Chương 67: Hiên Vương phi

Hiên vương phủ, hiên ngang đại khí, phú quý bức người. Truyền thuyết Đương kim Thánh thượng vô cùng yêu thương người đệ đệ nhỏ nhất này, cho hắn đều là tốt nhất. Cũng đúng, năm đó nhiều huynh đệ như vậy, bây giờ chỉ còn lại một người đệ đệ này, đổi lại là ai cũng không nỡ bỏ được.

Lý Dịch đi theo Phí tổng quản tiến vào Hiên vương phủ, dọc theo đường đi không dám nhìn nhiều, chỉ biết mình đi qua một cái lại một cái hành lang, vòng qua một ngọn lại một ngọn núi giả, mới dừng lại trước một tòa thiên sảnh.

Nói là thiên sảnh, cũng được hiểu giống như là đại sảnh của phủ đệ bình thường. Đại khí rộng rãi không nói, vật trang trí bày biện bên trong, món nào đều không phải là phàm phẩm.

Lý Dịch đứng ở trong đại sảnh, cũng không dám đi ra ngoài, sợ mình đi sai một bước, liền làm hỏng chuyện Vương gia giao phó cho mình, hắn quy củ đứng thẳng, cúi thấp đầu, ánh mắt chỉ nhìn vào một chỗ ở trước chân của mình.

Tổng quản Phí Vân thấy bộ dáng của hắn, khẽ gật đầu một cái, sai người mang trà và điểm tâm lên chiêu đãi, còn mình xoay người đi ra ngoài.

"Khởi bẩm Vương phi, gã sai vặt Lý Dịch bên cạnh Dụ Vương cầu kiến!" Phí Vân tới đông sương phòng tìm Hiên Vương phi Uông Hinh Dư, cung cung kính kính nói.

Hiên Vương phi đang nghiêng người tựa trên tháp mỹ nhân, hai nha hoàn quỳ trên mặt đất đấm chân cho nàng, nàng thoải mái nhắm mắt lại hưởng thụ.

Nghe được Phí Vân bẩm báo, Hiên Vương phi hơi mở mắt ra, có chút kinh ngạc: "Oh, hắn tới làm gì? Vương gia đi du sơn ngoạn thủy rồi, không biết người ở chỗ nào, ngươi đi nói lại với hắn, để cho hắn qua vài ngày nữa trở lại."

"Thế nhưng, Vương phi, Lý Dịch tới đây là vì Liễu Nhứ cô nương." Phí Vân do dự nói.

"Thật sao?" Tinh thần Vương phi lập tức tỉnh táo, hai mắt nhanh chóng phát sáng, "Mau, dẫn hắn tới thiên sảnh chờ ta!"

Nàng nhanh chóng đứng dậy, Phí Vân vội vàng tiến lên đỡ nàng, "Vương phi, ngài chậm một chút!"

"Ai, thật sự già rồi." Hiên Vương phi cảm thán.

"Nhanh lên một chút, hôm nay tiểu tử kia không có ở trong phủ, ta muốn giải quyết xong chuyện này, nếu không đến lúc đó lại bị trách móc đấy."

Hiên Vương phi lải nhải không ngừng, vừa để Phí Vân đỡ tay bước đi thật nhanh, hai nha hoàn chạy chậm mấy bước mới đuổi theo.

Lý Dịch thấy Vương phi ở phía trước, lại càng không dám chậm trễ tiến lên cung cung kính kính hành đại lễ một cái, Hiên Vương phi nhìn thấy cũng cao hứng, cười nói: "Vương gia các ngươi cũng thiệt là, lâu như vậy cũng không tới thăm ta, mau đứng lên đi."

Vương phi ôn hòa, trong lòng Lý Dịch thở phào nhẹ nhõm, nói: "Vương phi thứ lỗi, thân thể Vương gia nhà ta có chút không khỏe, cảm thấy bất tiện, mới để cho tiểu nhân tới thỉnh an trước. Biết tinh thần Vương phi lại trẻ hơn ngày xưa, Vương gia nhất định sẽ rất cao hứng."

"Ngươi tiểu tử này, miệng thật ngọt!" Hiên Vương phi nở nụ cười, cho dù là ai cũng thích nghe tán dương, nàng vốn là lộ ra vẻ trẻ tuổi xinh đẹp hơn tuổi thực tế, đương nhiên là cực kỳ thích.

Hiên Vương phi ngồi vào ghế chủ vị của mình, hớp một ngụm trà, lại nói tiếp: "Nghe nói ngươi tới đây là vì Liễu Nhứ, thế nào, vừa ý nha đầu kia sao?"

Lý Dịch nghe nàng chủ động hỏi, biết có hi vọng, liền nói: "Bẩm Vương phi, tiểu nhân nào có phúc khí tốt như vậy chứ? Liễu Nhứ vốn là thị tỳ thϊếp thân của Yến phu nhân nhà ta, ly biệt nhiều ngày, rất là tưởng niệm, Vương gia nhà ta liền muốn mua về phụng bồi phu nhân, để cho ngài ấy có thể vui vẻ hơn một chút."

Ánh mắt Hiên Vương phi nhu hòa hơn một chút: "Trái lại hài tử kia là một người có lòng, xem ra Yến phu nhân này đúng là được lòng hắn. Được rồi, nếu hắn đã mở miệng, ta đây là một trưởng bối liền thành toàn cho hắn." Lại phân phó Phí Vân ở một bên: "Lập tức sai người đi mời Liễu Nhứ cô nương qua đây!"

Lý Dịch không nghĩ tới sự việc có thể thuận lợi như vậy, luôn miệng nói tạ ơn. Lúc nhìn thấy Liễu Nhứ, Lý Dịch lập tức ngây người, mặc dù nàng mặc xiêm y bằng vải thô, đầu tóc cũng có chút lộn xộn, che khuất nửa một bên gò má, thế nhưng cặp mắt kia lại vô cùng linh động, làn da cũng rất trắng, bộ dáng có chút mỏi mệt làm cho người ta sinh lòng thương tiếc.