Chương 8: Kéo xuống đáy nước, làm đến ngạt thở

Dưới ánh trăng sáng, trên mặt sông lấp lánh, người đẹp đang giao cấu mãnh liệt với giao nhân.

Cơ thể trắng nõn và đầy đặn của nàng được đôi tay khỏe khoắn và mạnh mẽ ôm chặt, nàng gục đầu vào vai giao nhân, tiếng thở dốc của hai người như đan xen vào với nhau.

Bầu ngực trắng nõn của Liễu Y Y lúc này in đầy những dấu tay đỏ bừng, núʍ ѵú còn có cả vết cắn.

“Ưʍ... Ưʍ... Ah... Ah...”

Liễu Y Y ôm chặt lấy giao nhân, hai mắt long lanh sóng nước.

Nơi tư mật của thiếu nữ không ngừng chảy ra dâʍ ɖị©ɧ, mặt nước cũng bắt đầu thoang thoảng mùi vị sắc tình. Chân trái của nàng quấn vào đuôi của hắn, chân phải gác lên cánh tay của hắn, hai chân bị dạng rộng ra hai bên, thứ to lớn xấu xí màu đen liên tục xuất hiện rồi biến mất.

“Ngứa quá...”

Tiểu thư vặn vẹo thân thể, tiểu huyệt vô thức thít chặt lại hơn.

Di chuyển tưởng chừng như rất nhỏ này lại khiến cho huyết dịch khắp người giao nhân sôi trào. Bởi vì nơi đó của tiểu thư quá nhỏ nên hắn không dám nhét hết vào toàn bộ. Thứ to lớn của hắn vất vả lắm mới chen vào được một nửa, không dám đâm sâu hơn, nhưng tiểu thư lại đột nhiên thít chặt tiểu huyệt lại như thế này khiến cho bắp thịt của hắn lập tức căng cứng, dươиɠ ѵậŧ run lên, hông không khống chế được mà đẩy về phía trước một chút, cắm sâu vào trong.

“A a a!”

Liễu Y Y hét lên một tiếng the thé, nâng mông lên vô thức tránh né, vừa cử động một chút thì vòng eo đã bị siết chặt lại, ấn ngược trở về.

Cùng với tiếng vỗ mạnh của mặt nước, dươиɠ ѵậŧ khổng lồ to như cánh tay của giao nhân lúc này đã hoàn toàn đâm sâu vào trong tiểu huyệt chật hẹp của nàng rồi.

Liễu Y Y không nhịn được mà trào nước mắt.

Giao nhân hôn lên những giọt nước mắt của nàng, bên dưới lại tiếp tục đưa đẩy. Hắn bỗng nhiên ngửi thấy được mùi máu tươi, cúi đầu nhìn xuống thì mới phát hiện nơi giao hợp chảy ra một sợi tơ máu, sau đó nước sông xung quanh nhanh chóng chuyển sang màu hồng.

Đáy lòng hắn hơi nhói lên, nhưng hắn cũng biết, bây giờ mà dừng lại thì sẽ chỉ càng khiến nàng khó chịu hơn mà thôi. Thế là, hắn nắm chặt lấy mông nàng, tiếp tục đâm thúc.

Lúc mới đầu, dươиɠ ѵậŧ khổng lồ của hắn đâm vào bên trong khiến Liễu Y Y cảm giác như mình đang bị tra tấn vậy. Nhưng theo thời gian trôi đi, cảm giác đau nhói này dần dần biến mất, thay vào đó là kɧoáı ©ảʍ ngọt ngào. Bàn tay của nàng sờ lên miệng huyệt, có thể cảm nhận được nơi đó của mình căng ra hết cỡ, dươиɠ ѵậŧ cũng đâm vào cực sâu.

Liễu Y Y thở dài một hơi, cảm thấy thỏa mãn vô cùng, nàng không ngừng đưa đẩy, đong đưa eo, nghênh hợp những cú va chạm của giao nhân.

Nhìn thấy tình cảnh này là giao nhân hiểu, nàng đã động tình rồi, hắn bắt đầu đẩy nhanh tốc độ và cường độ di chuyển.

“Bạch bạch bạch!”

Hai thân thể đang giao cấu kịch liệt giữa sông, âm thanh lớn đến mức làm lũ chim bên bờ sông cũng phải giật mình. Thậm chí, hai người còn có thể mơ hồ nghe thấy tiếng kêu của chúng nhưng không ai để ý, lúc này trong đầu bọn họ chỉ có giao hoan mà thôi.

Nhục huyệt bị ép mở ra, kɧoáı ©ảʍ giống như sóng biển ập tới, Liễu Y Y cảm thấy mình sắp bị nhấn chìm trong làn sóng tìиɧ ɖu͙© này rồi.

“A... Ưʍ... Ưʍ... Dươиɠ ѵậŧ của Câm điếc lợi hại quá... Đâm vào sâu trong người ta rồi... Ta muốn phun nước... A... A... A...”

Sau khi thân thể bớt căng cứng thì bắt đầu chuyển sang run rẩy điên cuồng, bầu ngực trắng như tuyết cũng theo đó kịch liệt lay động.

Tiểu huyệt của nàng càng thêm thít lại chặt hơn, kẹp chặt lấy côn ŧᏂịŧ của giao nhân. Kɧoáı ©ảʍ mãnh liệt ập đến khiến hắn tê dại cả da đầu, hơi thở hổn hển, ánh mắt lộ ra tinh quang.

Giây tiếp theo, hắn giống như một dã thú chân chính, siết chặt lấy thân thể tiểu thư vừa mới lên cao trào, sau đó lập tức lao xuống đáy nước, giống như muốn kéo nàng vào trong sào huyệt của mình.

“Ưʍ... Ưʍ... A... A!”

Đột nhiên bị kéo xuống làn nước tăm tối như vậy, Liễu Y Y không sao thở được, nàng vội vàng vùng vẫy muốn ngoi lên, nhưng thân thể nàng bị hắn ôm chặt không thể nhúc nhích. Không còn cách nào khác, nàng chỉ có thể cào lên bả vai của hắn những đường sắc lẹm.

Đau đớn và máu tươi chỉ càng kí©h thí©ɧ bản tính của mãnh thú. Một tay giao nhân đè chặt tay tiểu thư lại, tay kia vòng quanh eo nàng, đuôi cá mềm mại siết chặt lấy hai chân của nàng. Dươиɠ ѵậŧ to lớn của hắn hoàn toàn không quan tâm đến chuyện nàng vừa mới lên cao trào, hung hăng đâm xuyên vào trong thân thể nàng, mãnh liệt di chuyển, gần như đâm đến tận miệng tử ©υиɠ của nàng.

Kí©h thí©ɧ quá mức khiến Liễu Y Y muốn khóc thét lên, thế nhưng thân thể của nàng đang chìm trong nước, có há miệng ra cũng chỉ có thể phun ra bọt khí.

Ánh trăng trên mặt nước dần biến thành những đốm sáng mờ ảo, bóng tối xung quanh ngày càng sâu, nỗi sợ hãi ngột ngạt và bóng tối cứ quanh quẩn trong lòng Liễu Y Y. Nàng bị giao nhân kéo xuống nước càng lúc càng sâu, không biết hắn định mang nàng đi đâu nữa, nàng cảm giác như mình sắp chết rồi.

Cảm giác bị đυ. dưới làn nước hoàn toàn khác với lúc vẫn còn được thò đầu lên bờ. Trong nháy mắt, Liễu Y Y cảm thấy dưỡng khí trong l*иg ngực mình sắp dùng hết rồi. Nàng nhíu mày thật chặt, cắn mạnh vào l*иg ngực cứng rắn của hắn.

Nhưng ngay giây tiếp theo, nàng lại bị những cú thúc như trời giáng của hắn làm cho toàn thân run rẩy, dươиɠ ѵậŧ của hắn ở dưới nước giống như lại càng to lên, sắp xuyên thủng bụng nàng rồi.

Tiểu thư rốt cuộc cũng không chịu nổi nữa, cảm giác cao trào đáng sợ chưa từng có ập tới, hai mắt nàng trắng dã, miệng và mũi đều phun ra liên tiếp bọt khí, thân thể như một con rối bị cắt hết dây, không cách nào chèo chống.

Cảm giác ngạt thở kết hợp với cao trào mãnh liệt khiến tiểu huyệt của Liễu Y Y càng thêm co thắt dữ dội hơn, giao nhân không nhẫn nhịn được, ôm chặt lấy thân thể rung động lòng người của nàng mà đâm vào rút ra thêm chục lần nữa, sau đó cũng bắn đầy tϊиɧ ɖϊ©h͙ vào trong tiểu huyệt của nàng. Dâʍ ɖị©ɧ và tϊиɧ ɖϊ©h͙ hòa quyện với nhau, lần lượt từ trong hoa huyệt của nàng chảy ra.

Những con cá nhỏ xung quanh bị mùi tanh tưởi kia hấp dẫn, điên cuồng bơi tới rỉa tiểu huyệt của nàng, nhưng lại bị đuôi cá màu đen đánh cho bắn ra xa.

Giao nhân dán môi mình lên môi Liễu Y Y, thổi khí cho nàng, trong đôi mắt đen của hắn lộ ra vẻ điên cuồng.

Hắn biết lúc này hắn nên đưa nàng nổi lên bờ, nhưng mà hắn lại không muốn như thế!

Một khi lên bờ, ánh mắt của tiểu thư sẽ không còn chỉ dành cho một mình hắn nữa.

Trong lòng nàng vẫn luôn có quá nhiều chuyện, mà hắn chỉ chiếm được một vị trí nho nhỏ trong đó thôi. Hắn nhìn xuống bên dưới, ánh mắt phản chiếu một vực thẳm tối om. Trong đầu giao nhân chợt xuất hiện một suy nghĩ vô cùng điên rồ, nếu như hắn có thể kéo nàng chìm xuống sâu hơn nữa thì tốt biết mấy!