Chương 9

"Không biết rõ đối thực là gì còn dám nói mình biết đối thực". "Còn tùy tiện cho người khác xem cái da^ʍ huyệt cho người khác xem, là ngứa quá phát tao à, muốn bị người khác cưỡиɠ ɖâʍ à".

"Nếu hôm nay ngươi đem cái da^ʍ huyệt này cho nam nhân khác xem, ngươi biết sẽ có hậu quả gì không".

" Da nam nhân kia sẽ dùng đại dươиɠ ѵậŧ thọc vào cái da^ʍ huyệt này của ngươi mà thao ngươi, đem ngươi thao đến ngươi không còn sức mới thôi còn sẽ chảy ra rất nhiều máu, mặc ngươi khóc như thế nào đại dươиɠ ѵậŧ đó cũng sẽ không chịu rút ra còn đem ngươi cắm đến đau cực kỳ sâu đó còn đem tình dịch tánh hôi mà bắn thẳng vào bụng ngươi, đem bụng ngươi bắn đến lớn, bụng ngươi lớn còn phải mở rộng chân cho người khác chơi".

"Chơi chán ngươi rồi, liền bán ngươi cho kỹ viện chỉ cần năm văn tiền liền có thể thao ngươi đến lúc đó ngươi không những không cứu được ca ca của ngươi mà còn biết mình thành cái kỹ nữ bị nghìn vạn ngươi thao".

"Hức...không muốn biến thành tiện nữ..đau quá...đừng đánh nữa..hức..A".

Thẩm Trăn bị lời nói của Bùi Tịch doạ đến phát sợ ở trong lòng ngực hắn mà A A khóc, mông bị đánh đến sưng đỏ nóng lên lại vừa ủy khuất vừa đau mà lại chỉ có thể ở trong lòng ngực Bùi Tịch mà khóc.

Thẩm Trăn ở trong lòng ngực Bùi Tịch khóc đến cả người đều run rẩy, Bùi Tịch biết Thẩm Trăn đã bị hắn làm cho sợ hãi lại còn không như vậy mà buông tha cho Thẩm Trăn.

Bùi Tịch đem người đè ở trên giường bắt buộc Thẩm Trăn phải nhìn hắn từng câu từng chữ mà hỏi.

" Có phải ngươi cho rằng bổn toạ là thái giám nên tùy tiện lộ ra cái da^ʍ huyệt này, bổn toạ cũng không thể đem ngươi đè ra mà thao đúng không".

" Ta biết tất cả các ngươi đều có suy nghĩ kinh thường hoạn quan".

*Hoạn quan:tiếng Trung: 宦官) là những nam giới bị khiếm khuyết bộ ρᏂậи 🅢iиɧ ɖụ©, được sử dụng để làm việc trong hoàng cung. Họ có thể là: bẩm sinh có dươиɠ ѵậŧ nhưng không có dịch hoàn, hoặc không có cả dươиɠ ѵậŧ lẫn dịch hoàn, hoặc mất đi do việc hủy hoại hay làm tổn thương đến bộ ρᏂậи 🅢iиɧ ɖụ©.

" Ta không có, ngươi như vậy đến cuối cùng đều hiểu lầm ta, ta chán ghét ngươi..hức..hức".

Thẩm Trăn cũng ý thức được lời vừa rồi không nên nói ra liền nhanh chóng bịt miệng mình lại hai mắt rưng rưng mà nhìn Bùi Tịch.

Trên mặt Bùi Tịch tái nhợt thoạt nhìn không ra cảm xúc gì thất lâu hắn khẽ cười một tiếng rồi buông Thẩm Trăn ra.

"Vậy ngươi ngủ đi, ngày mai bổn toạ sẽ cho người đưa ngươi trở về".