Chương 20: Thuốc hồi máu

Cậu tiêu hết 180 đồng vàng để mua bốn bình thuốc hồi máu sơ cấp, rồi nhanh chóng sử dụng.

Trên màn hình trò chơi, trước mặt tiểu hắc cầu xuất hiện một bình thuốc nhỏ màu đỏ.

Úc Tinh Kiều tò mò dõi theo.

Hình thái này của Tiểu Quân Luật không có mắt, miệng hay bất kỳ đặc điểm rõ ràng nào khác, vậy phải ăn uống như thế nào?

Chỉ thấy quả cầu nhỏ màu đen im lặng đứng đó. Dù bé con không có nét mặt gì, nhưng Úc Tinh Kiều vẫn cảm giác nó trông khá ngốc nghếch.

Có vẻ Tiểu Quân Luật đang mơ hồ trước sự xuất hiện đột ngột của bình thuốc.

Úc Tinh Kiều đặt điện thoại lên giá đỡ, chống cằm và kiên nhẫn chờ đợi phản ứng của nó.

Một lát sau, hình ảnh trong trò chơi cuối cùng cũng có chút thay đổi. Quả cầu đen nhỏ nhắn trên màn hình bắt đầu di chuyển, bóng dáng của nó kéo dài ra một cách chậm chạp, dường như đang dồn hết sức lực để di chuyển.

Tốc độ của nó thực sự rất chậm.

Úc Tinh Kiều không kìm được mà đưa ngón tay ra, nhẹ nhàng đẩy bình thuốc về phía trước, gần hơn với quả cầu đen.

Cuối cùng, có hai cái râu nhỏ vươn ra từ trong thân thể của quả cầu đen. Chúng nhẹ nhàng ôm lấy bình thuốc, điều chỉnh góc độ rồi đặt ống hút vào một điểm nhỏ trên cơ thể nó.

Đây là miệng của quả cầu nhỏ sao?

"Ừng ực, ừng ực ——"

Chỉ thấy chất lỏng trong bình từ từ được hút qua ống hút trong suốt, rồi dần dần biến mất.

Dễ thương quá!

Úc Tinh Kiều chống cằm nhìn quả cầu đen đang nghiêm túc hút thuốc, giống như đang thưởng thức một món ăn ngon.

Cậu không khỏi mím môi, thầm nghĩ: Muốn nếm thử quá đi, không biết bình thuốc này có mùi vị như thế nào...

Khi thuốc trong bình dần cạn, Tiểu Quân Luật đã hồi phục được một chút sức lực, tốc độ di chuyển nhanh hơn rất nhiều.

Úc Tinh Kiều lại dùng thêm một bình máu nữa.

Bình thuốc nhỏ vốn sắp cạn lập tức được lấp đầy, quả cầu đen chỉ dừng lại trong chốc lát rồi tiếp tục hút.

Sau khi uống hết ba bình máu, sức khỏe của Tiểu Quân Luật đã hồi phục hoàn toàn. Mặc dù vẫn còn trạng thái mất máu, nhưng ít nhất nó không còn ở trong tình trạng nguy hiểm nữa.

"Phốc~"

Quả cầu đen thả chiếc bình ra, có một bong bóng nhỏ theo đó bay ra. Dường như nó khá bất ngờ, hai chiếc râu nhỏ buông bình ra, vội vàng che kín miệng.

"Haha."

Úc Tinh Kiều không nhịn được mà bật cười.

Thật là đáng yêu!

Khi thấy quả cầu đã uống đủ, Úc Tinh Kiều không sử dụng thêm bình máu nữa mà giữ lại một bình để dự trữ cho sau này.