Chương 20: Thằng bé giống hệt ta

Chương 20: Thằng bé giống hệt ta

“Bố đến ?”

"Vâng, bây giờ bố đang nói chuyện với Do Yoon."

"Không phải là bố đến đây để kiểm tra việc học của thằng bé đấy chứ."

“Chuyện đó...”

Jin Yoon Ki nghiến răng nghiến lợi khi vợ anh thận trọng kể lại những gì đã xảy ra hôm nay.

“Một đứa trẻ 10 tuổi thì biết gì? Thằng bé trả lời như vậy để làm bố vui mà thôi. Bình thường thằng bé cũng như vậy mà?”

“Hôm nay cứ như vậy đi. Khiến bố vui vẻ cũng tốt mà.”

Cảm giác hơi khác lạ, Jin Yoon Ki nghiêng đầu sang nhìn vợ.

“Sao vậy? Em hơi lạ nha. Bố đã nói gì nữa sao?

"Không phải thế…….”

Cô không đành lòng nói ra sự thật.

Sau khi kết hôn, đây là lần đầu cô được bố chồng gọi bằng nghệ danh - Amy

Lòng tự trọng không cho phép cô nói rằng, cô đã suýt bật khóc vì điều này.

“Dù sao thì, hôm nay bố cũng không nói gì nhiều. Anh yên tâm nhé."

Jin Yoon Ki đã gật đầu trước sự khẩn thiết của vợ.

Anh chời đợi cha mình cùng đứa con trai xuống lầu.

Mặc dù bố thường không quan tâm đến người con trai và con dâu này, mà Do Yoon lại là đứa cháu trai út nên được ông nội yêu thích. Nhưng điều này chưa đủ thuyết phục để nói về sự quan tâm đặc biệt của ông nội với thằng bé dạo gần đây.

Theo lời kể của vợ ban nãy, có vẻ như bố có ý định nuôi dạy thằng bé để tương lai tham gia quản lý tập đoàn. Hơn nữa , anh vô cùng ngạc nhiên khi biết rằng ông ấy thậm chí còn hứa sẽ chia cổ phần.

Chủ tịch Jin đã chuyển nhượng cổ phần cho con cái và cháu trai khi vừa tròn 20 tuổi. Người khiến ông càng hài lòng thì sẽ càng nhận được nhiều tài sản, ngược lại thì sẽ bị bỏ qua, thậm chí là vứt bỏ tự sinh tự diệt giống như cậu con trai út Jin Yoon Ki.

Jin Yoon Ki đã không nhận được một chút cổ phần nào.Anh đã nghĩ rằng sau này mãi mãi cũng không thể nhận được được chút tài sản nào.

Nếu Do Yoon được nuôi dưỡng tốt thì việcn được chia cổ phần chắc chắn là một sự thay đổi lớn.

Lúc này, một giọng nói vang lên cắt ngang suy nghĩ của Jin Yoon Ki.

“Con về rồi sao?”

“À, vâng, thưa bố.”

Chủ tịch Jin nắm chặt tay Do Yoon.

"Do Yoon à, bây giờ ông nội sẽ đi về. Cháu học hành chăm chỉ nhé…….”

“Vâng, ông nội. Tạm biệt."

Chủ tịch Jin lại vuốt tóc tôi và nháy mắt với bố tôi.

"Anh gặp tôi một lát."

Jin Yoon Ki đi theo bố ra khu vườn.

Các thư ký của Chủ tịch Jin cúi đầu chào khi nhìn thấy hai người họ .

“Tôi sẽ đến trụ sở chính nên mọi người mau chóng chuẩn bị xuất phát. Chuẩn bị cho cuộc họp của ban giám đốc. À, chỉ tập hợp các CEO chủ chốt thôi."

Các thư ký nhanh chóng di chuyển khi nghe nói sẽ diễn ra cuộc họp của ban giám đốc.

Jin Yoon Ki ngây người đứng một bên, né tránh ánh mắt của người cha đang nhìn mình.

“Ta không biết anh có biết không, nhưng Do Yoon không phải là một đứa trẻ bình thường. Thằng bé giống hệt ta.”

“Con không thấy vậy, sao bố lại nói vậy?

Vì không quên lời vợ dặn nên Jin Yoon Ki cố gắng nói chuyện một cách bình thản nhất có thể.

“Thằng bé có tính chiếm hữu và nhanh nhạy trong phán đoán. Nó có tầm nhìn vô cùng độc đáo . Thằng bé khiến ta ngạc nhiên đến mức không thể coi đó chỉ là suy nghĩ của một đứa trẻ 10 tuổi. Cháu ta là một thiên tài.”

“Do Yoon có tính chiếm hữu cao? Bố có nói sai không. Thằng bé không giống Sang Chul, nó là kiểu người luôn nhường nhịn anh trai mình trong mọi việc. Trưởng thành nhưng không tham lam."

"Đó là bằng chứng cho thấy anh chưa đủ quan tâm tới đứa cháu yêu quý của ta. Anh không biết cháu trai ta là đứa trẻ như thế nào mặc dù cùng sống trong một ngôi nhà. Thật là thảm hại mà....”

Mặc dù đó là một lời nói đáng giận nhưng Jin Yoon Ki đã cố nén giận.

Hôm nay anh quyết định sẽ nghe theo lời vợ dặn.

"Anh có nghĩ đến việc kinh doanh tập đoàn không?”

“Đó là vì năng lực của Do Yoon. Tôi chỉ đang muốn cho anh một cơ hội.”

“Thằng bé vẫn còn là một đứa trẻ, không phải sao? Đâu ai biết được mọi thứ sẽ thay đổi như thế nào trong tương lai,không phải là bố đã quá vội vàng sao?”

“Do Yoon cũng nói, ước mơ của thằng bé là trở thành tổng giám đốc. Tất nhiên, khi lớn lên nó cũng trở thành thế hệ thứ 3 của gia đình tài phiệt. Cho nên tôi mới kêu vợ chồng anh hãy chú ý quan tâm và nuôi dạy nó thật tốt”.

Không thể phản bác lại lời nói mang tính sách giáo khoa rằng hãy nuôi dạy con cái tốt.

Jin Yoon Ki nhẹ nhàng gật đầu.

“Sau này, mỗi tuần hãy mang thằng bé đến gặp tôi một lần. Tôi không muốn bỏ lỡ niềm vui việc nhìn thằng bé lớn lên mỗi ngày như thế nào.”

Jin Yoon Ki,người luôn cáu kỉnh và ủ rũ, hôm nay đã cho thấy thái độ lễ phép, chủ tịch Jin cũng có biểu cảm ôn hòa hơn ngày thường.

“Hôm nay trò chuyện vậy thôi.”

Chủ tịch Jin vỗ vai con trai rồi đi thẳng đến trụ sở chính.

**

Cuộc họp của ban giám đốc.

Chủ tịch Jin của Tập đoàn Sunyang hiếm khi tham dự các cuộc họp thường niên của ban giám đốc.

Thường thì Phó chủ tịch, người con trai cả kiêm nhiệm chủ tịch hội đồng ban giám đốc sẽ chủ trì cuộc họp, chủ tịch Jin chỉ nhận báo cáo kết quả cuộc họp.

Chủ tịch Jin 66 tuổi, đang trao quyền cho con trai cả 46 tuổi của mình để dần chuyển giao quyền lực.