Chương 17
CHAP 18:
Cả lớp đều nhìn về phía tiếng nói vừa phát ra , ko ai khác là hắn!. Khi đã nhận thức được mình đang làm gì thì hắn ngượng đỏ mặt, nhưng ko hiểu sao khi Jen đòi ngồi cạch nó thì hắn lại cảm thấy tức giận và ko muốn để Jen ngồi đó.
_" Kan! em có ý kiến gì sao?". Bà cô khẽ chau mày nhìn hắn.
_" Dạ....em...ừ....àk em cảm hấy có thiện cảm với bạn mới nên em muốn bạn ấy ngồi cùng em ạ!".Hắn gãy đầu bứt tóc cuối cùng cũng tìm ra được 1 lí do gọi là chính đáng để khiến Jen ko thể ngồi kế nó.
_" Vậy hả? vậy thì Jen xuống chỗ bạn Kan ngồi đi."
Các nữ sinh khác thì vui mừng ra mặt thầm cảm ơn hắn. Tuy hắn là hotboy nhưng nếu ai mà lén phén với hắn thì thế nào cũng bị 2 hotgirl xử lí nên tuyệt nhiên họ ko dám. Bây h lại có êm 1 người mới nên nếu Jen ngồi với nó thì họ biết mình nhất định ko có cơ hội nhưng nhờ hắn mà cơ hội đó vẫn còn. Còn với Jen nhà ta tuy mặt ko biểu hiện gì nhưng đôi mắt hiện rõ sự tức giận. Xách cặp xuống chỗ ngồi nhưng cũng hên là bàn này lại trước bàn nó ,cũng ko phải tệ lắm.Khi vừa ngồi vào chỗ ngay lặp tức Jen quay xuống bàn nó, cười tươi bắt chuyện :
_ " Chào bạn! mình là Jen mong bạn giúp đỡ nhiều nha!".
_".........". Nó ngước lên nhìn nụ cười giả tạo đó rồi lại nhìn vào màn hình laptop.
Thấy nó ko trả lời mình Jen vô cùng bực tức, nhưng khác hẳn với anh là 1 người đang ngồi cười thầm trong bụng. Xem ra hắn còn đỡ hơn Jen vì dù gì lúc nó vào đây thì cũng có trả lời khi hắn nói chuyện với nó. H học bắt đầu trong sự bực tức của Jen trong ngày đi học đầu tiên này.
H ra chơi đã đến nó cùng Zan bước xuống căn tin đang định chạy then nó thì ngay lặp tức Jen đã bị 1 đám con gái quay quanh hỏi han. Tuy bực mình nhưng cũng phải cố nở nụ cười lên. Bọn hắn thì khoẻ rồi đã có " bia đỡ đạn" nên nhanh chóng chạy theo bọn nó.
.............................................
Sau khi thoát khỏi đám " keo dính" ấy, Jen nhanh chóng chạy xuống căn tin để tìm nó vì lí do anh đến đây là để tiếp cận nó mà. Nhưng thật xui xẻo khi tới nơi nhìn khắp căn tin cũng ko thấy nó đâu. Chán nản nhưng xựt nhớ là từ khi vào anh chưa đi tham quan nên anh liền rảo bước xuống sân sau trường. Anh chọn chỗ này đầu tiên vì nghe mấy nhỏ khi nãy nói nơi đây ít ai lui tới nên rất yên tĩnh và vườn hoa ko khác gì công viên nên anh muốn đi xem thử thế nào. Nhưng khi đặt chân đến đây điều làm anh chú ý ko phải là hoa hay thứ gì mà là người con gái đang nằm ngủ dưới góc cây. Nhẹ nhàng bước lại, ngồi xuống ngắm nhìn nó thật sự nó rất đẹp 1 vẻ đẹp ko lẫn vào đâu hết.
_" nhìn đủ chưa? " đang ngắm nó thì tiếng nói lạnh lùng của nó làm cho giật mình. Khẻ mỉm cười vì hành động thiếu tự chủ của mình mà trả lời nó:
_" chưa!". Từ từ mở mắt ra dùng đôi mắt có thể đóng băng người khác mà nhìn vào Jen
_" đừng dùng nụ cười giả tạo đó với tôi.". Nó nói giọng lạnh.
_" nhận ra rồi sao? Làm mất hứng về phải tập lại thôi.". Tắt ngắm nụ cười khuôn mặt méo mó nhìn nó anh nói.
_" tôi ko rãnh nói chuyện với cậu.". Vừa nói nó vừa đứng vậy bước đi.
_" này! cô ko có cảm giác gì với tôi sao?". Hắn gọi với theo nó. Khẻ dừng bước nhưng ko quay lại nhìn Jen
_" ko!". Nó trả lời rồi bước đi tiếp.
_" nhưng tôi sẽ khiến cô thích tôi."
Hắn gọi với theo nhưng nó vẫn bước đi. Mỉm cười khổ , lần đầu gặp người con gái có thể "miễn nhiễm" trứơc nhan sắc trời phú của hắn.
_" thật thú vị!".
END CHAP 18