Edit : Michellevn
Quách Trí về đến nhà, vừa tra chìa khóa vào ổ khóa thì cửa đã được mở ra, Quách Trí ngẩn người :" Không ra ngoài chơi à ?"
Alex nhìn Quách Trí:" Không, chờ chị mà."
Quách Trí vừa vào cửa đã ngửi thấy mùi thơm :" Nấu gì vậy ?"
Mà Alex thì lại khom người xuống ngửi ngửi cô :" Không uống rượu ư ? Em hầm lê ."
Thân hình Quách Trí thoáng khựng lại, không trả lời câu hỏi, vừa cởi cúc tay áo sơ mi, vừa đổi chủ đề :" Hôm nay có đi chụp ảnh không ?"
" Đi ạ ."
" Thế nào ?"
" Được ạ."
"Thanh toán tiền chưa ?"
" Thanh toán rồi ạ."
Quách Trí đi về hướng phòng ngủ :" Giờ cứ như vậy đã, dự án lớn phải chờ cơ hội.Kiểu chụp cho shop online này vẫn tương đối nhiều. Tuần sau còn mấy cái nữa, khả năng là vẫn tranh thủ được ít nữa. Nhân lúc đổi mùa thế này, kiếm nhiều hơn một chút. Tôi đi tắm trước cái đã, giúp tôi múc một chén canh lê ra để nguội trước đi .... "
Alex nhìn bóng lưng cô khuất dần vào phòng ngủ, khuôn mặt tuấn tú có chút ảm đạm.
Hôm nay Quách Trí vẫn vậy, giống như ngày hôm qua. Mang theo sự lạnh lùng và xa cách khó tả. Thậm chí còn không thân thiết bằng với lần đầu tiên cậu làm việc cùng cô.
Trong lòng cô nhất định có chuyện gì đó, nhưng cậu không biết, cũng không thể hỏi. Hơn nữa, cậu còn có dự cảm vô cùng xấu.
Cậu đứng ngẩn người trong phòng khách một lúc, rồi mím mím môi, bước vào phòng ngủ.
Quách Trí tắm được nửa chừng, nghe tiếng âm thanh trượt mở của cửa kính, liền theo đó được người ôm lấy từ phía sau. Cậu trai trẻ thân hình trần trụi, cường tráng quyến rũ, ôm cô vào lòng, ra sức trêu chọc. Quách Trí tắt nước, lau mặt rồi mở mắt ra.
"Alex." Cô nói," Đợi tôi tắm xong thì nói chuyện tiếp...."
Alex cứng người giây lát, sau đó lại càng ra sức hơn. Quách Trí đè tay cậu lại," Alex, cậu buông tôi ra trước đã...."
" Em không !"Cậu trai ôm cô chặt hơn, không chịu buông ra.
Quách Trí thở dài .
Cuối cùng thì cô cũng nói ra điều mình muốn nói từ lâu.
"Cậu luyến mẫu(*) đấy cậu biết không ?" Cô khẽ bảo," Thế nhưng, Alex....... Tôi không phải là mẹ của cậu ....."
(*) 恋母Luyến mẫu : Yêu và bám lấy mẹ.
"Em biết ......" Alex sợ hãi những gì cô sắp nói. Cậu vùi mặt vào cổ cô, nghẹn ngào," Mẹ em đã không cần em từ lâu rồi ...... Lúc em mười tuổi, bà ấy ở bên đó đã sinh em gái, ba của em ở bên này cũng sinh em trai. Nếu không phải nhờ bà nội thì ba của em cũng không cần em luôn. Người đàn bà kia vẫn luôn muốn đuổi em đi. Cấp ba em đều sống ở trường, sau đó bà nội em cũng qua đời, tốt nghiệp em quay về nhà, người đàn bà kia không cho em vào nhà ..... "
" Họ đều không cần em ...... Không có ai cần em ! Quách Trí ......" Cậu trai nằm trên vai cô nghẹn lời ," Chị đừng không cần em ..... "
Quách Trí thở dài. Cô cũng biết tuổi thơ của Alex nhất định là không hạnh phúc .
Cô lớn hơn Alex tám tuổi, Lưu Thiền Nguyệt năm nay ba mươi hai tuổi, còn lớn hơn Alex hẳn một con giáp, vậy mà Alex cũng có thể lên giường với cô ta. Từ lâu Quách Trí đã cảm thấy, không phải Alex khẩu vị nặng, mà căn bản chính là luyến mẫu, điển hình của ám ảnh tuổi thơ.
Cô đau lòng cho cậu, nhưng chuyện này không phải cô đau lòng là có thể mơ hồ trôi qua được.
Cô vỗ vỗ tay Alex, dằn lòng mình,xoay người lại nhìn cậu và nói :" Tôi và cậu ...... căn bản là không được."
Quả nhiên cô đã nói ra, lời mà Alex sợ nghe nhất.
Alex cắn cắn môi:" Em, em sẽ cố gắng kiếm tiền ! Em sẽ không bao giờ tiêu tiền của chị !"
" Đây không phải là vấn đề tiền bạc ..... Alex, tôi lớn hơn cậu tám tuổi ....." Chênh lệch tuổi tác, và những khác biệt so tuổi tác gây ra thì lại quá lớn.
Ví dụ như, công việc, thu nhập. Ví dụ như, quan hệ xã hội. Ví dụ như, lối sống và thái độ với cuộc sống.
" Trên mạng nói, theo độ tuổi tăng trưởng, nhu cầu sinh lý của phụ nữ tăng lên, mà nhu cầu sinh lý của nam giới thì lại ngày càng giảm. Vì thế phối hợp tốt nhất chính là nữ hơn nam bảy hoặc tám tuổi !" Alex nói như đinh đóng cột.
Quách Trí đau đầu, trước giờ Alex ngoan ngoãn nghe lời, đây vẫn là lần đầu tiên cô cảm thấy không có cách nào nói lý lẽ với Alex được.
Ráng kìm lòng, cô nhìn cậu chăm chú và nói :" Người đàn ông lần trước đưa tôi về đó, xe thể thao màu đỏ đó, cậu đã nhìn thấy rồi ..... Tôi đã ngủ với anh ta."
Một dao này đâm không thể hung ác hơn được nữa ! Quách gia à, đôi khi trái tim cũng lạnh lẽo và cứng rắn.
Sắc mặt Alex tái nhợt trong giây lát, rồi nghiến răng bảo :" E cũng ngủ với Lưu Thiền Nguyệt rồi, mọi người huề nhau."
Huề cái quỷ ! Quách Trí tức giận nhìn lên trần nhà .
Alex dừng lại một chút rồi nói tiếp :" Hơn nữa, chị không thích anh ta ! Chị thích em !"
Cậu nhìn vào mắt cô, lấy hết can đảm và nói một cách chắc chắn :" Chị thích em ! Em biết !"
Có thể cô không biết ánh mắt cô khi dùng đầu ngón tay miêu tả đường nét trên gương mặt cậu, có bao nhiêu si mê. Cũng có thể cô không nghe được tiếng rên rỉ của mình có bao nhiêu vui sướng. Lại càng không nhận ra được cô đã kiên nhẫn, quan tâm, khoan dung và dịu dàng với cậu như thế nào.
Nếu đây đều không phải là thích, thì Liêu Viễn cũng không biết trên đời này còn có gì đáng để quyến luyến.
Quách Trí hít một hơi thật sâu, không nhìn cậu chăm chú nữa. muốn lách qua cậu để lấy khăn tắm.
Liêu Viễn liền ôm cô lên.
" Alex....." Câu nói phía sau đã bị chặn lại .
Đầu lưỡi ấm áp và ẩm ướt, cơ thể nóng bỏng và mạnh mẽ.
Bàn tay mảnh mai đè lên tấm kính thủy tinh đầy hơi nước, tạo ra mấy dấu tích thật dài.
Nước ấm lại được mở ra, tiếng nước ào ào bao trùm lên tất cả.....
Đêm muộn tắt đèn đi ngủ, Quách Trí vẫn còn hận. Hận chính mình lại bị sắc đẹp dụ dỗ !
Một cánh tay của Liêu Viễn cho cô gối đầu, một tay còn lại thì vòng lên eo cô. Có lẽ ban ngày cậu chụp ảnh mệt rồi, buổi tối lại dốc hết sức lực, lúc này ngủ rất sâu. Nhưng đã như vậy mà cũng không buông cô ra, ôm đến là chặt chẽ. Quách Trí đẩy mấy lần không ra, cậu còn ôm chặt hơn, đành phải để mặc cậu.
Cô ngẩn người nhìn căn phòng mờ tối.
Cứ liên tiếp bị sắc đẹp dụ dỗ, cô cảm thấy điều khủng khiếp nhất chính là, Liêu Viễn nói đúng.
Cô thích cậu !
Đúng vậy. Từ trước đến giờ Quách Trí đều không muốn đối mặt, nghĩ đến sẽ hoảng hốt, chính là chuyện này ---- cô thích Liêu Viễn!
Đó là yêu thích thực sự. Không phải là sự hài lòng của việc đánh giá phần cứng, phần mềm trong khi coi mắt . Cũng không phải là sự giải tỏa và an ủi lẫn nhau giữa nam nữ trưởng thành.
Sự yêu thích của cô với cậu là xúc động, là mất lý trí, là muốn ở bên người ta !
Cô thích mỗi ngày trở về nhà, mở cửa ra là nhìn thấy ngay gương mặt soái của cậu. Cô thích cậu dọn dẹp nhà cửa sạch sẽ, ngày nào cũng cơm canh nóng hổi. Cô thích cậu thức dậy từ sáng sớm để hầm một nồi canh, chỉ để đợi buổi tối cô về có cái uống liền. Cô thích cậu nghe lời cô, cô chỉ đường dẫn lối,sắp xếp công việc cho cậu, cậu luôn sẵn sàng lắng nghe. Cô kêu cậu làm cái gì thì cậu làm cái đó. Cô đặc biệt thích cậu giống như một chó cưng hình người ngày ngày rúc vào cô.
Cứ như vậy, mỗi ngày cô làm việc với cường độ cao và trở về nhà sau một ngày mệt nhọc, cô sẽ cảm thấy ngày mệt nhọc đó thật đáng giá.
Đấy là còn chưa kể, cô yêu chết dáng người một mét tám bảy và cơ bụng tám múi của cậu !
Thanh Hạ nói đúng, đây chính là cảm giác của đàn ông mà trong nhà giấu một người vợ yêu bé nhỏ, cảm giác có vợ có con có giường ấm !
Rắc rối duy nhất chính là , cô mới là phụ nữ.
Quách Trí, mắt thao láo cả đêm suy nghĩ.
Sáng hôm sau cô thức dậy rất sớm, quầng mắt thâm đen.
Alex thức dậy sớm hơn, cậu thì luôn dậy sớm, luyện tập buổi sáng cũng đã kết thúc. Quấn tạp dề làm cho Quách Trí bữa sáng thơm ngon ngào ngạt.
Thế nhưng Quách Trí lại không có cảm giác thèm ăn. Cô gượng gạo ăn một chút, và cứ im lặng suốt.
Sự im lặng của cô làm Alex cảm thấy áp lực.
Lúc cô thay giày ở cửa, Alex đứng bên cạnh cô quan sát.
"Chị Quách ....." Chợt cậu hỏi ," Chủ nhật về ăn tối chứ ạ ?"
Quách Trí trầm mặc giây lát :" Nói sau ."
Alex nín thinh luôn.
Đến khi Quách Trí mở cửa đi ra, cậu vẫn không kìm được, lên tiếng gọi :" Chị Quách ...."
Quách Trí quay đầu nhìn lại. Cậu trai đó luống cuống đứng ở cửa, trong ánh mắt có một sự bất lực cùng lo sợ thấp thỏm. Nhiều hơn nữa, là mờ mịt.
Giống một chú chó nhỏ lưu lạc không nhà.
Quách Trí không nhìn đi chỗ khác, cắn cắn môi, cuối cùng nói :" Đợi tôi về rồi nói tiếp."
Alex gục đầu xuống, " Dạ" một tiếng dịu ngoan.
Cửa đóng lại, âm thanh không lớn cũng không nhỏ. Alex ngẩng đầu lên nhìn lại thì cánh cửa đã được đóng chặt.
Tay cậu đút trong túi quần, đứng dựa vào tủ giày, đầu gục xuống.
Ánh mắt thất thần.
Tâm trạng Quách Trí không tốt, cả nhà đều đã nhận ra.
Trong tay Mẹ Quách vốn đã có một đối tượng coi mắt nữa, nhưng lại không dám lên tiếng.
Thực ra là mấy ngày trước Quách Hằng đã cho bà xem một chuyện. Quách Hằng thường hay lên một diễn đàn, có người đăng một bài post, nói rằng có người bạn nhảy lầu.
Người này nói người bạn kia là một cô gái rất tốt, chỉ mới hai mươi bảy tuổi mà thôi.Ngoại hình cũng không tệ, xinh đẹp ngọt ngào,lại có năng lực, học giỏi từ nhỏ, hiện giờ mỗi tháng cũng kiếm được hơn vạn. (~33 triệu)
Cô gái như vậy, bị cha mẹ cứng rắn ép buộc kết hôn đến phải nhảy lầu.
Chủ post nói, trước đó từng nghe cô gái tâm sự. Cha mẹ không chỉ ép buộc cô ấy không ngừng coi mắt, mà còn dùng nhiều lời lẽ khó nghe sỉ nhục. Nói cô ấy vô dụng, mất mặt khiến họ không thể ngẩng mặt nhìn người thân họ hàng. Thậm chí đến cả những từ ngữ như " Rác rưởi", "phế vật" họ cũng sử dụng đối với cô ấy.
Chỉ bởi vì cô ấy đã bước qua tuổi hai mươi bảy mà vẫn chưa có đối tượng. Sự xuất sắc của cô ấy, công việc của cô ấy, thu nhập của cô ấy, đều bị xóa sổ toàn bộ.
Cha mẹ nói, mày đang ép chúng tao chết. Họ uy hϊếp cô ấy rằng nếu cô ấy không kết hôn, họ sẽ tự sát.
Cuối cùng, người tự sát là cô ấy.
Chủ post nói, hiện giờ cha mẹ không ngừng hối hận, nhưng đã quá muộn.
Mẹ Quách đọc bài post này, ngoài thương hại cô gái này, thì chính là khinh bỉ và coi thường đối với cha mẹ kia.
" Sao có thể đối xử với con nhà mình như vậy chứ ! Thúc giục nó không phải vì lo lắng và tốt cho nó sao, sao lại có thể nói con nhà mình rẻ mạt như vậy !" Mẹ Quách hết sức khinh thường đôi cha mẹ này.
Chỉ là mấy ngày sau đó, lúc đang làm việc nhà, sẽ đột nhiên ngẩng đầu lên hỏi ba Quách :" Tôi không ép Tiểu Trí quá gắt chứ ?"
Hoặc là đang ăn cơm, đột nhiên nuốt không trôi, hỏi Quách Hằng :" Mẹ không có nói gì khó nghe với chị mày chứ ?"
Nhất định phải nhận được câu trả lời " KHông có, không có, thực sự không có" từ Quách Hằng thì mới yên tâm mà ăn tiếp được.
Cứ như vậy, khi Quách Trí về nhà với tâm trạng sa sút rõ rệt, trên bàn ăn mẹ Quách lén nhìn mấy lần, quyết định thằng nhóc mà dì Phương giới thiệu cho bà vẫn nên để qua một thời gian nữa hẵng đề cập với con gái nhà mình.
Gái yêu nhà mình cũng rất vất vả. Công việc vừa bận rộn lại mệt mỏi, tuy kiếm được nhiều đó, nhưng áp lực cũng rất lớn mà.
Gái yêu của bà đấy mà, phải nói thật là rất ưu tú. Trong số bạn bè bà quen biết chẳng có con nhà nào mà có thể mạnh mẽ hơn gái yêu nhà bà. Mỗi lần bà nói đến gái yêu nhà mình ở Đế Đô có nhà có xe, còn suốt ngày mua cho bà cái này cái kia, bà có thể ưỡn ngực cao đến đâu thì cao đến đó.
Mặc dù kế tiếp những người đó cũng sẽ nói đến con rể nhà mình làm cái này cái kia, có bao nhiêu ưu tú, hoặc là con gái nhà mình đã mang thai sắp làm mẹ, rồi sau đó liền quan tâm mà hỏi sao Tiểu Trí vẫn chưa có bạn trai, có phải kén chọn quá hay không. Chao ôi, con gái mà lớn tuổi rồi thì giá trị giảm đó, cho nên đừng kén chọn như thế .
Nhưng mẹ Quách cũng sẽ không dễ dàng bị những người này hạ gục. Bà đã biết tỏng cái trò đời này từ lâu rồi, những người này đó mà, chính là ghen tị.
Đúng là con rể kiếm được nhiều tiền thật đấy. Nhưng chẳng phải con gái bà ta suốt ngày chịu sự đay nghiến của mẹ chồng hay sao. Mua cái áσ ɭóŧ hơn ba trăm, cái qυầи ɭóŧ hơn một trăm, bị mẹ chồng ở quê biết được, ngồi ở cửa vỗ đùi than khóc, mắng con trai nhà mình lấy phải con dâu phá của, một cái quần xi-lip mất hơn trăm đồng tiền, một cái áo ngực phải hơn ba trăm đồng, đây là muốn cái mạng già của bà ấy rồi. Con trai út cuả bà ấy còn cực khổ ở quê làm ruộng, lương thực bán một năm chưa đến bốn ngàn đồng, không đủ cho con dâu lớn này mua thêm mấy cái áo ngực ! Với số tiền mua áσ ɭóŧ cho vợ của anh, sao không biết cho để gia đình xây nhà cho em trai chứ!
Chậc !
Con gái mang thai sắp làm mẹ cũng là thật. Nhưng đây đã là lần thứ hai rồi chứ nhỉ ? Lần trước cũng là vui mừng hoan hỉ, để nhiều tháng hơn một chút, đặc biệt đi đến thị trấn nhỏ vùng dưới quản lý không nghiêm ngặt tìm chỗ làm siêu âm B. Siêu âm ra là một bé gái. Bố mẹ chồng và chồng cùng thuyết phục, cuối cùng nói cô gái này đi phá thai. Đây cách có nửa năm mà ? Ò, bảy tháng đã ...... Thời gian nhanh thật . Lại có bầu nữa rồi ? Lần này nếu vẫn là con gái thì sao ? Gì chứ ? Bụng nhọn hoắt ? Chắc chắn là con trai ? Này không chính xác, còn phải đi siêu âm B. Liền hỏi, nếu vẫn là con gái thì phải làm sao ?
Gì hả ? Ai miệng quạ đen, tôi mà miệng quạ đen à ? Đây không phải cũng là tôi quan tâm sao ?
Bà hứng thú quan tâm con gái tôi, lại không để tôi hứng thú quan tâm con gái bà sao ?
Này, bà đừng đi mà .
Sao bà lại đi thế !
Chậc !