chu nhắm mắt kiềm chế không nhìn hình ảnh hương diễm trước mặt này, dưới háng lại nhịn không được bị đánh thức ngay khi đùi cô vừa mới dán lên.

Mạc Ngu vòng lấy vai anh lặp lại động tác này, cặp mông mềm mại phập phồng, thân thể mềm mại đổ mồ hôi nhễ nhại, lại bị gió bên cửa sổ thổi vào khiến nửa người trên đều lạnh như băng.

Cô làm cũng không tính quá chuyên chú, làʍ t̠ìиɦ với kẻ thù mà động tình nửa phần đều quá hạ tiện.

Hoa môi nhẹ nhàng liền quen thuộc đem côn ŧᏂịŧ ngủ đông kia co bóp đến động dục, dươиɠ ѵậŧ ép không được dần dần ngẩng đầu lên, lại bị ghim chặt trong quần cao vυ"t, tản mát ra nhiệt khí mạnh mẽ.

Mạc Ngu thoáng nhìn dươиɠ ѵậŧ sưng to kia, âm thầm cắn răng, lập tức quyết đoán vịn chặt côn ŧᏂịŧ hình trụ, để cho đầu tròn cứng như đá cuội cắm vào trong thân thể của mình, sau đó mới chậm rãi ngồi xuống.

Cửa sổ thủy tinh màu sắc rực rỡ như bị bóc ra một khối, chiếu vào sườn mặt đang dính đầy mồ hôi lạnh mỏng manh của Mạc Ngu.

Tiểu công chúa sống an nhàn sung sướиɠ lúc này đã trần trụi không mảnh áo che thân, đón ý hùa không ngừng nuốt lấy dươиɠ ѵậŧ của anh, hoa môi non nớt đỏ hồng bị qυყ đầυ ma sát nghiền ép thịt châu, mấp máy tách ra hai bên.

Côn ŧᏂịŧ thô dài hoàn toàn cương cứng đứng vững giữa hàng lôиɠ ʍυ rậm rạp, theo trọng lực chậm rãi chôn vào hoa huyệt nhỏ hẹp.

Quá trình này bởi vì hình thể hai bên khác biệt giống như một hồi tra tấn dã man, qυყ đầυ thọc thẳng vào bên trong thành tử ©υиɠ đóng chặt, qυყ đầυ cắm thật sâu bên trong huyệt thịt mềm mại, khai thác từng vùng đất chưa ai chạm tới, phảng phất không có điểm dừng cuối cùng.

Mạc Ngu cưỡi trên người anh hít một hơi thật sâu để giảm bớt khó chịu, cơ thể vốn lạnh lẽo giờ phút này lại tràn đầy mồ hôi đầm đìa, hai má dính đầy tóc mai ướt đẫm, hai tròng mắt mê muội khép hờ, nơi riêng tư nhất đã hoàn toàn mở ra vì anh.

Thấy thế nào cũng thật đáng thương.

Phương Chu nhìn ánh chiều tà chiếu vào cặp lông mi của cô, nhớ tới một ngày nào đó của nhiều về năm trước.

Khi đó anh còn chưa được ba Mạc đề bạt tiến vào bộ phận tinh anh của tập đoàn, hiểu biết về Mạc Ngu cơ bản bắt nguồn từ miêu tả của người bên ngoài.

Lúc anh đi thang máy lần đầu tiên đi lên phòng làm việc ở tầng cao nhất, dọc theo đường đi thư ký không ngừng cảm thán với anh, Mạc Ngu ngoại trừ là một vị đại tiểu thư kiêu căng ngạo mạn ra cũng không thiếu tài cán chủ trì chuyện lớn.

"Nếu sinh ra là con trai, Mạc tổng nhất định sẽ bồi dưỡng cô ấy làm người nối nghiệp, đáng tiếc..."

Thư ký lắc đầu: "Chẳng qua cũng may, Mạc tổng cũng không có đứa nhỏ nào khác, tương lai Trung Đạt khẳng định vẫn là tiểu Ngu tiểu thư."