Sau khi được Maria chuẩn bị kĩ lưỡng quần áo cưỡi ngựa mùa đông , Eirlys mới được mà đưa đến gặp đại công tước, đáng tiếc là hắn vẫn còn đang ở bên ngoài bận xử lý công việc , nàng buộc phải chờ trong phòng khách cho đến khi hắn trở lại. Tuy rằng đã đồng ý để nàng được ra ngoài, nhưng Anselm buộc đi cùng nàng phải có hắn, trong lòng đại công tước vẫn luôn không an tâm về nàng lắm. Đặc biệt Eirlys lại là một kẻ mù tịt về thế giới bên ngoài !
- Hóa ra đây chính là bông hoa khiến đại công tước máu lạnh chúng ta chưa chịu trở về sao, mái tóc màu bạch kim quả nhiên rất đặc biệt.
Một giọng nói đầy cợt nhả bỗng cất lên kèm theo vẻ cười đùa liền phá vỡ bầu không gian tĩnh lặng của nàng. Bản năng sát thủ của Eirlys trong thoáng chốc liền sống lại một cách bất ngờ, dù đã quá lâu nàng đã không sử dụng đến nó, nhưng bản năng thì thật sự có thay hồn đổi xác cũng thật không thề vứt bỏ. Eirlys dựa vào sự che khuất của sô pha đưa tay mò đến đĩa hoa quả trên bản, cầm lấy con dao bạc sắc nhỏ vội dấu vào trong áo choàng đứng lên quay lại nhìn về phía cửa.
Thật không ngờ lại là một thiếu niên trẻ tuổi, bộ y phục trắng toán bằng loại vải cao cấp nhất cùng những đường thêu hoa văn bằng chỉ vàng đầy trang trọng trên tay áo và cổ áo như khẳng định thân phận không hề tầm thường của hắn. Mái tóc xoăn vàng nổi bật đầy lãng tử, đặc biết là cặp mắt xanh thăm thẳm như màu nước biển đầy vẻ tươi trẻ luôn tràn đầy năng lượng càng khiến dung mạo đó trở nên đẹp đẽ. Nếu so với Anselm luôn mang một vẻ đẹp sâu thẳm đầy lạnh lẽo như vực sâu thẳm , thì kẻ này lại rực rỡ tươi rói dưới ánh mặt trời như một đóa hoa hướng dương.
Nhưng cũng không vì thế mà nàng bỏ qua sự đề phòng với hắn, nàng chưa bao giờ thấy được bất kỳ một kẻ nào như vậy xuất hiện trong dinh thự , hắn có khả năng không phải người của Anselm. Eirlys phỏng đoán, trong tay càng siết chặt lấy con dao nhỏ , chau mày lạnh lùng cất tiếng :
- Ngươi là ai ?
Đổi lại một lời lạnh lùng của nàng không ngờ lại là vẻ chết sững đầy sửng sốt của hắn, ban nãy tuy chỉ nhìn được mái tóc cùng dáng người của nàng. Hắn đã biết bông hoa nhỏ này chắc chắn là một người đẹp, tiếc rằng hắn lại không thể lường trước được cái dung mạo đó chỉ gọi bằng đẹp thôi cũng không hề đủ. Một khuôn mặt bé nhỏ nhưng lại như chứa toàn bộ nét đẹp của nhân loại , độc nhất vô nhị, tuyệt thế vô cùng. Hắn dường như chìm vào say đắm mị hoặc bới dung mạo của nàng.
- Thiên sứ của trời cao, nàng vì sao lại thất lại đến nơi của nhân loại tầm thường này...
----------------------------------------------------------------------------------------------------------------------
Đại công tước hôm nay vẫn nhớ đến lời hứa với nàng, liền nhanh chóng vứt lại công việc cho thuộc hạ mà cấp tốc trở về. Vừa bước vào cửa lớn dinh thự liền muốn đi gặp nàng, lại không ngờ bị lão quản gia chắn lại.
- Đại công tước trên đường trở về không gặp ngài Green sao ạ ?
- William ! hắn tới? - Anselm dừng bước lại nghi hoặc hỏi lại lão quản gia.
- Dạ vâng, ngài ấy nói là đến đây theo lệnh của nữ hoàng hỗ trợ người ạ. Ngài ấy đến dinh thự cũng được hơn hai tiếng rồi ạ, thần muốn ngài ấy đến phòng nghỉ nhưng ngài ấy lại muốn đích thân đi tìm ngài ạ.
Đại công tước nghe xong lời này mặt liền đổi sắc,bộ dạng không một chút nào là cảm thấy vui vẻ, dướng như lửa giận ngày một bốc lên càng lớn. William - cái kẻ lười biếng thích tọc mạch chuyện người khác như cậu ta làm gì lại có thể dễ dàng bị hoàng tỷ của hắn sai việc như vậy, trừ phi là đã được tiết lộ chuyện gì đó.
-Tên nhãi chết tiệt này . - Đại công tước tức giận gầm một tiếng liền cấp tốc đi tìm người , lão quản gia đứng một bên thưa chuyện cũng bị dọa đến giật này. Không phải trước nay quan hệ của hai vị này rất tốt hay sao, ngài William vừa mới đến gây họa gì mà bộ dạng đáng sợ của ngài đại công tước lại bị chọc cho thức tỉnh rồi. Lão lo lắng vội vã ba chân bốn cẳng chạy theo, chỉ hy vọng không phải chứng kiến bất kì một cảnh đổ máu nào mà thôi. Dù gì ngài Willam cũng là em trai của hoàng thân điện hạ, trọng thần không thể thiếu của bệ hạ.