“Ngươi có thể nói được sơ lược u mê, vậy chứng minh ngươi hiểu lắm, nếu đã như vậy, kia chúng ta liền nhân cơ hội nói chuyện, ta cho ngươi xem một vật đảm bảo khiến ngươi hảo ngoạn ý trố mắt đứng nhìn.” Đường Đường vừa nghe đến lời Trương Thanh Viễn, chỉ biết mình tìm đúng người rồi, trong đầu nàng cân nhắc chế tạo súng ống công nghệ cao, nhất thiết phải tìm một người hiểu biết cơ bản khái quát máy móc đến làm mới được, nhìn Trương Thanh Viễn này dáng điệu tiên phong đạo cốt thế ngoại cao nhân, khẳng định trong bụng có hàng, chuẩn không sai.
Hai người phối hợp với nhau, hoàn toàn coi khinh Vũ Văn Vô Ki cùng Chu Triêu đứng bên cạnh, song song hướng ngoài cửa đi đến. Mạc Ngôn rất thức thời đi lên, nàng liếc nhìn Chu Triêu một cái, sau đó đến gần Vũ Văn Vô Ki hành lễ cáo lui.
Đường Đường cùng Trương Thanh Viễn đến một gian phòng khác, trong lòng đối với cấu tạo súng ống phi thường quen thuộc, nàng biết muốn tại cổ đại này chế tạo ra một cây súng tự động XM177E2 mà Chung Đức Long cấp cho nàng chơi, đó là không có khả năng, có thể cho nàng làm vài thanh súng lục súng ngắn, cũng là rất không tồi rồi. Vì vậy, nàng dựa trên những hiểu biết của mình đối với nguyên lý cùng cấu trúc súng ống, họa một bản vẽ đơn giản.
Lúc nàng cầm bứa họa bản vẽ đưa tới trước mặt Trương Thanh Viễn, Trương Thanh Viễn nhất thời nghẹn họng nhìn trân trân: “Đây. . . . . Đây quả thực là thần khí.”
“Hắc hắc, cái này chằng qua là cái đơn giản nhất, phức tạp quá, thì phỏng chừng công nghệ nơi này cũng làm không được. Thế nào? Có tự tin trước buổi tối ngày mốt làm ra cho ta vài khẩu súng như vậy không?” Cười cười tự hào, Đường Đường đối với kỹ thuật hội họa của mình thật sự là càng ngày càng hài lòng.
“Hẳn là không thành vấn đề, nhưng, còn có chút trắc trở về mặt mức độ chi tiết hy vọng Công chúa có thể đề cập một chút.” Gật gật đầu, Trương Thanh Viễn rõ ràng rõ ràng vừa mới phục hồi kinh hãi.
“Đợi những lời này của ngươi, hết thảy đều nhờ ngươi a. Ta liền giải thích tỉ mỉ cho ngươi.” Nhìn thấy Trương Thanh Viễn tiếp thu được sự việc của mình, trong lòng Đường Đường khỏi phải nói vô cùng cao hứng, Chu Triêu, ngươi chết chắc rồi.
Nói chuyện cùng Trương Thanh Viễn từ sau bữa cơm chiều mãi cho đến rạng sáng, Đường Đường giới thiệu rành mạch tỉ mỉ rõ ràng một loạt nguyên lý súng ống cùng phương pháp chế tạo đạn, đợi cho đến khi nàng cuối cùng có thể trở về phòng nghỉ ngơi, chợt nghe tiếng gà trống gáy sáng.
Ngày kế tiếp Trương Thanh Viễn giống như một quái nhân khoa học chui vào phòng mình bắt đầu nghiên cứu súng ống, Đường Đường trong lúc này không dám đi quấy rầy hắn, hơn nữa còn phân phó bất luận kẻ nào cũng không được đến gần, trừ mười mấy thợ rèn bậc nhất được mời vào, những người còn lại như nhau không được đến gần.
Sở dĩ làm như vậy, chính là Đường Đường không muốn cho người khác biết vũ khí bí mật của nàng là thứ gì. Nàng đối với Trương Thanh Viễn có nói qua, bản vẽ này không thể cho bất luận kẻ nhìn thấy ngay cả những thợ rèn kia, cũng là an bài bọn họ sản xuất dây chuyền, không thể để cho bọn họn thấy bản vẽ đầy đủ, như vậy thì đảm bảo cách làm súng ống, chỉ có nàng cùng Trương Thanh Viễn hai người biết.
Kỳ thực, Đường Đường trong lòng là nghĩ như vầy, Trương Thanh Viễn này nhân khí thanh cao, không tham tài, không háo sắc, tính tình chính trực mà đức hạnh lại cao nhã, là một người hoàn toàn đáng tin cậy. Cho dù vận khí nàng rất tốt đi nữa, nhưng lại bị bề ngoài của hắn che mắt, thực ra hắn là một kẻ đại xấu xa, sau này đem phương pháp làm súng ống tiết lộ ra bên ngoài, nàng cùng lắm lại đem phương pháp làm đại bác hiến dâng ra, làm vài cỗ đại pháo, ai muốn dùng súng đến phát run, nàng liền oanh oanh đại môn nhà người đó. Như vậy, luôn luôn không có nhiều băn khoăn lắm.
Đợi ước chừng 48 tiếng, thời điểm lúc Trương Thanh Viễn đeo một đôi mắt gấu trúc xuất hiện trước mặt Đường Đường, nàng thiếu chút nữa phấn khích hét lên.
“Quá tuyệt vời, ngươi, ngươi cư nhiên còn biết cải tiến, ta tưởng rằng làm không ra súng đâu.” Trương Thanh Viễn cũng không phải đưa cho Đường Đường súng lục súng ngắn tinh xảo khéo léo, mà là một thanh súng máy nặng nề phía trên có thể liên tục bắn ra N viên đạn. Có lẽ là suy nghĩ tới thân hình Đường Đường nhỏ nhắn, hắn không biết dùng chất liệu đặc biệt gì, súng nhìn rất nặng, nhưng cầm trên tay sức nặng lại không nhiều lắm, thậm chí so với thanh XM177E2 súng tự động Chung Đức Long vì nàng đặc biệt cải tiến còn muốn nhẹ hơn một chút.
“Thảo dân chỉ là dựa theo nguyên lý cơ bản súng lục theo như lời Công chúa cân nhắc ra một khẩu súng như thế, lo lắng người đến hoàng cung, đối mặt chính là rất nhiều đại nội cao thủ, nếu sử dụng súng như lời nói, thứ nhất tốc độ chậm chạp, bắn một phát phải dừng một chút, không có khả năng liên tục nhiều phát, thứ hai viên đạn không nhiều, rất khó toàn thân trở ra, cho nên liền nghiên cứu ra một khẩu súng thế này, không biết Công chúa có vừa ý không?” Trương Thanh Viễn mắt đen nhánh nhìn khuôn mặt phấn khích của Đường Đường, trên mặt của lộ ra cảm giác thành tựu vĩ đại.
“Tuyệt, rất vừa ý, phi thường vừa ý, siêu vừa ý. Cám ơn ngươi, ngươi thật sự quá lợi hại, nếu ờ hiện đại, không chừng ngươi cũng có thể được trao tặng giải Nobel (TCC: xin lỗi tỷ muội câu cuối là ta chém. ^.~).” Đường Đường một bên vuốt ve vũ khí của mình, một bên cười tủm tỉm nói.
“Lời Công chúa nói, thảo dân không hiểu lắm.”
“A, ha ha, không có gì, đi, chúng ta đi thử súng đi, có đồ chơi này, ta cũng không tin ta không thắng được Chu Triêu.” Đường Đường trong lòng cười hắc hắc, giống như thấy được bình mình thắng lợi hướng về phía nàng vẫy tay chào.
Bởi vì tiếng súng khá lớn, cho nên Đường Đường chọn một khu đất ở ngoại ô, hơn nữa để một đội nhân mã đem khu vực tiến hành phong tỏa, miễn cho có quần chúng vây xem chân tướng chạy vào bị ngộ sát.
Trương Thanh Viễn lúc này trên mặt cũng mang theo một loại kích động cùng hưng phấn, hắn quả thật cũng muốn biết uy lực của cây súng này có lợi hại như Đường Đường miêu tả hay không, hai người đi tới một loạt cây phía trước, phân phó người trên mỗi thân cây đóng một cái hồ lô, Đường Đường để Trương Thanh Viễn điều khiển, nàng yêu cầu chỉ ra nơi muốn bắn.
Gió nhẹ nhàng thổi qua, những bình hồ lô trống rỗng trên cây cũng bắt đầu lay động, thời điểm khi Trương Thanh Viễn đối Đường Đường nói cái hồ lô ở giữa kia, Đường Đường không chút suy nghĩ liền hướng về phía cái hồ lô đó bắn tới, phi thường hoàn mỹ, nàng không có bắn giữa hồ lô, mà là bắn trúng dây buộc hồ lô kia, sau đó một viên đạn chặt chẽ chui vào phía sau thân cây. Trong lúc nhất thời, Trương Thanh Viễn kinh ngạc không chớp mắt. Độ chính xác này, uy lực này, xem ra, dùng để gϊếŧ người so với cắt đậu hủ còn muốn đơn giản hơn nhiều.
Tiếp theo Đường Đường xoay người mấy cái, thời gian bất quá chỉ vài giây, đem tất cả hồ lô treo trên cây toàn bộ bắn bay, ví bằng những hồ lô kia là đầu của kẻ địch, sợ là giờ đây một người còn sống cũng không có.
“Thảo dân hôm nay xem như được mở mang kiến thức nhìn thấy lợi hại của vũ khí này, Công chúa được thần khí này, xông vào hoàng cung tự nhiên không có nửa điểm trở ngại.” Cuối cùng, Trương Thanh Viễn nói một câu cảm thán tự đáy lòng. Hắn đã âm thầm vui mừng, may mà thế giới này người có vũ khí này chỉ có mình Đường Đường, nếu như thêm vài người nữa, hay nói tất cả mọi người giống như tập võ thông thường quen thuộc súng ống này, như vậy gϊếŧ chóc nơi này sẽ kinh khủng biết bao.