Chương 62: Có thể coi là nợ cũ đến sao?

Edit: Preiya

Nàng cũng không có nói láo, lúc nãy, đã có một nha hoàn tới đây.

"Lộng Ngọc tỷ tỷ, Yến phu nhân đã tỉnh dậy chưa? Lão phu nhân mời Yến phu nhân tới đại sảnh." Tiểu nha hoàn đầu tiên khá lễ độ.

"Lộng Ngọc tỷ tỷ, Yến phu nhân còn chưa tỉnh dậy sao? Lão phu nhân để cho ta tới đây thúc giục một chút!" Nhị đẳng nha hoàn Lưu Sương có chút không kiên nhẫn.

"Yến phu nhân thật sự là cái giá lớn, ngay cả lão phu nhân cũng không mời nổi sao? Nếu không tỷ muội chúng ta giúp đỡ hỗ trợ một chút?" Vẻ mặt của một trong tứ đại nha hoàn Hà Hương vô cùng kiêu căng.

Lộng Ngọc liền vội vàng tiến lên, lặng lẽ đưa một hà bao, cười theo mặt nói: "Tỷ tỷ thông cảm, tối hôm qua Yến phu nhân ngủ rất trễ, lại bị phong hàn nên không dậy nổi, ta đây phải đi mời!"

Lão phu nhân liên tục tới thúc giục, sợ là muốn nói đại sự gì đó.

Nhưng là, liên tiếp gọi rất nhiều lần, Yến Vũ Nhi hoàn toàn không có chút phản ứng nào, nàng có chút nóng nảy, nhìn thái độ của Hà Hương này, hôm nay sợ là không có chuyện tốt lành gì, trong tâm tư nàng hung ác một lần, trực tiếp kéo Yến Vũ Nhi từ trên giường dậy.

Đầu óc Yến Vũ Nhi mơ mơ màng màng, mặc cho mấy nha hoàn đỡ mình ngồi trước bàn trang điểm, Lộng Ảnh vội vàng rửa mặt chải đầu cho nàng, Lộng Ngọc nhanh chóng thay xiêm y cho nàng, liền vội vàng ra khỏi viện Lục Vu.

Còn chưa tới đại sảnh, đã nghe thấy tiếng gây gỗ lớn, gia nô lui lui tới tới, tựa hồ đang bận cái gì đó. Thỉnh thoảng còn có người ăn mặc gọn gàng tươi mới đi tới đi lui.

Yến Vũ Nhi trong nháy mắt ngây ngốc, nhìn về phía Lộng Ngọc đi theo bên cạnh, cũng là vẻ mặt không hiểu.

"Những đồ vật kia đều là người phía trước tới chúc mừng." Hà Hương dẫn đường đằng trước quay đầu giải thích: "Yến phu nhân thức dậy muộn sợ là không biết, hôm nay lão phu nhân làm chủ, muốn nói phân vị với Hồ di nương! Ai nha nha, thật đúng là đại hỉ!"

"Nói phân vị? Hiện giờ nàng đã là di nương, nếu nói tiếp thì…" Yến Vũ Nhi còn có chút mơ hồ không rõ thân phận cao thấp ở cổ đại này.

"Phía trên di nương chính là phu nhân, theo như quy củ, Vương gia có thể kết hôn với một Vương phi, hai vị Trắc phi, bốn vị phu nhân, nhiều di nương và nhiều thông phòng, theo nô tỳ thấy, vương phủ chúng ta sẽ càng ngày càng náo nhiệt!"

Nàng ta cười như không cười nhìn Yến Vũ Nhi một cái, có chút hả hê nói.

Yến Vũ Nhi càng nghe tâm tư càng nặng trĩu, cũng không phải thương tâm, chỉ là từ nay về sau phải đọ sức với nhiều nữ nhân như vậy, nàng đã cảm thấy một đám quạ bay qua trên đầu.

"Yến phu nhân, đi nhanh lên. Khách khứa tới chúc mừng đã đến, tân phu nhân vẫn còn chờ kính trà cho ngài đó!" Hà Hương thấy sắc mặt không ngờ được của Yến Vũ Nhi, trong lòng sảng khoái một trận.

"Hả? Cho ta?" Nàng thật sự hoài nghi chính mình nghe lầm, "Ta cũng không phải là chủ mẫu, sao lại như vậy?"

"Lão phu nhân nói, mặc dù còn chưa có Vương phi, thế nhưng lễ không thể bỏ, Liễu phu nhân vào phủ trước, Yến phu nhân là hoàng thượng ban thưởng, đều lớn hơn tân phu nhân, cho nên mới lệnh cho nô tỳ liên tục qua đó mời!" Hà Hương kiên nhẫn giải thích, Yến Vũ Nhi không thể lui được nữa, không thể làm gì khác hơn là bất chấp theo sau.

Trong đại sảnh có rất nhiều người, thế nhưng nàng liếc mắt nhìn một cái liền thấy được lão phu nhân Ngô thị ngồi trên chủ vị, bên cạnh bà ta là Dụ Vương Lý Thư, Liễu Tưởng Dung, đám oanh oanh yến yến ngồi ở phía dưới nàng ta.

Chỗ ngồi của khách khứa cũng có rất nhiều người, Yến Vũ Nhi cũng không biết ai, nàng đi thẳng về phía chủ vị, đi tới trước mặt Ngô thị, cung kính cúi người thi lễ một cái nói: "Lão phu nhân, Vũ Nhi không biết hôm nay là ngày đại hỉ, đã tới muộn, xin thứ tội!"

"Đã muộn cũng đã muộn rồi! Ngồi đi!" Tựa hồ tâm tình của lão phu nhân rất tốt, cười cười phất tay một cái.

Yến Vũ Nhi liếc mắt nhìn, chỉ thấy giữa Lý Thư và Liễu Tưởng Dung đúng lúc có một vị trí trống, liền đi qua ngồi xuống.

"Trêu đùa người khác vẫn còn ngủ được, ngươi thật sự được lắm!" Bên cạnh một giọng nói trầm thấp truyền vào trong tai.

Thân thể Yến Vũ Nhi cứng đờ, hắn muốn tính sổ với nàng chuyện hôm qua đây sao?