Edit : Michellevn
Với chỉ số ngoại hình siêu cấp của Cố Thanh Hạ, tính cách kiêu ngạo bên trong và khả năng tài chính hoàn toàn độc lập, cả Lý Thịnh và Triệu Thiên Trác đều đã suy đoán bạn của cô sẽ không quá tệ.
Nhưng Quách Trí vẫn khiến người ta sáng bừng con mắt.
Khỏi phải nói Lý Thịnh hay Triệu Thiên Trác, đều là những tay lão luyện tình trường, phụ nữ họ từng gặp trong quá khứ, hầu hết đều tương đối nữ tính hoặc là vô cùng nữ tính.
Quách Trí thì lại rất khác.
Một người phụ nữ soái khí như này thực sự rất hiếm gặp, những cử chỉ thoải mái đều xuất phát từ bản tính con người thật , không có chút nào là kiểu cách cả.
Sau khi chào hỏi và giới thiệu lẫn nhau, Lý Thịnh híp mắt liếc nhìn cặp mắt sáng ngời của Triệu Thiên Trác, trên khuôn mặt thì nở nụ cười điềm tĩnh, dưới gầm bàn lại dậm mạnh lên chân anh ta.
Ánh mắt Triệu Thiên Trác tức thì lay động một chút.
Gợn sóng giữa hai người đàn ông, Quách Trí không hề hay biết. Cô đã có một bữa ăn rất vui vẻ.
Từ lâu cô đã nghĩ địa vị của người đàn ông có thể theo Cố Thanh Hạ đến nơi này, chắc chắn không phải hạng tầm thường, chắc chắn cũng không phải hạng playboy chỉ dựa vào thân phận con ông cháu cha mà hống hách lộng hành. Nhưng Lý Thịnh, vẫn hoàn toàn nằm ngoài dự đoán cũa cô.
Quả thực là anh ta có vẻ ngoài quyến rũ mà các cô nàng dân văn phòng buôn chuyện, đôi mắt hẹp dài, nụ cười xấu xa treo trên khóe miệng, cả người đều mang theo vẻ khıêυ khí©h chọc ghẹo người ta.
Nhưng Quách Trí nhìn anh ta, không phải dùng ánh mắt phụ nữ nhìn đàn ông, mà hoàn toàn dựa trên ánh mắt của người này đánh giá người kia, đánh giá một cách chi tiết.
Người đàn ông này, dường như được sinh ta với một tính cách hấp dẫn. Anh ta hiểu biết, có tầm nhìn sâu rộng và cao thâm. Dù bạn nói gì, anh ta cũng có thể tức khắc "get" được ý nghĩ sâu xa của bạn. Bạn có vòng vo kiểu gì, anh ta cũng có thể nhìn thấy được chủ ý của bạn. Chỉ cần nói chuyện với anh ta trong chốc lát, thì dường như anh ta đã nhìn thấu được bạn và hiểu bạn, khiến bạn kìm lòng không được mà xem anh ta như một người tri kỷ, thậm chí không thể kìm lòng mà xem anh ta như một người anh cả cố vấn về cuộc sống.
Trước giờ Quách Trí luôn nghĩ rằng Lâm Bác đã là một người đàn ông rất hấp dẫn. Người trưởng thành và cuốn hút hơn cả Lâm Bác, có thể khiến Quách Trí bội phục, chính là Cảnh Nghệ, boss Cảnh của bộ phận Thanh Hạ. Cô luôn cho rằng đàn ông có thể giống Cảnh Nghệ, cũng chẳng có bao nhiêu.
Hôm nay cô mới biết được, tầm nhìn của cô vẫn là nông cạn.
Với bữa cơm này, Lý tổng đã được thăng cấp thành Lý Thịnh, sau đó lại từ Lý Thịnh thăng lên thành anh giai Lý.
Thấy điệu bộ tôn sùng Lý Thịnh như anh trai của Quách Trí, Cố Thanh Hạ vậy mà lại day day mi tâm một cách bất lực.
Quách Trí ấy mà, chính là một người thẳng thắn như vậy đấy. Tâm tư đơn giản, yêu ghét rõ ràng.
Nhưng mà, cũng là cô nàng Quách Trí này, làm người ta yêu thích.
Đôi mắt ngập nước của cô vừa lay chuyển, liền chuyển sang Triệu Thiên Trác, người vẫn luôn tích cực tham gia vào cuộc trò chuyện và cố gắng tiếp thêm sinh lực cho bầu không khí. Đây cũng là vị con ông cháu cha, lai lịch cũng sâu xa. Cũng đã nghe Lý Thịnh nói qua, là một tay ăn chơi có tiếng trong giới họ.
Thực ra Cố Thanh Hạ đối với anh ta ấn tượng không được tốt lắm.
Khi Lý Thịnh chính thức giới thiệu cô với bạn bè trong giới của anh ta, thì trước đó đã đánh tiếng trước. Người khác đều dẫn theo bạn gái đứng đắn nghiêm túc, chỉ có gã này không hiểu, đã đưa đến một người mẫu trẻ non nớt.
Sau đó Lý Thịnh nói với cô ấy, đã trừng trị anh ta nghiêm khắc rồi. Gặp lại lần nữa, gã này đã gọi cô là "chị dâu" một cách thận trọng, như thể sợ làm mất lòng cô.
Không biết Lý Thịnh trừng trị anh ta thế nào. Có điều Cố Thanh Hạ cũng biết quan hệ của họ vô cùng tốt, bạn nối khố từ nhỏ đến lớn. Bị Lý Thịnh chỉnh đốn từ nhỏ phải phục tùng, chỉ có mỗi Lý Thịnh là sai khiến được anh ta. Thật ra nhân phẩm và năng lực cũng vẫn tốt.
Con người của Lý Thịnh thực chất bên trong rất kiêu ngạo, nếu hoàn toàn thực sự chỉ là quần áo lụa là, bất tài kém cỏi, căn bản chẳng thể lọt vào mắt của anh ta.
Chỉ là lừa dối chơi bời trăng hoa.
Thấy ánh mắt anh ta nhìn Quách Trí, Cố Thanh Hạ liền khẽ nhíu mày, ánh mắt đã thoáng lạnh đi.
Quách Trí cũng đã là người trưởng thành, nếu chỉ là đùa vui thì thật ra cũng chẳng có gì.
Cố Thanh Hạ chỉ sợ cô sẽ rơi vào trong.
Triệu Thiên Trác, nói cho cùng cũng là quý công tử muốn diện mạo có diện mạo, muốn năng lực có năng lực, muốn thân thế có thân thế. Mánh khóe với phụ nữ, đàn ông bình thường cũng không thể so sánh được.
Huống chi ..... Cô ấy đảo mắt liếc sang Quách Trí đang trò chuyện ngất trời với Lý Thịnh ...... Cô nàng này, là một kẻ háo sắc chính cống ! Lại đảo mắt sang Triệu Thiên Trác ..... Khuôn mặt này, cũng là hình người tính chó ......
Cô ấy không thể không lo lắng. Lúc nào đó, phải nói với Lý Thịnh chút chút mới được.....
Cố Thanh Hạ chẳng hề hay biết, từ khi ăn được khối thịt tươi nhỏ Alex Liêu rồi, yêu cầu đối với nhan sắc và dáng người của Quách đại biên tập đã sớm nâng lên một tầm cao mới rồi.
***
" Này, tôi nói cho cậu biết cái này nhé, anh Lý quả thực không phải người thường !" Quách Trí ôm cái tô nhỏ, miệng thì nhai táo rôm rốp, " Đám gái văn phòng kia, họ thì biết cái rắm í. Chỉ biết tổng giám đốc Lý đẹp trai thế này hấp dẫn thế kia. Mà sức hút thực sự của người ta căn bản không phải ở chỗ đó ! Tôi nói cho cậu biết, trong số người tôi quen biết, người mà có thể thực sự tiếp xúc ấy .... Thì chẳng có ai có thể sánh được với anh ấy cả ! Thanh Hạ có khả năng giữ được người đàn ông như này, quả thực là tôi cũng bội phục chết mất !"
Cô dựa cửa phòng bếp, ăn ngon lành, nói vui vẻ, không chú ý tới Alex vẫn không hề quay đầu lại. Nghe cô lải nhải, cũng chỉ thỉnh thoảng ầm ừ hoặc ồ .
Sau đó, mới tiếp nối một câu :" Phó tổng Cố cũng là người lợi hại."
Quách Trí răng rắc nhai táo, tán thành :" Đúng vậy, đám đó chỉ nói đúng một chuyện .... Thanh Hạ và anh Lý, rất xứng đôi!"
" Hai người họ ở bên nhau, khí tràng đó ...... Tuyệt luôn !"
Alex vừa lẳng lặng lắng nghe, vừa đặt bát đĩa lên giá cho ráo nước, lau dọn tủ bếp và bệ bếp sạch sẽ. Cởi tạp dề, treo lên móc và nói với Quách Trí :" Em đi tắm trước."
Quách Trí đang ăn táo, đôi má phính lên, vừa nghe vậy thì chớp chớp mắt, lấp lánh lấp lánh.
" Ò, đi đi !" Cô gật đầu .
Tắm xong, Alex lau lau gương, chống lên bệ và nhìn mình trong gương.
Khí tràng, khí tràng là gì ? Cậu biết. Trên người Quách Trí cũng có khí tràng. Khí tràng phó tổng Cố thì dọa người. Vị tổng giám đốc Lý kia .... Có lẽ cũng là người đàn ông khí tràng vô cùng mạnh mẽ sao ?
Phụ nữ, đúng là cho dù bao nhiêu tuổi đi nữa, đều sẽ có tâm lý mộ cường(*) đúng không .Thế nên phụ nữ như Quách Trí, cũng còn xem cái gọi là văn tổng tài《 Vợ cưng của tổng tài bá đạo》
(*)慕强心理 tâm lý mộ cường: Thích và ngưỡng mộ những người giỏi giang mạnh mẽ hơn mình, bất kể trong cuộc sống hay công việc, đều thích theo đuổi người ưu tú, thậm chí trong lòng còn có tâm lý coi thường kẻ yếu.(Theo Sohu)
Chị Quách ..... Cũng thích đàn ông giống như tổng giám đốc Lý sao ? Đúng thôi ..... Phụ nữ nào mà lại thích người đàn ông kém cỏi hơn mình chứ ......
Cậu chống lên bệ, đầu gục xuống .
Qua một lúc lâu, đột nhiên ngẩng đầu lên, nhìn chính mình trong gương. Cậu biết mình trời sinh đẹp đẽ, gương mặt tuấn tú, đôi mắt cũng đẹp.
Nhưng chỉ đẹp thôi thì chưa đủ.
Liêu Viễn ! Mày phải cố gắng hơn nữa !
Cố lên !
Xoa xoa mặt, mở cửa phòng tắm. Quách Trí ôm đồ lót sạch chuẩn bị tắm bước vào, tới trước mặt hôn cậu một cái:" Chờ tôi, chút xíu là xong ngay !"
Xoay người bước vào phòng tắm, cánh cửa đóng lại .
Để lại Alex ngơ ngẩn ở cửa.
Một lúc sau mới đỡ trán. Cậu tắm rửa sớm như vậy, chẳng qua là vì áp lực tâm lý quá lớn khi nghe cô nói mấy cái kia ..... Thực sự không phải là ám chỉ với cô !
Dì cả vẫn chưa đi mà không phải sao ? Sao mà thèm thuồng như vậy chứ ? Nhất định là nghẹn quá sắp hỏng đến nơi rồi ! Chắc thế !
Chị Quách này nổi hứng xấu xa rồi !
Quả nhiên, Quách Trí tắm rửa xong liền tấn công cậu trai .
Cậu trai nhìn chằm chằm trần nha, mặc cho cô ra sức trêu chọc, không hề động đậy.
"Chị Quách !" Cậu nói mà nét mặt vô cảm," Đừng quậy nữa ! Dì cả của chị vẫn chưa đi mà ! Lại trêu em à !"
" Phụt !" Quách Trí cười ngã nhào lên người cậu, cả người rung lên ." Lần này cậu thế mà thông minh rồi đấy ! Nhóc con !"
Không hề lưu tình, nhưng vẫn mãnh liệt trêu chọc .
Yếu tố sinh lý của nam giới quyết định dù tâm lý không muốn nhưng cũng sẽ có những phản ứng tự nhiên do những kích thích từ bên ngoài.
Hơi thở của Alex nhanh chóng trở nên rối loạn.
Quách Trí đắc ý, cười hề hề :" Nói đi, tự cậu làm, hay là để tôi làm ? Tôi vẫn thích nhìn cậu tự mình làm đó nha !"
Alex u oán nhìn người phụ nữ đang cười xấu xa,"Hừ" một tiếng và nắm lấy tay cô ....
Khi bên tai say mê nhiệt tình, vòng tay ôm lấy cô, siết chặt, không kìm được mà mà rì rầm kêu tên cô .
"Quách Trí."
"Quách Trí."
Quách Trí......
Tôi thích em .....
Nhưng tôi không đủ tư cách để nói câu này với em ...
Quách Trí thoáng ngẩn người, dựa đầu vào cậu, không dám nhìn vào mắt cậu trai nữa.
Vốn dĩ cô thích ánh mắt này của cậu.
Nhưng hiện giờ, lại mơ hồ cảm thấy bất an.....
***
Thứ hai, biên tập Quách xuất hiện ở phòng làm việc, khí sắc động lòng người.
Buổi trưa mới ăn cơm xong, điện thoại reo vang. Quách Trí thấy là một số máy xa lạ, nhớ tới kế hoạch coi mắt của mẹ già nhà mình, da đầu liền tê dại. Thông tin liên lạc mà mẹ già gửi cho cô, cô còn chưa xem tới nữa. Thiệt là, diễn bằng thái độ như này thì đúng là không nghiêm chỉnh !
Cắn răng nhận máy :" Alexo, xin chào ?"
Kết quả, người trong điện thoại không phải là đối tượng coi mắt như cô tưởng. Mà chính là bạn nối khố của Lý Thịnh, Triệu Thiên Trác.
Quách Trí hơi ngạc nhiên.
Thời điểm ăn cơm, lực chu ý của cô đều bị Lý Thịnh thu hút hết, thật ra không chú ý đến Triệu Thiên Trác lắm. Trong ấn tượng, chỉ cảm thấy anh Lý tìm người này tiếp khách không tệ, rất biết tạo bầu không khí sôi nổi, vẻ đẹp cũng thuận mắt.
Lúc cuối, Lý Thịnh cho cô một tấm danh thiếp cá nhân, nói rằng có chuyện thì cứ tìm anh ta. Quách Trí biết đây đều là thể diện của Thanh Hạ. Lý Thịnh có lai lịch thâm sâu, người bình thường không thể sánh với anh ta.
Cô liền nhận lấy, và vì phép lịch sự, cũng đưa lại danh thiếp của mình.
Triệu Thiên Trác có thể lấy được số điện thoại của cô, cũng không có gì ngạc nhiên .
Triệu Thiên Trác hẹn cô dùng bữa.
Yo, đây là .....
Quách Trí suy nghĩ vài giây rồi đồng ý.
Nói thật là cô chưa từng tiếp xúc với kiểu con ông cháu cha này, cũng có tâm lý nếm thử đồ tươi mới. Ngoài ra chính là ....
Cô cúp máy, nhìn chằm chằm màn hình trong vài giây.
Cô cảm thấy cô và Alex, ở bên nhau thời gian có chút dài rồi .
Như vậy không tốt.
***
Hôm nay Alex cũng nhận được một cuộc điện thoại, đến từ người đàn ông sinh ra cậu.
" Sau này ngẫm lại sợ thật đấy .... " Ông ta nói," Cảm thấy con người ấy mà, thực sự là không biết lúc nào cũng có thể ra đi .... "
Người đàn ông lảm nhảm liên miên, gì mà cảm xúc về cuộc sống mong manh như thế nào. Có thể nghe ra không phải giả bộ, mà là thực sự sợ hãi bởi những chuyện đã xảy ra lần trước.
Alex an ủi ông ta mấy câu.
Ông ta liền thay đổi đề tài, đột nhiên nói về bảo hiểm nhân thọ:" Lo được rất nhiều bệnh nặng, nếu xảy ra sự cố, sẽ được bồi thường tiền. Nếu không sao, thì đến tuổi có thể được nhận tiền. Nếu chết, thì người thân cũng được tiền bảo hiểm."
Alex đã hiểu ra, cậu im lặng.
" Nghĩ lại thật sợ mà, nếu tao mà chết, mấy đứa mày có thể làm gì ?" Người đàn ông nói tiếp," Nghĩ tới nghĩ lui, vẫn nên mua một cái bảo hiểm. Tao và dì Vương mày đều mua. Lỡ đâu hai người tao có chuyện, mày và Thụy Thụy cũng có thể nhận được một khoản tiền, có cái bảo đảm."
Alex "ừm" một tiếng.
"Không nhiều tiền đâu, một người một năm ba nghìn, hai người một năm chỉ sáu nghìn. Tiểu Viễn, đây cũng là vì chúng mày. Chừng nào thì mày gửi tiền về được ?" Nói hết sức là tự nhiên.
Alex im lặng thật lâu, cuối cùng vẫn nói :" Khì nào thì cần ?"
Người đàn ông rất vui mừng :" Mày gửi càng nhanh, thì tao mua càng sớm. Có thể sớm ngày nào hay ngày đó. Đời người ấy mà, chuyện hôm nay không thể biết chuyện ngày mai đâu. Ai biết được ngày mai sẽ xảy ra chuyện gì chứ ! Càng sớm càng tốt ! Mua sớm thì yên tâm sớm !"
Lần này Alex không có đồng ý ngay, chỉ hứa trong vòng một tuần sẽ gửi tiền cho ông ta.
Người đàn ông cứ liên tục dặn dò cậu không được quên, rồi mới cúp máy.
Alex quăng điện thoại, thở dài .
Lần sau..... Lần sau đi ....... Lần sau nhất định phải từ chối ông ta. Lần này thì thôi vậy.
Nghe ra được ông ta cũng thực sự sợ hãi rồi, ngẫm nghĩ tuổi tác của ông ta cũng không còn nhỏ nữa, sẽ có loại lo lắng này .... Cũng là bản chất của con người.
Một năm sáu nghìn, không tính là nhiều lắm, Cứ cho ông ta đi, để ông ta mua cái an tâm.
Về phần tiền bảo hiểm..... Cậu không trông cậy vào tên của cậu sẽ được viết cùng với tên của Liêu Thụy trong cột " Người thụ hưởng."
Không sao cả, cậu đã là người trưởng thành, đã sớm không cần dựa dẫm vào người khác. Không cần thiết phải tranh mấy cái đó với một đứa nhỏ.
Cậu rầu rĩ hút hết hai điếu thuốc, lại mò điện thoại gọi cho một vài người bạn.
" Lâu không gặp rồi đấy, cùng ăn một bữa tụ tập chút đi ?"
Ở nhà dựa vào bố mẹ, ra ngoài dựa vào bạn bè. Mặc dù cậu không dựa được vào bố mẹ thì bạn bè vẫn có thể dựa vào một chút.
Cậu có mấy người bạn rất chăm chỉ, nguồn việc của họ khá nhiều. Trước kia họ cũng chia việc cho cậu, là do cậu không chăm chỉ cho lắm nên dần dần mọi người mới không để ý cậu nữa.
Con người cũng thích sống thành từng nhóm.
Người chăm chỉ thì thích kết bạn với những người chăm chỉ.
Cũng giống như chị Quách, cô cũng sẽ làm bạn với phó tổng Cố, đó là đạo lý.