Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Tiểu Thiếu Gia Vạn Người Ngại Là Bình Hoa Trong Show Giải Trí

Chương 1

Chương Tiếp »
“Hoài Niên! Cút khỏi giới giải trí đi!”

“Tránh xa idol của chúng tôi ra!”

“Rút khỏi show! Rút khỏi show!”

Tiếng hét vang lên từ mọi hướng, những tiếng gào thiết chỉ nghe thôi cũng đủ biết là hét đến khản cả giọng. Hoài Niên nửa tỉnh nửa mê, không nghe rõ từng từ, nhưng có thể cảm nhận được sự ác ý và căm thù đang trào dâng trong những lời nói đó.

“Gào cái gì mà gào?” Hoài Niên bực mình đưa tay dụi mắt, há to mồm ngáp một hơi.

Hôm qua cậu vừa đăng ký nhập học xong, trong ký túc xá dọn dẹp và sắp xếp đồ đạc đến tận nửa đêm.

Khó khăn lắm mới được nghỉ ngơi một chút, bên ngoài lại ồn ào như vậy.

Cậu lật chăn muốn từ giường tầng trên lộn xuống tìm người tính sổ, ai ngờ vừa mở mắt đã thấy mình đang ở trong xe.

…?!

Cậu nhìn quanh bốn phía.

Kính trong xe được xử lý chống nhìn trộm, từ ngoài chỉ thấy một màu đen, nhưng từ trong nhìn ra, đám đông đang ùn ùn kéo về phía cậu.

Mấy nhân viên bảo vệ của khu dân cư mặc đồng phục đang cố gắng ngăn cản, rõ ràng là vô ích.

Đám đông ngày càng tiến gần tới xe.

Có tiếng chửi bới từ phía trước truyền đến.

“Mấy đứa anti fan này điên hết rồi sao?!” Người nói tức giận nhìn ra ngoài cửa sổ.“Đây là đường ở cổng khu dân cư! Đường phố! Bộ muốn chết à! Hơn nữa sao họ biết chỗ ở của cậu vậy, Hoài Niên?!”

Hoài Niên mở to mắt nhìn gáy của người nói.

Thông tin trong đầu đột nhiên xuất hiện khiến cậu biết người ngồi trước mặt mình là quản lý của cậu, tên người này là Lý Cách.

Nói chính xác hơn, thì người này chính là quản lý của nguyên chủ.

Khác với Hoài Niên được nhận nuôi từ nhỏ lên núi học võ, nguyên chủ ở thế giới này là một nhân vật phụ bị ghét bỏ trong một cuốn tiểu thuyết đam mỹ về giới giải trí.

Nguyên chủ cũng là một đứa trẻ mồ côi, được gia đình giàu có nhận nuôi hai năm. Năm tám tuổi, ba mẹ ruột tìm đến, đưa cậu ấy về nhà, còn lấy từ ba mẹ nuôi giàu có một công ty, nhận một số tiền lớn, từ đó đưa cậu vào cuộc sống của một thiếu gia.

Kết quả là khi mười tám tuổi, gia đình phá sản, nợ nần chồng chất.

Ba mẹ không chịu nổi áp lực nhảy lầu tự tử, nguyên chủ tìm đến anh trai nuôi của gia đình giàu có cầu cứu, đối phương trả nợ cho cậu. Cậu không biết ơn, thoát khỏi một kiếp nạn chỉ nghĩ đến việc dấn thân vào giới giải trí để theo đuổi tình yêu.

Vào nghề ba tháng, nguyên chủ thành công thu được một lượng anti fan không nhỏ.

Nguyên nhân không phải là gì cao siêu, chỉ vì tâm trí chỉ biết yêu đương là chính chứ không để tâm đến sự nghiệp.

Nguyên chủ là một người mới không có tên tuổi, lại dám công khai theo đuổi đỉnh lưu mới nổi Thẩm Ngu, ở các nơi công cộng và trên mạng xã hội điên cuồng tỏ tình, thủ đoạn liên tục, mức độ cố chấp không khác gì fan cuồng.

Để tiếp cận Thẩm Ngu, nguyên chủ còn ép buộc anh trai nhà giàu ký hợp đồng tham gia một chương trình thực tế.

Chương trình này có tên là “Chúng Ta Làm Gì Trong Tình Huống Tuyệt Vọng”, là một show sinh tồn thực tế không pha chút dàn dựng nào. Đối tượng mà nguyên chủ ngưỡng mộ, Thẩm Ngu, đã sớm được định làm khách mời của chương trình.

Cuộc tình điên cuồng này đã được định sẵn không có kết quả, bởi vì Thẩm Ngu là nhân vật chính vạn người mê trong cuốn đam mỹ “Con Đường Ngôi Sao Yêu Dấu”. Xung quanh anh có vô số người đàn ông ưu tú, nguyên chủ không xứng đáng cầm bảng số yêu, đơn thuần chỉ là một pháo hôi mà thôi...

Trời ơi! Có nhầm không đấy!

Hoài Niên bực bội, chưa kịp suy nghĩ kỹ càng, đã nghe thấy tiếng còi xe chói tai vang lên, như một con dao, đâm vào tai Hoài Niên.

Cậu ngồi trong xe run lên, đám đông bên ngoài không những không lùi mà còn tiến lên.

Quản lý Lý Cách nắm chặt tay cầm an toàn, lo lắng không yên: “Mấy người này không sợ pháp luật hay sao!”

“Đạp ga chạy thẳng qua đi.” Hoài Niên lạnh lùng nhìn ra ngoài.

Tài xế lão Vương nắm chặt tay lái, hỏi thật: “Chạy hả?”

Lý Cách trừng mắt: “Chạy cái gì! Hai người muốn ngồi tù thì đừng kéo theo tôi! Để tôi xuống nói chuyện, lão Vương à, anh gọi cảnh sát đi! Hoài Niên, họ đều nhắm vào cậu, nên cậu không được xuống xe đâu đấy nhé.”
Chương Tiếp »